Họp Thông Thiên Học qua Skype ngày 17 tháng 5 năm 2014

Xin bấm vào đây để download âm thanh

 

V́ tôi (Thuấn) đi vắng, và Phúc không thâu được cuộc họp này, nên tôi chỉ có thể bổ túc bằng cách dịch bài Causal Body mà thôi)

[5/17/2014 6:31:02 PM] Phuc: CHAPTER IX

GROUP SOULS
We have now arrived at the stage where each Monad is provided with a Higher Triad, consisting of a permanent atom of the planes of Atma, Buddhi and Manas, and a Lower Triad consisting of a mental unit, an astral and a physical permanent atom. These particles of matter are, of course, merely nuclei which enable the Monad, through his "ray", to come into touch with the various planes, and to build bodies or vehicles through which he can gather experiences from, and learn to express himself on, those planes of existence.
In order to understand the mechanism by which these results are achieved, we must next study the phenomena known as Group-Souls.
We have already seen that as the atoms of the Lower Triad are attached to the Sutratma, or life-thread, thin films of matter come into existence, separating, the seven main types of triads from one another. Thus are formed the seven primary groups or "rays" of triads which, by repeated division and subdivision, will give rise to large numbers of Group-Souls in the various kingdoms of life.
These seven great types or "rays" of Group-Souls remain separate and distinct, throughout all the vicissitudes of their evolution: that is to say, the seven types evolve in parallel streams, the streams never uniting or merging into one another. The seven types are clearly distinguishable in all kingdoms, the successive forms taken by anyone of them making a connected series of elementals, minerals,vegetables,or animals, as the case may be.
These seven primary Group-Souls appear as vague, filmy forms, floating in the great ocean of matter as balloons might float in the sea. They are seen first on the mental plane, becoming more clearly outlined on the astral plane, and still more so on the physical plane.
They float, one in each of the seven main streams of the Second Life Wave.
Within each Primary Group-Soul there are, of course, innumerable Lower Triads, each connected by the radiant golden thread to its Higher Triad, these again depending from the overhanging Monad. As yet no golden life web appears round the Triads; this will not come into existence until the mineral kingdom is reached.

DIAGRAM XIII roughly illustrates the stage now reached. The very small number of Triads, which the limitations of space make it possible to show in the seven Group-Souls, must be considered as representing vastly larger numbers, with, of course, their connected higher Triads and Monads.
The stage shown in the diagram is that at which the thin film or veil separating, the seven Primary Group-Souls, has received its three layers: these consist of mental essence, astral monadic essence and atomic matter of the physical plane. As already stated, these films or veils will eventually form the containing walls or envelopes of the Group-Souls proper.
It should be noted that these envelopes are formed of matter of the same Matter-group as that to which the Triads themselves belong.
The general plan of the evolutionary process—more strictly the involutionary process—is, as we have seen, a gradual differentiation of the great stream of divine life, until, after repeated division and subdivision, definite individualisation as a human being is attained, after which no further subdivision is possible, a human entity being an indivisible unit or "soul".
Group–Souls, which exist in the mineral, vegetable, and animal kingdoms thus represent intermediate stages leading up to complete differentiation into separate human entities or units. Hence in the three kingdoms mentioned, we do not find one soul in a block of mineral, or a plant or an animal. Instead of this, we find one block of life - it we may use such a term -ensouling , a vast quantity of mineral substance, a large number of plants or trees, or a number of animals. Into the details of these we will enter later, confining ourselves for the moment to a consideration of the general function and purpose of the Group-Souls.
The best physical analogy of a Group-Soul is perhaps the oriental one of water in a bucket. If a glassful of water be taken from the bucket, it represents, the soul—or portion of soul—of say , a single plant or animal. For the time being, the water in the glass is quite separate from that in the bucket, and, moreover, it takes the shape of the glass which contains it.
So may a portion of a Group-Soul occupy and vivify a vegetable or animal form.
An animal, during its life on the physical plane, and for some time after that in the astral world -has a soul, just as separate as a man's; but when the animal comes to the end of its astral life, that soul does not reincarnate in a single body, but returns to the group-soul, which is a kind of reservoir of soul-matter.
