Họp Thông Thiên Học ngày 5  tháng 10 năm 2019

 

http://www.thongthienhoc.com/bai%20vo%20toihocduoichonthay.htm

  Có người hỏi Đức Leadbeater: “Tôi muốn có thần nhăn, thần nhĩ, vậy tôi phải làm sao?”. Luôn luôn Ngài trả lời: “Bước đầu tiên là phải làm cho thân thể nhẹ nhàng, phải chọn lựa những món ăn tinh khiết hạp với thể xác tức là trường chay, kế đó là trau giồi tâm tánh cho thật tốt.

Phải khắc kỷ từ trong tư tưởng, ư muốn cho tới lời nói và việc làm

Nói tóm lại, phải thanh khiết từ trong tâm hồn cho tới ngoài thể xác”.

Hăy xem cái máy thu thanh: Cái máy tốt chừng nào th́ những bộ phận của nó càng mảnh mai chừng nấy.

Nhưng mà con người luôn luôn muốn Bắt Cá Hai Tay: Vinh hoa, phú quí cũng muốn; Thần thông rộng lớn, phép tắc cao cường cũng muốn . Rơ ràng là túi tham không đáy.

Lánh dữ cũng c̣n một nghĩa khác nữa là: không nên chọn nghề nào mà phải sát hại thú vật và làm hại kẻ khác như nghề hàng heo, nghề giết thú vật lấy da, lấy lông, nhất là lông chim con đặng làm những áo, những khăn choàng, hoặc buôn bán khí giới và buôn bán ma túy.

Những người nào c̣n ch́u theo sở thích của ḿnh th́ là muốn theo thế tục “đúng mốt thời trang” chớ không phải muốn theo Chơn Sư.



II- CÁCH SINH HOẠT CỦA BA THỂ. ( La vie des corps )



Nhưng mà Con Người và thể xác của nó là hai cái khác nhau. Ư chí của Con Người luôn luôn không phù hạp với những sự ham muốn của Xác Thân. Khi Xác Thân con muốn điều chi th́ con hăy ngừng lại và suy nghĩ coi có phải thật là con muốn điều đó chăng?

Chơn Sư dạy Alcyone phải phân biện Xác Thân và Con Người.

Thật Con Người vốn là Linh Hồn ở trong Xác Thân. Xác thân chỉ là một khí cụ để cho Con Người dùng tại cơi Trần trong một thời gian rồi phải bỏ nó. Đừng nói “Con Người là Linh Hồn” mà phải nói “Linh Hồn là Con Người” mới đúng sự thật .

Nhưng luôn luôn Con Người cứ đinh ninh rằng: xác thân nầy là ḿnh, tất cả những tội lỗi đều do sự hiểu lầm nầy mà gây ra.

Nếu mỗi người đều biết xác thân không khác nào một lớp áo của Con Người mặc để hoạt động, th́ chắc chắn cơi Trần không có hỗn loạn như ngày nay, non nước đă thanh b́nh và dân chúng đều an cư lạc nghiệp.

Cũng ít người biết Xác Thân có những sự ham muốn riêng tư trái nghịch với lẽ phải nên Chơn Sư căn dặn Alcyone phải suy nghĩi kỹ lưỡng coi có phải thật là Alcyone muốn hay không, hầu tránh những tai hại có thể xảy ra.

Bởi v́ con là Thượng Đế, con chỉ muốn những điều nào Thượng Đế muốn mà thôi. Nhưng con phải đi sâu vào nội tâm của con để t́m Đức Thượng Đế ở trong ḿnh con và nghe lời Ngài. Lời Ngài tức là lời của con vậy.



ĐI SÂU VÀO NỘI TÂM NGHĨA LÀ G̀?



Đi sâu vào nội tâm tức là đi từ ngoài vô trong ḷng cho thật sâu. Nói một cách khác là Tham Thiền về Chơn Thần.

Trong lúc tham thiền phải xem xét lần lượt ba thể: Thân, Vía, Trí, rồi loại ra ngoài từ thể nầy tới thể kia.

Trước nhất suy nghĩ về Xác Thân, xong rồi th́ nói: “Xác Thân không phải là Tôi”.

Kế đó t́m hiểu cái Vía. “Cái Vía cũng không phải là Tôi”.

Rồi tới cái Trí. “Cái Trí cũng không phải là Tôi”.

“Tôi là Chơn Thần trường sanh bất tử. Tôi là chủ chúng nó. Chúng nó là những khí cụ để cho tôi dùng trong một thời gian tại cơi Trần mà thôi. Đúng ngày giờ chúng nó sẽ tan ră. Chúng nó phải tuân theo mạng lịnh của tôi sai khiến”.

Phải tham thiền như vậy nhiều năm mới mong nghe được “Tiếng Nói Vô Thinh”, tức là tiếng nói của CHƠN NHƠN đại diện cho CHƠN THẦN.

Chơn Sư bảo Alcyone đi sâu vào nội tâm đặng t́m Đức Thượng Đế và nghe lời Ngài.

