Tiếng Vô Thinh (1-57)

 (Phần Thứ nhất A)

Phần Thứ Nhất B (tiếp theo bài này)

Phần Thứ Nh́ A (câu 101-157)

PHẦN THỨ NH̀ B

Ai muốn nghe tiếng vô thinh, cần thiền định
Đă lănh đạm với giác quan, ta phải diệt luôn cái trí, v́ nó dẫn đi sai đường
H́nh hài ta không có thật nó khác chi như ảo mộng giấc chiêm bao
Khi đă quên tiếng vạn vật là được nghe Đấng Duy Nhất và ta sẽ bỏ cảnh giả, vào cảnh chân
Trước khi hồn ta được thấy ta cần có sự điều hoà và mắt thịt không c̣n thấy mọi cảnh giả chung quanh ta
Trước khi hồn ta được nghe ta không c̣n nghe những tiếng của thế gian
Trước khi hồn hiểu và nhớ nó phải hợp nhất với đấng thốt những lời không có tiếng, như cái khuôn cho mọi h́nh hài
Khi đó tiếng nói vô thinh sẽ được thốt bên tai người
Hăy xem lại hồn ta đâu, phải chăng là ở trần thế?
Nếu hồn ta nghe những tiếng của cảnh đời, th́ ta không xứng đáng là nơi trú của đấng im lặng
Khi hồn ta đủ dũng mănh, và thoát ra để bay nhảy trên không gian th́ ta đă bị lầm lạc
Nơi trần gian đầy đau khổ và cạm bẫy cho chân nhân vào mê tín
Trần gian này chỉ là lối cho ta vào nơi ánh sáng không phai mờ
Trước khi biết Đại Ngă, ta cần biết về Chân Ngă của ta. Muốn biết được về Chân Ngă ta phải ĺa bỏ Tư ngă, xem nó như không là ǵ
Đến khi ấy ta có thể êm đềm nghỉ, trong cái cơi, của bất sanh, và bất diệt
Hay ngồi lên lưng con Linh Điểu, nếu con muốn biết
Hay bỏ đi đời sống của con, nếu con muốn sống
Hỡi kẻ hành hương mệt mỏi, con phải trải qua Ba Pḥng, mới hết mọi nỗi nhọc nhằn
Hỡi kẻ - chiến - thắng ma vương, ba pḥng dắt -con-qua ba trạng thái để .. đến trạng thái thứ tư, và từ đó bước vào bảy cơi, yên nghỉ đời đời
Nếu con muốn biết ba pḥng đó th́ đây con hay nghe và nhớ
Tên của pḥng thứ nhất là pḥng vô minh, là nơi con sinh ra đời, nơi con sống và nơi con sẽ chết
Tên pḥng thứ nh́, là pḥng học tập, nơi đó hồn con, sẽ t́m thấy, những hoa đẹp, của cuộc đời
nhưng dưới mỗi bông đều có một con rắn nằm khoanh
Tên pḥng thứ ba là Minh Triết, và xa nữa là nước biển, Akshara không bờ bến, nguồn toàn tri vô tận.
Nếu con muốn an toàn qua pḥng thứ nhất, đừng lầm lẫn lửa dục t́nh là ánh dương sáng cho cuộc đời
 Nếu con muốn an toàn qua pḥng thứ hai, th́ xin chớ dừng chân, ngửi hương hoa nơi đó, khiến cho con phải mê man. Nếu con muốn thoát ṿng xiềng xích của nhân quả, th́ chớ t́m sư phụ, nơi miền mộng huyển đó
Bậc hiền nhân không lưu luyến các thú vui giác quan
Bậc hiền nhân không để tâm đến những giọng đường mật của ảo mộng
 32. Hãy tìm người sanh ra con nơi phòng Minh Triết ở bên kia, nơi không còn chút bóng tối nào, và là nơi mà ánh sáng của chân lý chói lọi một hào quang bất diệt. 