The death of the animal would thus, in our analogy, be represented by pouring water from the glass back into the bucket. Just as the water from the glass becomes thoroughly mixed and united with the water in the bucket, so does the portion of the soul from the particular animal become mixed and incorporated, with the total soul in the Group-Soul. And just as it would not be possible, to take again from the bucket another glassful consisting of the same molecules of water, so is it not possible for the same portion of the total soul in the Group Soul to inhabit another particular animal form.
Continuing the analogy further, it is clear that we could fill many glasses with water from the bucket at the same time: equally is it possible for many animal forms to be ensouled and vivified by the same Group-Soul.
Further, if we suppose that any given glassful of water becomes coloured with a distinctive hue of its own, then, when the water is poured back into the bucket , that colouring matter will be distributed throughout the whole of the water in the bucket, the colour of all the water in the bucket being thereby to some extent modified.
If we consider the colouring matter to represent experiences or qualities acquired by a particular animal, then, when the portion of soul vivifying that animal returns to its parent Group-Soul, those experiences or qualities will become part of the general stock of the whole Group-Soul and be shared by every other part of it equally, though in a lesser degree than that in which the experience existed in the particular animal to whom it occurred; i.e., we may say that the experiences concentrated in a particular animal are spread, in a diluted form, over the whole Group-Soul to which the animal is attached.
There is an exact resemblance between the Group-Soul in the Mineral, Vegetable, and Animal Kingdoms, and a human child it its prenatal life. Just as the human child is nourished by the life-stream of the mother, so does the protective envelope of the Group-Soul nourish the lives within it, receiving and distributing the experiences gathered in it.
The circulating life is that of the parent: the young plants or animals are not yet ready for individual life, but must depend on the parent for nourishment. Thus the germinating lives of mineral, vegetable, and animal are nourished by the envelope of elemental and monadic essence, thrilling with Logoic life.
The evolution of lives in these early stages in the Group-Soul, depends upon three factors:
[a] first, and chiefly, the cherishing life of the Logos;
[b] the co-operating, guidance of the Devas:
[c] their own blind pressure against the limits of the enclosing form.
The general mechanism of the process by which, through these three agencies, the vibratory powers of the atoms in the Lower triads are awakened, is as follows:
The Second Logos, acting in the envelope of the Group-Soul, energises the physical permanent atoms. These are plunged, by the action of the devas, into the various conditions offered by the mineral kingdom, where each atom is attached to many mineral particles. The experiences - consisting of heat, cold, blows, pressure..
[5/17/2014 6:33:55 PM] *** Missed group call. ***
[5/17/2014 6:38:46 PM] Phuc: shaking, etc. - through which the mineral substances pass, are conveyed to the attached physical permanent atoms, thus arousing vague answers of sympathetic vibration from the deeply slumbering consciousness within.
When any permanent atom has reached a certain responsiveness, or when a mineral form,i.e., The particles to which the permanent atom is attached, is broken up, the Group-Soul withdraws that atom into itself.
The experiences acquired by that atom—i.e., The vibrations it has been forced to execute -remain in it as powers of vibrating in particular ways, as vibratory powers in short. Then the permanent atom, having lost its embodiment in the mineral form, remains, as we might say, naked in its Group-Soul: here it continues to repeat the vibrations it has learnt, repeating its life experiences, and thus setting up pulses which run through the envelope of the Group-Soul, and are thereby conveyed to the other permanent atoms contained in that Group-Soul. Thus each permanent atom affects and helps all others.
Now another important phenomenon arises. It is clear that those permanent atoms which have had experiences similar in character will be affected more strongly by each other, than will be those whose experiences have been different,. Thus a certain segregation will take place within the Group-Soul, and presently a filmy separating wall will grow inwards from the envelope, dividing these segregated groups from each other.
Reverting to the simile of the water in the bucket, we may conceive of a scarcely perceptible film forming itself across the bucket. At first the water filters through this barrier to some extent: but nevertheless the glasses of water taken out from one side of that barrier are always returned to the same side, so that by degrees the water on one side becomes differentiated from the water on the other side. Then the barrier gradually densifies, and becomes, impenetrable, so that eventually there are two distinct portions of water instead of one.
