Họp Thông Thiên Học ngày 29 tháng 10 năm 2011
[10/29/2011 6:01:28 PM] *** Conference call, duration 11:16 ***
[10/29/2011 6:12:56 PM] *** Conference call ***
[10/29/2011 6:20:36 PM] Thuan Thi Do: http://en.wikipedia.org/wiki/Saint_Peter
[10/29/2011 6:22:41 PM] Van Atman: SECTION XV
St. Paul the Real Founder of Present Christianity
(Page 122) We may repeat with the author of Phallicism:
We are all for construction - even for Christian, although of course philosophical construction. We have nothing to do with reality, in man’s limited, mechanical, scientific sense, or with realism. We have undertaken to show that mysticism is the very life and soul of religion; [ But we can never agree with the author “that rites and ritual and formal worship and prayers are of absolute necessity of things,” for the external can develop and grow and receive worship only at the expense of, and to the detriment of, the internal, the only real and true.] . . . that the Bible is only misread and misrepresented when rejected as advancing supposed fabulous and contradictory things; that Moses did not make mistakes, but spoke to the “children of men” in the only way in which children in their nonage can be addressed; that the world is indeed, a very different place from that which it is assumed to be; that what is derided as superstition is the only true and the only scientific knowledge, and moreover that modern knowledge and modern science are to a great extent not only superstition, but superstition of a very destructive and deadly kind.[ H. Jennings, op. cit., pp.37.38.]
All this is perfectly true and correct. But it is also true that the New Testament, the Acts and the Epistles - however much the historical figure of Jesus may be true - all are symbolical and allegorical sayings, and that “it was not Jesus but Paul who was the real founder of Christianity;” [ See Isis Unveiled, ii.574.] but it was not the official Church Christianity, at any rate. “The disciples were called Christians first in Antioch,” the Acts of the Apostles tell us, [ xi. 26.] and they were not so called before, nor for a long time after, but simply Nazarenes.
This view is found in more than one writer of the present and the past centuries. But, hitherto, it has always been laid aside as an unproven hypothesis, a blasphemous assumption; though, as the author of Paul, the Founder of Christianity [ Art, by Dr. A. Wilder, in Evolution.] truly says:
Abrogation of Law by Initiates -
(Page 123) Such men as Irenaeus, Epiphanius and Eusebius have transmitted to posterity a reputation for such untruth and dishonest practices that the heart sickens at the story of the crimes of that period. The more so, since the whole Christian scheme rests upon their sayings. But we find now another corroboration, and this time on the perfect reading of biblical glyphs. In The Source of Measures we find the following:
It must be borne in mind that our present Christianity is Pauline, not Jesus. Jesus, in his life, was a Jew, conforming to the law; even more, He says: “The scribes and pharisees sit in Moses’ seat; whatsoever therefore they command you to do, that observe and do.” And again: “I did not come to destroy but to fulfil the law,” Therefore, he was under the law to the day of his death, and could not, while in life, abrogate one jot or title of it. He was circumcised and commanded circumcision. But Paul said of circumcision that it availed nothing, and he (Paul) abrogated the law. Saul and Paul - that is, Saul, under the law, and Paul, freed from the obligations of the law - were in one man, but parallelisms in the flesh, of Jesus the man under the law as observing it, who thus died in Chrestos and arose, freed from its obligations, in the spirit world as Christos, or the triumphant Christ. It was the Christ who was freed, but Christ was the Spirit. Saul in the flesh was the function of, and parallel of Chrestos. Paul in the flesh was the function and parallel of Jesus become Christ in the spirit, as an early reality to answer to and act for the apotheosis; and so armed with all authority in the flesh to abrogate human law. [ Op. cit.,p.262.]
The real reason why Paul is shown as “abrogating the law” can be found only in India, where to this day the most ancient customs and privileges are preserved in all their purity, notwithstanding the abuse levelled at the same. There is only one class of persons who can disregard the law of Brâhmanical institutions, caste included, with impunity, and that is the perfect “Svâmis,” the Yogis - who have reached, or are supposed to have reached, the first step towards the Jivanmukta state - or the full Initiates. And Paul was undeniably an Initiate. We will quote a passage or two from Iris Unveiled, for we can say now nothing better than what was said then:
Take Paul, read the little of original that is left of him in the writings attributed to this brave, honest, sincere man, and see whether anyone can find a word therein to show that Paul meant by the word Christ anything more than the abstract ideal of the personal divinity indwelling in man. For Paul, Christ is not a person, but (Page 124) an embodied idea. “ If any man is in Christ he is a new creation,” he is reborn, as after initiation, for the Lord is spirit - the spirit of man. Paul was the only one of the apostles who had understood the secret ideas underlying the teachings of Jesus, although he had never met him.