Đức Thượng Đế đây là Chơn Thần, bởi v́ ngày sau Chơn Thần sẽ thành một vị Thượng Đế.



CHƠN THẦN Ở TRONG M̀NH TA



Thật vậy, Chơn Thần ở trong ḿnh ta đúng như lời của ông Uddhalaka đă nói trong khi ông dạy cho con biết rằng đâu đâu cũng có Tinh Thần của Thượng Đế. [[13]]

Có bạn sẽ hỏi: Chơn Thần ở tại cơi Đại Niết Bàn, làm sao ở trong ḿnh ta được?



Đúng vậy, nhưng xin đừng quên 7 cơi Trời ở trước mắt ta và trong ḿnh ta, bởi v́ các chất khí đều thâm nhập lẫn nhau, [[14]] các cơi đều xỏ rế với nhau. Thế nên

trong ḿnh ta vẫn có đủ 7 cơi Trời: Cơi Phàm Trần, cơi Trung Giới, cơi Thượng Giới, cơi Bồ Đề, cơi Niết Bàn, cơi Đại Niết Bàn và cơi Tối Đại Niết Bàn.

Trái tim ta là khí cụ của sự sống trong con người, cho nên nó vẫn liên lạc với Phàm Nhơn, Chơn Nhơn và Chơn Thần nữa.

SỰ CẤU TẠO BẢY THỂ CỦA CON NGƯỜI.



Nên biết rằng : Chẳng những 7 cơi Trời ở trong ḿnh ta, mà 7 thể của ta cũng cấu tạo bằng 5 chất khí làm ra 5 cơi: Từ cơi Niết Bàn cho tới cơi Trần.

Kể từ dưới lên như sau :

1- Xác Thân (Corps physique) cấu tạo bằng ba chất khí thấp làm ra cơi Trần gọi là chất đặc, chất lơng và chất hơi.

2- Cái Phách (Double ou corps éthérique) cấu tạo bằng 4 chất cao làm ra cơi Trần gọi là 4 chất Dĩ Thái Hồng Trần (Ether physique).

3- Cái Vía hay là Tinh Quang Thể cấu tạo bằng 7 chất Thanh khí làm ra cơi Trung Giới hay là cơi Tinh Quang (Plan astral).

4- Hạ Trí (Corps Mental inférieur) cấu tạo bằng 4 chất Thượng Thanh Khí thấp cũng gọi là chất Trí Tuệ (Matière Mentale) làm ra cơi Thượng Giới hay là cơi Trí Tuệ (Plan Mental). Ấy là chất thứ tư, chất thứ năm, chất thứ sáu và chất thứ bảy.

5- Thượng Trí (Corps Mental supérieur) hay là Nhân Thể [[15]] (Corps causal), cấu tạo bằng ba chất Trí Tuệ cao làm ra cơi Trí Tuệ hay là cơi Thượng Giới. Ấy là chất thứ nhất, thứ nh́, thứ ba.

Con Người cũng có ba Ngôi như Thượng Đế, cho nên kinh sách đạo đức mới gọi Con Người là Tiểu Thiên Địa.

Học rành rẽ 7 Thể và điều khiển chúng nó được th́ Con Người thành một vị Siêu Phàm, nhập một với Thượng Đế.

V́ vậy mới có câu nầy khắc trên ngạch cửa của Thánh Điện Delphes:

“NGƯƠi HĂY BIẾT NGƯƠI RỒI NGƯƠI SẼ BIẾT VŨ TRỤ VÀ CÁC VỊ THƯỢNG ĐẾ”.

Nhưng mà muốn thấy rơ và hiểu rơ điều nầy th́ phải mở Huệ nhăn, chớ con mắt phàm chỉ để xem những vật ở cơi Trần mà thôi và xin nhớ: Cơi nào, Thể nấy. Vấn đề nầy rất hết sức khó, không biết giải làm sao cho người chưa biết Đạo hiểu được rành rẽ, v́ không thể quan niệm với trí óc cạn hẹp của chúng ta.

Đừng lầm lộn mấy thể của con với con. Xác thân của con, cái Vía của con, cái Trí của con không phải thật là con đâu. Nhưng mỗi thể đó đều xưng là con đặng đạt được những điều nó muốn.

Con phải biết chúng nó hết và con phải tự biết rằng con là chủ chúng nó.

Chơn Sư nhấn mạnh điều nầy để Alcyone nhớ.

Ngài nói như mỗi Thể là một người riêng biệt, bởi v́ mỗi Thể đều có ư muốn riêng và sự hành động riêng, nó cũng có tánh nết, cũng tốt cũng xấu đâu có khác Con người.

Cho tới ngày nay và chắc chắn tới mai sau nữa, nếu Con Người không học Đạo, Con Người vẫn lầm lộn chưa phân biệt cái nào thật là ư muốn của ḿnh, c̣n cái nào là ư muốn của cái Vía hay cái Trí.