In similar fashion, the Group-Soul after a time divides itself by fission, and forms two Group-Souls. The process is repeated over and over again, producing, an ever-increasing number of Group-Souls, with contents showing a correspondingly ever-increasing distinction of consciousness, while of course, still sharing certain fundamental characteristics .
The laws according to which permanent atoms in a Group-Soul are plunged into the kingdoms of nature are as yet by no means clear. There are indications, that the evolution of the mineral, vegetable and the lowest part of the animal kingdom belongs rather to the evolution of the earth itself than to that of the Triads, representing the Monads, who are evolving in the solar system and who come, in due course, to the earth to pursue their evolution by utilising, the conditions it affords.
Thus, grass and small plants of every kind seem to be related to the earth itself much as man's hairs are related to his body, and not to be connected with the Monads and their Triads. The life in grass, etc., appears to be that of the Second Logos, which holds them together as forms, whilst the life in the atoms and molecules composing them is, of course that of the Third Logos, modified not only by the Planetary Logos of our system of Chains, but also by a somewhat obscure entity known as the Spirit of the Earth. Thus these kingdoms, while offering a field for the evolution of Monads and their Triads, do not appear to exist by any means solely for that purpose.
Hence we find permanent atoms scattered through the vegetable and mineral kingdoms, though we do not as yet understand the reasons governing their distribution. A permanent atom, for example, may be found in a pearl, a ruby, or a diamond; many will be found scattered through veins of ore and so on. But on the other hand, much mineral substance does not seem to contain any permanent atoms.
Similarly, with short-lived plants. But in plants of long continuance, such as trees, permanent atoms are constantly found. But here again, the life of the tree seems to be more closely related to the Deva evolution than to the evolution of the consciousness to which the permanent atom is attached.
It is, therefore, rather as though advantage were taken of the evolution of life and consciousness in the tree for the benefit of the permanent atom. The permanent atom may thus be said to be there more as a parasite, profiting by the more highly evolved life in which it is bathed. The student must recognise that at the moment our knowledge on these matters is extremely fragmentary.
Having now studied the general nature and functions of Group-Souls, we can pass on to consider more in detail Mineral, Vegetable and Animal Group-Souls, commencing with the Mineral Group-Soul.
 *
[5/17/2014 8:29:14 PM] Phuc: [MTTL] Bài học tuần sau (Nũ Than Isis lộ diện)

Khi trả lời một câu đả kích của một kẻ đa nghi thời đó tên là Webster nhằm vào những người tin tưởng các hiện tượng tâm linh và pháp thuật, Henry More (môn đồ phái Plato được kính trọng, người Anh) có nói rằng [[64]] : “Con về phần cái ư kiến khác mà đa số những nhà cải cách thiêng liêng chủ trương theo đó chính Ma quỉ xuất hiện dưới dạng Samuel th́ người ta không buồn khinh thường ư kiến ấy. Đó là v́ mặc dù tôi không hoài nghi nhiều sự xuất hiện trong các buổi chiêu hồn này, coi đó lànhững vong linh đùa nghịch chứ không phải vong hồn của người quá cố trở lại, song tôi tin chắc rằng linh hồn của Samuel có xuất hiện cũng xác tín như trong những buổi chiêu hồn khác; theo như Porpyrius mô tả trên kia, có thể các loại vong linh ấy biến đổi thành ra thiên h́nh vạn trạng, ba hồi th́ đóng vai ma quỉ, ba hồi th́ đóng vai thiên thần hoặc chư thiên và ba hồi đóng vai vong linh của người quá cố. Và tôi thú nhận rằng một vong linh như thế có thể là hiện thân của Samuel ở đây v́ bất chấp mọi thứ mà Webster viện dẫn ngược lại, lập luận của ông thật ra hết sức yếu ớt và lúng túng”.