But Paul himself was not infallible or perfect.
Bent upon inaugurating a new and broad reform, one embracing the whole of humanity, he sincerely set his own doctrines far above the wisdom of the ages, above the ancient Mysteries and final revelation to the Epoptae.
Another proof that Paul belonged to the circle of the “Initiates” lies in the following fact. The apostle had his head shorn at Cenchreae, where Lucius (Apuleius) was initiated, because “he had a vow.” The Nazars - or set apart - as we see in the Jewish Scriptures, had to cut their hair, which they wore long, and which “no razor touched” at any other time, and sacrifice it on the altar of initiation. And the Nazars were a class of Chaldaean Theurgists or Initiates.
It is shown in Isis Unveiled that Jesus belonged to this class.
Paul declares that: “According to the grace of God which is given unto me, as a wise master-builder, I have laid the foundation.” ( 1. Corinth., iii. 10.)
The expression, master-builder, used only once in the whole Bible, and by Paul, may be considered as a whole revelation. In the Mysteries, the third part of the sacred rites was called Epoteia, or revelation, reception into the secrets. In substance it means the highest stage of clairvoyance - the diviner; . . . but the real significance of the word is “overseeing,” from “σπτομαι-“ I see myself.” In Sanskrit the root âp had the same meaning originally, though now it is understood as meaning “to obtain.” [ In its most extensive meaning, the Sanskrit word has the same literal sense as the Greek term: both imply “revelation,” by no human agent, but through the “receiving of the sacred drink.” In India the initiated receive the “Soma,” sacred drink, which helped to liberate his soul from the body: and in the Eleusinian Mysteries it was the sacred drink offered at the Epopteia. The Grecian Mysteries are wholly derived from the Brahmanical Vaidic rites, and the latter from the Ante- Vaidic religious Mysteries - primitive Wisdom Philosophy.]
The word epopteia is compound from ‘επι’ “upon,” and “σπτομαι-“ ”to look,” or an overseer, an inspector - also used for a master-builder. The title of master-mason, in Freemasonry, is derived from this, in the sense used in the Mysteries. Therefore, when Paul entitles himself a “masterbuilder,” he is using a word pre-eminently kabalistic, theurgic, and masonic, and one which no other apostle uses. He thus declares himself an adept, having the right to initiate others.
If we search in this direction, with those sure guides, the Grecian Mysteries and the Kabalah, before us, it will be easy to find the secret reason why Paul was so persecuted and hated by Peter, John, and James. The author of the Revelation was a Jewish Kabalist, pur sang, with all the hatred inherited by him from his forefathers toward the Pagan Mysteries. [ It is needless to state that the Gospel according to John was not written by John, but by a Platonist or a Gnostic belonging to the Neoplatonic school.] His jealousy during the life of Jesus extended even to Peter; and it is but after the death of their common master that we see the two apostles - the former of whom wore the Mitre and the Petaloon of the Jewish Rabbis - preach so zealously the rite of circumcision.
Paul Changed to Simon - (Page 125) In the eyes of Peter, Paul, who had humiliated him, and whom he felt so much his superior in “Greek learning” and philosophy, must have naturally appeared as a magician, a man polluted with the “Gnosis,” with the “wisdom” of the Greek Mysteries - hence, perhaps, “Simon the Magician” as a comparison, not a nickname. [ Ibid.,loc. cit. The fact that Peter persecuted the “Apostle of the Gentiles” under that name, does not necessarily imply that there was no Simon Magus individually distinct from Paul. It may have become a generic name of abuse. Theodoret and Chrysostom, the earliest and most prolific commentators on the Gnosticism of those days, seem actually to make of Simon a rival of Paul and to state that between them passed frequent messages. The former, as a diligent propagandist of what Paul terms the “antithesis of the Gnosis” (I Epistle to Timothy), must have been a sore thorn in the side of the apostle. There are sufficient proofs of the actual existence of Simon Magus.]
[10/29/2011 6:31:34 PM] Thuan Thi Do:
http://en.wikipedia.org/wiki/Saint_Peter
[10/29/2011 6:32:08 PM] Thuan Thi Do: St. Peter's true and original name was
Simon, sometimes occurring in the form Symeon. (Acts 15:14; 2 Peter 1:1). He was
the son of Jona (Johannes) and was ...