33.  Nguồn bất sinh, và bất diệt vốn ở nơi con, hỡi đệ tử, cũng như ở trong phòng này. Nếu con muốn được hợp nhất thì con phải gột rửa ảo mộng. Hãy bóp nghẹt tiếng nói của xác thân, chắn giữa đôi bên. Khi con biết sự Vô Minh thì lập tức xa lánh phòng này. Phòng này đẹp giả trá và chỉ để cho con tập sự mà thôi.
Đừng mê mờ v́ ánh sáng của ma vương, mà con sẽ giống như thiêu thân và con sẽ trở lại trần gian để làm nô lệ  
Nhiều Đoàn Hồn đi lang thang và bị nước cuốn trôi như vậy  
Khi qua phòng Minh Triết, nếu con muốn đạt đến Thung lũng Hạnh phúc thì con hãy đóng chặt giác quan đừng chia rẽ làm cho con xa lìa tất cả. 
V́ đứa con “sinh ở cõi Trời” không được chìm đắm trong biển Ma Vương, xa lìa Mẹ của muôn loài (Linh Hồn) mà phải để cho lửa mầu rút vào nội cung, nơi Trái Timlà bổn cung của Mẹ Thế giới. 
Rồi từ đó nơi trái tim này, ngọn Lửa nhiệm màu vượt lên đến tầng thứ sáu là tầng trung ương nằm giữa đôi mắt, nơi đó nó trở nên hơi thở của Linh Hồn Duy Nhất, trở nên tiếng nói vang rền khắp cả, tiếng nói của Sư Phụ con. 
Chỉ khi đó, con mới thành “Người du ngoạn Thiên Cung” tung mây lướt gió, đi trên sóng mà chân không đụng nước. 
Trước khi lên nấc thang chót của âm giai thần bí, con phải nghe bảy thứ tiếng của Thượng Đế bên trong con (Chơn Ngã).  
Tiếng thứ nhất giống như tiếng lảnh lót của chim quyên   
Tiếng thứ nhì giống như tiếng chập chõa bằng bạc của các vị Thiên Tôn (Dhyànis) đang đánh thức các ngôi sao lấp lánh.  
Tiếng kế đó như tiếng than thở nhẹ nhàng của con thủy quái bị nhốt trong vỏ.  
Kế đó tới tiếng của đờn Vina. 
Tiếng thứ năm giống như tiếng sáo trúc     
Rồi kế đó nó biến thành tiếng kêu chát chúa. 
Tiếng chót hết rung chuyển như tiếng gầm rền rĩ trong đám mây đen trước cơn bão tố. 
Tiếng thứ bảy át mất cả mấy tiếng kia, không còn nghe chi nữa. 
Khi sáu thứ tiếng (27) đã chìm mất và đặt dưới chân Sư Phụ thì đệ tử nhập vào Nhất Nguyên   
Trưóc khi vào được đàng này, con phải diệt trừ thể vía lau chùi thể trí và rửa lòng con cho trong sạch. 
Nước tinh anh trong suốt của sự sống trường tồn, không thể nào lẫn với nước có bùn   
53.  Giọt sương chiếu sáng trong tia nắng ban mai, biến thành đất sét khi đã rơi xuống bùn. 
54.  Hãy chiến đấu với những tư tưởng ô trược của con, trước khi nó áp chế được con. Hãy xử dụng nó, c̣n không nó sẽ quật ngã con và giết chết con. Hỡi đệ tử, hăy đề phòng đừng cho nó đến gần. 
55. Hỡi đệ tử, hãy đào luyện cho có được năng lực giết chết thể ham muốn trước khi “Uy Lực thần bí” (kundanili) có thể làm con thành bậc thần tiên. 
56.  Cái Ta Vật Chất và cái Ta Tinh Thần không khi nào gặp nhau được, vì không có chỗ để cho cả hai cùng đứng. 
57.  Con phải chà nát cái mầm phàm nhơn, và giết chết con sâu giác quan cho nó không còn có thể sống lại rồi Hồn con mới có thể hiểu được.
.....

Phần Thứ Nhất B (tiếp theo bài này)

source: http://anhduong.net/thongthienhoc/TiengNoiVoThinhWeb.htm