Khi nhà siêu h́nh học và triết gia tầm cỡ như Henry More mà đưa ra chứng cớ như thế th́ chúng tôi có thể yên tâm giả sửrằng người ta đă nghiêm chỉnh cứu xét quan điểm của chúng tôi. Các nhà bác học khảo cứu vốn nói chung là rất nghi ngờ vềcác vong linh và nói riêng là nghi ngờ “vong hồn của người đă quá cố” th́ trong ṿng 20 năm vừa qua đă moi óc chế ra những tên gọi mới dành cho một sự vật xưa cũ. Như vậy đối với ông Crookes và Sergeant Cox th́ đó là “lực tâm linh”. Giáo sư Thuryở Geneva gọi nó là chất “psychode” tức lực ngoại lai; Giáo sưBalfour Stewart gọi nó là “năng lượng điện sinh học”; Faraday, “bậc thầy vĩ đại về triết lư thực nghiệm trong vật lư học”, nhưng xét theo biểu kiến là một kẻ sơ cơ về tâm lư học ngạo mạn gọi nó là một “tác động cơ bắp vô ư thức”, “một tác động trí năo vô ư thức” và c̣n ǵ nữa? Ngài William Hamilton gọi nó là một “tư tưởng tiềm tàng”; Tiến sĩ Carpenter gọi nó là “nguyên lư động cơ thúc đẩy của ư tưởng” v.v. . . Có bao nhiêu nhà khoa học th́ có bấy nhiêu tên gọi.
Cách đây nhiều năm, triết gia của nước Đức cổ xưa, Schopenhauer đă giải quyết lực và vật chất cùng một lúc; và từ khi ông Wallace cải đạo th́ nhà nhân loại học vĩ đại hiển nhiên đă chọn theo các ư tưởng đó. Theo học thuyết của Schopenhauer th́ vũ trụ chẳng qua chỉ là sự biểu lộ của ư chí. Mọi lực trong thiên nhiên cũng chỉ là một tác dụng của ư chí, biểu diễn một mức độ cao hoặc thấp tính cách ngoại giới của ư chí. Đó là giáo huấn của Plato (ông nêu rơ rằng mọi vật hữu h́nh đều được sáng tạo hoặc tiến hóa ra từ ư chí vĩnh hằng và vô h́nh, theo dạng thức của ư chí). Cơi Trời của ta, theo ông được tạo ra dựa vào khuôn mẫu vĩnh hằng của “Thế giới Ư niệm” vốn được bao hàm trong h́nh khối 12 mặt (mô h́nh kỷhà của Đấng thiêng liêng sử dụng) giống như mọi thứ khác nữa[[65]] . Theo Plato, Bản thể Nguyên sơ là phân thân của Trí tuệHóa công (Nous) vốn chứa đựng từ thời gian vĩnh hằng cái “ư tưởng” về “thế giới được tạo tác” ra và ngài tạo ra ư tưởng đó từ bản thân ḿnh [[66]] . Những định luật của thiên nhiên là những hệ thức đă được xác lập của ư niệm này đối với những h́nh thức biểu lộ của nó. Schopenhauer có nói: “Những h́nhthức này là thời gian, không gian và tính nhân quả. Trải qua thời gian và không gian, ư niệm biến thiên với vô vàn biểu lộ”.
Những ư niệm này đâu có ǵ là mới và ngay cả đối với Plato th́ chúng cũng chẳng hề tân kỳ. Chúng ta đọc thấy điều sau đây trong tác phẩm Sấm truyền của người Chaldea [[67]] : “Những công tŕnh của thiên nhiên cùng tồn tại với Ánh sáng tri thức, tâm linh của ngôi Cha. Đó là v́ chính linh hồn tô điểm cho cơi trời vĩ đại và tô điểm nó theo Cha trời”.
Philo có nói [[68]] (người ta đă sai lầm khi buộc tội ông là rút ra triết lư ḿnh từ triết lư của Plato): “Vậy th́ thế giới vô h́nh đă được hoàn tất và được đặt vào trong Lư trí của Thượng Đế”
Trong Thần phổ của Mochus, chúng ta thấy trước hết là Hậu thiên khí (Æther) rồi tới phong (air) Ulom – Thượng Đế mà tacó thể hiểu được tức là vũ trụ vật chất hữu h́nh sinh ra từ hai nguyên khí nêu trên [[69]] .