[10/29/2011 6:32:45 PM] huyen dong: Chúng ta có thể vào trang web này để tham
khảo về lập trường của Giáo Hội Kitô giáo về sự đồng nhất giữa ông Peter và
Simon.
http://www.catholic.org.tw/vntaiwan/phero/7phero.htm
[10/29/2011 6:42:57 PM] Thuan Thi Do: Gary Renard = Simon Magus
[10/29/2011 6:43:49 PM] Thuan Thi Do: [This chapter recounts the struggle I had
in trying to re-establish the name of Judas Thomas because Renard had committed
reincarnation identity theft. We now know, from the article elsewhere on this
website, about how he plagiarized his “Pursah’s Gospel of Thomas” from two
modern translators and that he has been committing fraud for many years. His
claims to be a reincarnation of both Thomas and Didymos Judas Thomas (two
different disciples at the same time), demonstrate that he really does not know
what he talking about and that Arten and Pursah are really just figments of his
imagination, not Ascended Masters. However, when I wrote this chapter I was
still in the process of trying to find a publisher – and no one wanted to touch
my book because of the claims made by Renard. Even though we now know that
Renard has not been telling the truth to his many followers, it is still worth
quoting some of the argument in this chapter, if only briefly:]
[10/29/2011 6:44:36 PM] Thuan Thi Do:
http://www.thomastwin.com/7%20A%20Thomas%20samples.html
[10/29/2011 7:07:19 PM] Thuan Thi Do:
Sau đây là phần kết luận tuyệt đẹp:
311. Con hăy nh́n xem ánh từ quang đang tràn ngập Trời Đông. Để tỏ dấu ca ngợi,
đất trời cùng hoà hợp với nhau. Và bốn uy quyền hiển hiện trổi lên một ca khúc
của t́nh thương, lửa sáng, nước trong, đất thơm và gió mạnh.
312. Con hăy lắng nghe! . . . từ chốn sâu thẳm vô tận trong cơn lốc của ánh sáng
kim quang đó là nơi mà Vị Chiến Thắng đang đắm ḿnh, tiếng không lời của vạn vật
trổi lên trăm ngàn giọng hoan hô:
313. Hăy hoan hỉ hỡi người trong Cơi Myalba. Một Vị Hành Hương đă từ Bỉ Ngạn trở
về. Một Vị La Hán mới sanh.
Tôi đă ghi nhận sự vui mừng phấn khởi khắp nơi trong Thiên Nhiên khi có một vị
mới được Điểm Đạo giáng sinh. Ở đây chúng ta được biết trong sự hoan hỉ đó, đất
trời đă hoà hợp với nhau. Thần Địa Cầu thấy một cảm thức khoan khoái gia tăng.
Vị Thần đó là một thực thể cao cả, không có liên hệ ǵ tới sự tiến hoá của Nhân
Loại chúng ta, và thể xác của Người là trọn cả Quả Địa Cầu của chúng ta. Rất khó
quan niệm được bản chất của một Nhân Vật như thế. Nếu chúng ta thấy Địa Cầu của
chúng ta là một Bầu to lớn, quay cuồng trong không gian, không có những cơ quan
đặc biệt, th́ người ta có thể ngạc nhiên khi biết nó được dùng làm thân xác của
một Nhân Vật nào đó. Nhưng nếu tất cả sinh vật sống trên Bầu Trái Đất nầy là
thành phần tâm thức của Thần Địa Cầu, th́ đôi mắt của họ cũng đủ chứng minh.
Ngài sống trong đời sống của họ và do đó, Ngài mới hoạch đắc kinh nghiệm được.
Vả lại, trong lúc di chuyển, Quả Địa Cầu là thành phần của một cuộc hợp xướng vĩ
đại của nhiều Hành Tinh, mà mỗi Hành Tinh đều phụ thêm âm điệu riêng của ḿnh
vào nhạc khúc của tất cả và đem lại cho chính nó tất cả những ǵ do sự cố gắng
của chúng ta quy định.
Thực thể đó sống trong một tỷ lệ rất khác với tỷ lệ của chúng ta. Các Thể của
chúng ta có một kích thước nào đó và sống được một thời gian nhất định; đó là
điều b́nh thường đối với chúng ta. Nếu một sinh vật nhỏ bé và có đời sống ngắn
ngủi khiến chúng ta khinh thường, th́ chúng ta lại kính nễ một sinh vật to lớn,
sống lâu. Nhưng kích thước và đời sống lâu dài không phải là tiêu chuẩn của sự
phát triển hay tiến bộ. Vài giống vật trước Thời Hồng Thuỷ to lớn hơn con voi vô
cùng nhưng lại kém thông minh hơn. Ngày nay vẫn c̣n giống tê giác và giống hà mă
song trí khôn của chúng kém hơn giống chó. Vậy chúng ta không nên tưởng rằng
Thần Địa Cầu có xác thân là một Bầu thế giới mà đường kính là 12.756 cây số và
một trong những kiếp sống của Ngài lâu bằng trọn một chu kỳ của thế giới, lại
thông minh hơn chúng ta. Tâm thức ở mỗi chúng ta là một điểm. Tâm thức của Thần
Địa Cầu dường như phức tạp một cách kỳ lạ, dù sao tầm vóc vĩ đại, song trên vài
phương diện Ngài kém tiến hoá hơn nhiều vị Thiên Thần đang chuyển động trong xác
thân của Ngài.