Trong các bài thánh ca của phái Orpheus, Eros Phanes tiến hóa ra từ Trứng Tâm linh, có thấm nhuần Gió tinh anh Hậu thiên khí, Gió [[70]] là “thần khí của Thượng Đế”, nghe nói Ngài vận động trong Hậu thiên khí, “ưu tư bên trên Hỗn mang” tức là “Ư chí” Thiêng liêng. Trong Katakopanisād của Ấn Độ, Purusha tức Tinh thần Thiêng liêng đă đứng trước vật chất nguyên thủy rồi, từ sự hợp nhất này mới nảy sinh ra đại Hồn của Thế giới, “Maha=Atma, Brahm, Chơn linh Nguồn sống”[[71]] , các tên gọi ấy đồng nhất với tên gọi Hồn Vũ Trụ tứcAnima Mundi và Ánh sáng Tinh tú của các nhà thông thần và môn đồ kinh Kabala.
Pythagoras tiếp nhận học thuyết của ḿnh từ các thánh điện Đông phương, c̣n Plato biên soạn chúng ra một dạng dễ hiểu hơn thành ra những con số thần bí của bậc hiền triết (ông đă hoàn toàn chọn theo học thuyết của Pythagoras) đối với đầu óc của kẻ chưa được điểm đạo. Như vậy đối với Plato, Càn Khônchính là “Ngôi Con” mà cha mẹ của nó là Tư Tưởng Thiêng Liêng và Vật Chất Thiêng Liêng[[72]] .
Dunlap có nói [[73]] : “Người Ai Cập phân biệt Horus già với Horus trẻ, Horus già là anh em của Osiris, c̣n Horus trẻ là con trai của Osiris và Isis”. Horus già là Ư niệm về thế giới vẫn c̣n lại trong Tâm trí của đấng Hóa công, “được sinh ra trong đêm tối trước khi thế giới được sáng tạo ra”. Horus thứ nh́ là “Ư niệm” này xuất phát từ Ngôi Lời và đă khoác lấy vật chất, có được sự tồn tại đúng thực [[74]...
[5/17/2014 8:30:33 PM] Phuc: Sấm truyền của người Chaldea có nói: “Thượng Đế trần tục, vĩnh hằng, vô biên, trẻ và già, có dạng uốn éo” [[75]] .
“Dạng uốn éo” này là một h́nh thái tu từ để diễn tả sự rung động của Ánh sáng Tinh tú mà các lễ sư ngày xưa hết sức quen thuộc, mặc dù họ có quan niệm khác với chất ether của các nhà khoa học hiện đại; đó là v́ họ đặt vào Hậu thiên khí ấy cái Ư niệm Vĩnh hằng vốn thấm nhuần Vũ trụ tức là Ư chí trở thànhLực và sáng tạo ra hoặc tổ chức vật chất.
Van Helmont có nói: “Ư chí là quyền năng đầu tiên trong mọi quyền năng. Đó là v́ thông qua ư chí của đấng Sáng tạo, người ta tạo ra vạn vật và làm cho chúng chuyển động . . . Ư chí là thuộc tính của mọi sinh linh tâm linh và càng bộc lộ tích cực nơi những sinh linh này khi sinh linh ấy giải thoát ra khỏi vật chất”. Paracelsus – ông được gọi là “đấng thiêng liêng” – có nói thêm với cùng một giọng điệu: “Đức tin” phải xác nhận óc tưởng tượng v́ đức tin xác lập ư chí . . .Ư chí quyết tâm là khởi đầu của mọi thao tác pháp thuật . . . V́ người ta không tưởng tượng được hoàn chỉnh và tin tưởng hết ḿnh vào kết quả cho nên pháp thuật mới bấp bênh trong khi lẽ ra th́ chúng phải hoàn toàn chắc chắn”.
Chỉ cần một năng lực đối kháng là không tin và đa nghi, nếu được phóng chiếu thành một ḍng có cường độ lực tương đương th́ có thể kềm chế được ḍng năng lượng kia và đôi khi hoàn toàn hóa giải được nó. Tại sao các nhà thần linh học lại lấy làm lạ khi sự hiện diện của một số kẻ đa nghi hoặc những người cảm thấy cay đắng chống lại hiện tượng phép lạ, vô ư thức vận dụng quyền năng ư chí của ḿnh chống lại nó, ắt cản trở và thường chận đứng hoàn toàn được những pha tŕnh diễn? Nếu không có một quyền năng hữu thức nào trên trần thế đôi khi thấy một quyền năng khác can thiệp vào hoặc thậm chí hóa giải được ḿnh th́ tại sao ta phải lấy làm lạ khi quyền năng thụđộng vô ư thức của một người đồng cốt lại th́nh ĺnh có những tác dụng bị tê liệt do một quyền năng chống đối khác, mặc dù nó cũng được vận dụng một cách vô ư thức? Các giáo sưFaraday và Tyndall khoe khoang rằng sự hiện diện của họ ởmột buổi lên đồng chận đứng ngay tức khắc mọi pha tŕnh diễn. Chỉ nội sự kiện này không thôi cũng chứng tỏ cho các nhà khoa học lỗi lạc thấy rằng trong những hiện tượng phép lạ này có một lực nào đó đáng cho họ quan tâm. Với vai tṛ là một nhà khoa học, giáo sư Tyndall có lẽ nổi bật lên trong nhóm người lên đồng; với vai tṛ là một nhà quan sát sáng trí, một người chẳng dễ ǵ bị lừa gạt bởi một người đồng cốt đầy thủ đoạn, cho dù có khéo léo th́ có lẽ y chẳng hay ho ǵ hơn những người khác có mặt trong pḥng và nếu những pha tŕnh diễn chẳng qua chỉ là tṛ lừa bịp khéo léo đến nỗi gạt gẫm được người khác th́ những pha đó việc ǵ phải dừng lại cho dù có v́ lợi ích củaông đi chăng nữa. Có người đồng cốt nào dám khoe khoang những hiện tượng phép lạ mà Chúa Giê su (và sau này là thánh tông đồ Paul) đă tạo ra? Thế nhưng ngay cả Chúa Giê su cũng gặp những trường hợp lực chống đối vô ư thức đă thắng được ngay cả ḍng ư chí được điều khiển rất khéo léo của chính ngài. “Và ngài không làm được nhiều công tŕnh vĩ đại ở đó chỉ v́ họkhông tin”.
Người ta có suy gẫm về mọi quan điểm này trong triết lư của Schopenhauer. Các nhà khoa học “khảo cứu” có thể tham khảo tác phẩm của ông rất có ích lợi. Họ ắt thấy trong đó có nhiều giả thuyết kỳ lạ dựa vào các ư tưởng cổ xưa, các suy đoán về những hiện tượng “mới” vốn có thể tỏ ra là hợp lư như bất kỳ hiện tượng nào khác khiến cho họ đỡ mất công vô ích sáng chế ra những thuyết mới. Các lực thông linh và lực ngoại lai, các quyền năng “động cơ thúc đẩy ư niệm” và “năng lượng điện sinh học”, các thuyết về “tư tưởng tiềm tàng” và ngay cả “tác động trí năo vô ư thức” đều có thể cô đọng trong từ ngữ: ánh sáng tinh tú của môn đồ kinh Kabala.