Nếu đứng trên một ngọn đồi nh́n khắp xứ, trong một phạm vi nào đó, chúng ta sẽ
thấy thấm nhuần sự sống, đó là sự sống của Thần Địa Cầu. Sự sống dường như biểu
hiện nhiều thành phần có tính cách tạm thời hay thường xuyên. Một viễn tượng
tuyệt đẹp được nhiều người ngưỡng mộ, do một cá tính mơ hồ làm cho linh động đều
tuỳ thuộc Vị Thần đó. Sự thán phục do loài người hoặc do Chư Thiên biểu lộ,
dường như kích thích sự sống trong vùng đặc biệt nầy và chính sự sống ấy đáp ứng
lại t́nh cảm hân hoan của chúng ta. Chúng ta hăy ngắm nh́n một phong cảnh đẹp,
nó sẽ ảnh hưởng đến chúng ta, và đến lượt ḿnh, chúng ta cũng tác động lại trên
Cảnh ấy. Sự đáp ứng nầy sẽ gia tăng những ǵ mà sự sống biểu lộ trong các loài
kim thạch, thảo mộc và cầm thú.
Khi một người được Điểm Đạo, ảnh hưởng nào thích hợp với người tại các Cơi cao
đều tràn vào khắp nơi trong bản thân người. Tác động ấy rất yếu trong chất đặc,
chất lỏng và chất khí của Cơi Trần, nhưng các Thể Phách, Thể Vía và Thể Trí đều
phóng ra ánh sáng một cách mạnh mẽ và sự phóng quang đó, như chúng ta đă thấy,
đều được các loài trong Thiên Nhiên cảm nhận và có thể đáp ứng lại.
Bốn uy quyền được biểu hiện là uy quyền của tứ đại: Địa, Thuỷ, Hoả, Phong - tức
tứ Đại Thiên Vương (The Devarajas or Maharajas) mà tại Cơi Trần nầy đối với
chúng ta là các Đấng cai quản Luật Nhân Quả, các Đấng phụng sự phụ thuộc của các
Lipika, các Đấng Đại Chí Tôn cầm đầu Nghiệp Quả. Dường như người Ấn Độ gọi các
Ngài là Dhritarashtra, Virudhaka, Virupaksha và Vaishravana, mỗi Vị đều trông
nom một đường tiến hoá đặc biệt. Đấng Dhritarashtra chủ tể các Chư Thần
Gandharvas, Thần Không Gian, các Đại Thiên Thần được biểu lộ bằng âm nhạc; bao
giờ các Ngài cũng được chỉ định ở Phương Đông, màu tượng trưng của các Ngài luôn
luôn là màu trắng, người ta mô tả các Ngài như những chàng kỵ mă sắc phục trắng
cỡi những con bạch mă và mang khiên đầy những hạt trân châu. Dưới Đấng
Virudhaka, có các Thần Kumbhandas, Thiên Thần Miền Nam, Thần Nước (Thuỷ Thần),
v́ Nam Bán Cầu có nhiều biển hơn đất liền. Các Ngài được tượng trưng bằng màu
xanh, màu của nước, các Ngài mang những khiên bằng ngọc lam (sapphire). Dưới
Đấng Virupaksha có các Thần Nagas (Thần Rắn), Thiên Thần Phương Tây, màu của các
Ngài là màu đỏ, khiên của các Ngài bằng san hô. Ezekiel mô tả các Ngài như những
nhân vật bằng lửa có nhiều cánh, và cũng giống như những bánh xe có cánh. Sau
cùng là những Thần Yakshas, dưới quyền điều khiển của Đấng Vaishravana. Các Ngài
được chỉ định ở Phương Bắc; đó là các Chư Thiên hay Chư Thần của Quả Địa Cầu
chúng ta, màu sắc của các Ngài luôn luôn là màu vàng - vàng ẩn trong đất.