Trong tác phẩm của Schopenhauer có tŕnh bày các ư kiến và thuyết táo bạo khác xa ư kiến của đa số nhà khoa học chính thống. Nhà suy đoán liều mạng này nhận xét; “thực ra chẳng có vật chất mà cũng chẳng có tinh thần. Việc ḥn đá có khuynh hướng rớt xuống theo luật trọng trường cũng giống như tưtưởng trong óc người . . . Nếu vật chất có thể – có ai biết tại sao đâu – rơi xuống đất th́ nó cũng có thể – có ai biết tại sao không – suy nghĩ . . . Ngay cả trong cơ học, ngay khi ta vượt quá mức toán học thuần túy, ngay khi ta đạt tới sức kết dính và lực trọng trường khôn ḍ v.v. . . th́ ta cũng giáp mặt với những hiện tượng mà các giác quan của ta cho là bí nhiệm giống như ư chí và TƯ TƯỞNG nơi con người – ta thấy ḿnh đương đầu với điều không thể hiểu nổi v́ mọi lực trong thiên nhiên đều không thể hiểu nổi. Thế th́ cái vật chất mà bạn cứ giả vờ cho rằng ḿnh biết rất rơ và do đó v́ quá quen thuộc với nó cho nên bạn rút ra đủ mọi kết luận và lời giải thích, gán đủ chuyện cho vật chất ấy, cái vật chất ấy là như thế nào nhỉ? Điều mà bạn có thểnhận thức trọn vẹn bằng lư trí và các giác quan th́ chẳng qua hời hợt thôi, giác quan và lư trí chẳng bao giờ đạt tới được bản chất chân thực ở bên trong của vạn vật. Kant có ư kiến nhưthế. Nếu bạn cho rằng trong đầu người có một loại ư thức tinh thần nào đó th́ bạn cũng bắt buộc phải thừa nhận điều đó đối với một tảng đá. Nếu cái vật chất cực kỳ thụ động và chết lặng của bạn mà có thể biểu lộ được khuynh hướng hấp dẫn trọng trường hoặc hút và đẩy giống như điện rồi phóng ra các tia lửa điện th́ nó cũng có thể suy nghĩ giống như bộ óc vậy.
Tóm lại ta cũng có th...
[5/17/2014 8:31:16 PM] Phuc: Tóm lại ta cũng có thể thay thế mọi hạt của cái gọi là tinh thần bằng một hạt vật chất tương đương và thay thế mọi hạt vật chất bằng một hạt tinh thần tương đương . . . Như vậy Descartes phân chia vạn vật ra thành vật chất và tinh thần chẳng bao giờ tỏ ra là chính xác về mặt triết học; nhưng nếu chúng ta chia chúng thành ra ư chí và sự biểu lộ (cách phân chia này không dính dáng ǵ cách phân chia thành vật chất và tinh thần) v́ nó làm cho vạn vật trở nên tâm linh hóa: mọi thứ thoạt tiên là có thực thuộc ngoại giới – tức là vật thể và vật chất – bị nó biến hóa thành ra một biểu diễn và mọi sự biểu lộbiến thành ư chí” [[76]] .
Quan niệm này bổ chứng cho điều mà ta đă diễn tả về đủthứ tên gọi dành cho cùng một sự vật. Những kẻ tranh căi chỉkhẩu chiến về ngôn từ thôi. Cho dù người ta gọi các hiện tượng phép lạ ấy là lực, năng lượng, điện hoặc từ, ư chí hoặc quyền năng tinh thần, th́ nó bao giờ cũng là sự biểu lộ riêng phần củalinh hồn, cho dù đă thoát xác hay bị giam cầm trong cơ thể một lúc nào đó – đó là một bộ phận của cái ư chí thông tuệ cá biệt và toàn năng, thấm nhuần trọn cả thiên nhiên được ta biết là THƯỢNG ĐẾ do ngôn ngữ của loài người c̣n thiếu sót nên không diễn tả chính xác được các ảnh tượng tâm lư.
Ư niệm của một số nhà triết học kinh viện về vật chất ắt sai lầm nhiều mặt khi xét theo quan điểm của môn đồ kinh Kabala. Hartmann gọi quan niệm của họ là một “thành kiến theo bản năng”. Hơn nữa, ông chứng tỏ được rằng không một nhà thực nghiệm nào có thể làm được ǵ dính dáng tới vật chất chính hiệu mà chỉ giao tiếp với các lực do vật chất phân chia thành. Tác dụng hữu h́nh của vật chất chẳng qua chỉ là tác dụng của lực. Do đó ông kết luận rằng điều mà giờ đây ta gọi là vật chất chẳng qua chỉ là khối tập hợp các lực nguyên tử mà người ta dùng từ vật chất để diễn đạt: ngoài điều đó ra th́ vật chất chẳng qua chỉ là một từ vô nghĩa đối với khoa học. Mặc dù có nhiều lời thú nhận thẳng thắn của các chuyên gia – nhà vật lư học, sinh lư học và hóa học – theo đó họ chẳng biết tí ǵ về vật chất [[77]] , song họ vẫn thần thánh hóa vật chất. Mọi hiện tượng mới mà họ thấy ḿnh không thể giải thích được đều bịnghiền nát ra, vo viên chế thành nhang để đốt trên bàn thờ của nữ thần bảo trợ cho các nhà khoa học hiện đại.
Chẳng ai bàn về đề tài này hay ho hơn Schopenhauer trong tác phẩm Parerga. Trong tác phẩm này ông bàn dông dài về từ khí động vật, thần nhăn, phép chữa bệnh đồng cảm, thuật thấu thị, pháp thuật, những điềm báo trước, thấy ma và những vấn đề tâm linh khác. Ông bảo rằng: “Tất cả mọi biểu hiện này đều là nhánh nhóc của cùng một cái cây và cung cấp cho ta những bằng chứng không chối bỏ được về sự tồn tại của một chuỗi sinh linh vốn dựa trên một trật tự tạo vật khác hẳn so với thiên nhiên đặt nền tảng trên các định luật về không gian, thời gian và sự thích ứng. Trật tự sự vật khác biệt này vốn sâu sắc hơn nhiều v́ đó là trật tự nguyên thủy và trực tiếp; khi nó có mặt th́ những định luật thông thường của thiên nhiên (vốn chỉ là h́nh thức) đâm ra vô hiệu lực; do đó khi nó tác động trực tiếp th́ thời gian và không gian chẳng c̣n có thể ngăn cách được bất kỳ cá thể nào nữa và sự ngăn cách cố hữu nơi các h́nh tướng ấy không c̣n tạo ra những hàng rào không vượt qua nổi đối với sự giao tiếp bằng tư tưởng và tác động trực tiếp của ư chí. Bằng cách này người ta có thể tạo ra mọi thay đổi theo một lộ tŕnh khác hẳn lộ tŕnh của tính nhân quả vật lư nghĩa là tác động qua sự biểu lộ ư chí thể hiện một cách đặc thù bên ngoài chính cá thể. V́ vậy tính cách đặc thù của mọi sự tŕnh diễn nêu trên chính là việc nh́n thấy và tác động từ xa trong quan hệ với thời gian cũng như quan hệ với không gian. Một tác động từ xa như thế chính là điều tạo thành tính cách căn bản của cái gọi làpháp thuật; v́ đó chính là tác động trực tiếp của ư chí ta, một tác động thoát khỏi quan hệ nhân quả qua tác động vật lư nghĩa là do tiếp xúc”.
Schopenhauer tiếp tục: “Ngoài điều đó ra, những pha tŕnh diễn ấy c̣n cung cấp cho ta một cơ sở xác thực và hoàn toàn hợp lư để chống lại thuyết duy vật và ngay cả thuyết tự nhiên nữa v́ theo sự minh giải của pha tŕnh diễn ấy th́ cái trật tự sựvật trong thiên nhiên (mà cả hai triết lư nêu trên đều t́m cách tŕnh bày là tuyệt đối chân thực duy nhất) hiện ra trước mắt ta trái lại chỉ thuần túy mang tính hiện tượng và hời hợt, nó chứa đựng ngay dưới đáy của ḿnh một bản thể sự vật riêng rẽ và hoàn toàn độc lập với những định luật của chính nó. Chính v́ thế mà tại sao những pha tŕnh diễn này – ít ra th́ cũng theo một quan điểm thuần túy triết học – là vượt ngoài tầm bất kỳ sự so sánh quan trọng nhất nào trong số mọi sự kiện được tŕnh bày cho ta trong địa hạt thực nghiệm. V́ vậy bổn phận của mọi nhà khoa học là phải làm quen với những pha tŕnh diễn ấy”.
***********
[5/17/2014 10:34:43 PM] *** Missed group call. ***