Bà Blavatsky cho rằng Myalba là “Địa Cầu của chúng ta, được gọi là một Địa Ngục
rất đúng, Địa Ngục lớn nhất trong các Địa Ngục theo Trường Bí Giáo. Giáo Lư Bí
Truyền không hề biết Địa Ngục nào khác hay những nơi hành phạt nào khác hơn
những Hành Tinh hay Địa Cầu có loài người sống trên đó. Avichi (địa ngục) là một
trạng thái chứ không phải một địa điểm nào.” Mặc dù sau khi chết vài người vẫn
bị đau khổ trên Cơi Trung Giới, nhưng khó mà thấy một h́nh phạt nào trên đó. Sở
dĩ những người ấy đau khổ v́ họ đă tưởng tượng hỗn loạn hoặc có những sự ham
muốn đê hèn. Đôi khi trên Cơi nầy có những hoàn cảnh rất buồn bực, nhưng sự tồi
tệ nhất không phải là tính cách xấu xa, đê tiện của những ǵ mà người ta phải
chịu dưới Cơi Trần. Những ai hoạch đắc được kinh nghiệm trên các Cơi cao cũng
đều phải đồng ư với Bà Blavatsky là ngoài đời sống dưới Thế Gian ra, người ta
không thể t́m thấy một nơi nào tồi tệ hơn nữa.
314. “Một vị hành hương qua đến bờ bên kia” có nghĩa là một người đă đạt đến
tŕnh độ cao siêu nhưng thích ở lại Cơi Trần và làm việc để phụng sự Nhân Loại.
Thông thường, đối với chúng ta, bờ bên kia chính là Cuộc Điểm Đạo lần thứ Năm,
chứ không phải thứ Tư, nhưng ở đây thành ngữ nầy có một ư nghĩa hạn định.
315. Một vị La Hán (36) mới sanh.
Đức Aryasanga chấm dứt Giáo Lư của Ngài bằng lời cầu nguyện:
316. VẠN VẬT THÁI B̀NH
Mọi tác phẩm Phật Giáo hay Ấn Giáo đều chấm dứt bằng lời cầu xin tương tợ như
thế. Những hàng cuối cùng trong quyển Kinh của Đức Aryasanga là một khúc ca đầy
hoan hỉ. Đôi khi Ngài có đề cập đến con đường đau khổ, nhưng khúc khải hoàn ca
cuối cùng của Ngài tràn đầy sinh khí của một sự hân hoan kỳ diệu và một sự an
lạc tuyệt vời.
H Ế T
Dịch xong ngày 4 tháng 9 năm 1979.
[10/29/2011 7:24:53 PM] Thuan Thi Do:
http://www.meditationiseasy.com/mCorner/techniques/Om.htm
[10/29/2011 7:25:52 PM] Thuan Thi Do:
http://anmolmehta.com/blog/2007/12/29/aum-meditation-video-for-radiply-opening-third-eye-chakra/
[10/29/2011 7:26:37 PM] Thuan Thi Do:
http://home.earthlink.net/~dragon108/html/how_to_meditate.html
[10/29/2011 7:30:25 PM] Thuan Thi Do:
http://www.ananda.org/ask/732/progress-in-meditation,-with-aum/
[10/29/2011 8:46:40 PM] Phuc: cau Van add nick cua em trai nay : caotailoc12
[10/29/2011 8:53:27 PM] Phuc: cau Van oi, cau chua tra loi cai add nick cua cau
Van nen nguoi do khong goi duoc
[10/29/2011 8:56:21 PM] *** Van Atman added cao ***
[10/29/2011 9:14:20 PM] cao: the theosophia
[10/29/2011 9:23:46 PM] Thuan Thi Do:
http://thongthienhoc.com/
[10/29/2011 9:24:10 PM] Phuc: cao cung da biet web nay
[10/29/2011 9:24:29 PM] Thuan Thi Do: Cao co doc tieng Anh duoc khong?
[10/29/2011 9:24:40 PM] cao: dạ được
[10/29/2011 9:24:45 PM] cao: nhưng c̣n chậm
[10/29/2011 9:25:17 PM] Thuan Thi Do: Vay Cao nen doc trang nay
http://www.leadbeaterandbesant.org/index.html
[10/29/2011 9:25:23 PM] cao: mặc dầu vậy, đang cố gắng đọc bằng tiếng anh để
improve khả năng tiếg anh
[10/29/2011 9:53:11 PM] Phuc: www.cungmua.com
[10/29/2011 10:00:40 PM] Thuan Thi Do: rat nhieu sach online o day:
http://www.austheos.org.au/clibrary/bindex-leadbeater.html
[10/29/2011 10:01:37 PM] Phuc: causal body dich ra tieng Viet la gi vay co Thuan
?
[10/29/2011 10:21:12 PM] *** Call ended, duration 4:08:15 ***