Chân Sư dạy cho Alcyone biết tánh nết của ba thể đặng dùng phương pháp chữa trị, làm chủ chúng, sai khiến lại chúng nó.



TÁNH NẾT CỦA XÁC THÂN



Khi có một việc phải làm th́ xác thân viện lẽ phải nghỉ ngơi , đi chơi bời, ăn uống. Người chưa hiểu nói trong ḷng rằng: “Tôi cần làm mấy việc đó và phải làm mới được.” C̣n người hiểu biết th́ nói: “Xác thân của tôi muốn mấy việc đó, không phải là tôi đâu, nó phải chờ đợi.” Thường thường khi có việc giúp ai th́ xác thân nói rằng: “Việc nầy làm cho tôi buồn bực quá ! Vậy ai đó hăy làm thế cho tôi.” Mà con người trả lời với xác thân như vầy: “Ngươi ngăn cản không cho ta làm một việc phải sao được.”

Đoạn nầy trạng tả tánh nết của Xác thân. Trước nhất tánh biếng nhác, không chịu làm việc bổn phận. Nó muốn tự do, thong thả, không bị câu thúc, ràng buộc. Nó muốn cái ǵ đẹp mắt, cái ǵ vui tai, cái ǵ ngon miệng, vân vân . . . Quí bạn suy nghĩ th́ biết, chẳng lẽ nói trắng ra, chớ gọi là sự nhu cầu của xác thịt mà ch́u theo nó.

Phải tập cho nó có tánh siêng năng, rồi mới giúp đỡ kẻ khác được và không bê trễ trong những công việc hằng ngày.

Phải bắt buộc nó tuân theo mạng lịnh của ḿnh, phải làm những điều ḿnh muốn và hạp với chánh lư.

Phải bảo nó làm cái nầy, cái kia cho có thói quen làm những điều lành, điều phải. Nó có thói quen tốt sau mới điều khiển nó dễ dàng. Tỷ như việc công phu mỗi ngày như: tụng kinh, gơ mơ, đánh chuông, thắp nhang đúng giờ khắc vân vân.

Chúng ta đừng quên điều nầy: Nếu chúng ta không giúp ai th́ chắc chắn không ai giúp chúng ta cả. Ấy là Luật Nhân Quả. Phải t́m dịp giúp người, chẳng những t́m dịp mà phải bày ra cơ hội nữa. Phải có sáng kiến làm những việc phước thiện.

Thí dụ: Có một ḍng nước nhỏ ngăn cách hai con đường. Hành khách muốn qua bờ bên kia th́ phải dùng xuồng. Vậy ta phải kêu gọi những nhà hảo tâm chung đậu một số tiền để làm một cái cầu bắc ngang qua ḍng nước. Như vậy xe cộ và người bộ hành qua lại rất tiện lợi.

Một xóm kia, dân chúng đông đúc mà trẻ con không có trường học, ta hăy xin chính quyền mở những lớp dạy chúng nó.

C̣n thiếu chi việc khác nữa, nhất là ở các công sở, mỗi ngày đều có nhiều dịp giúp người.

Nếu ta gặp một người đui mù cầm gậy ḍ đường th́ chớ ngần ngại mà không dắt y tránh những cây cối và xe cộ. Hay chạy mua thuốc men cho người cô đơn đang đau, hăy an ủi người buồn rầu nếu ta làm được việc đó

Ta có đủ phương tiện mà không thực hành những điều nhỏ mọn như thế th́ ta chưa làm chủ được xác thân ta và tánh t́nh ta mà chuyện xả thân độ đời c̣n rất xa xôi đối với ta.

Chơn Sư có nói với một vị đệ tử của Ngài như vầy: “Giờ phút nào mà con không lo giúp đời th́ giờ phút đó đối với ta, nó đă mất rồi.”
SỰ CẤU TẠO BẢY THỂ CỦA CON NGƯỜI.



Nên biết rằng : Chẳng những 7 cơi Trời ở trong ḿnh ta, mà 7 thể của ta cũng cấu tạo bằng 5 chất khí làm ra 5 cơi: Từ cơi Niết Bàn cho tới cơi Trần.

Kể từ dưới lên như sau :

1- Xác Thân (Corps physique) cấu tạo bằng ba chất khí thấp làm ra cơi Trần gọi là chất đặc, chất lơng và chất hơi.

2- Cái Phách (Double ou corps éthérique) cấu tạo bằng 4 chất cao làm ra cơi Trần gọi là 4 chất Dĩ Thái Hồng Trần (Ether physique).

3- Cái Vía hay là Tinh Quang Thể cấu tạo bằng 7 chất Thanh khí làm ra cơi Trung Giới hay là cơi Tinh Quang (Plan astral).

4- Hạ Trí (Corps Mental inférieur) cấu tạo bằng 4 chất Thượng Thanh Khí thấp cũng gọi là chất Trí Tuệ (Matière Mentale) làm ra cơi Thượng Giới hay là cơi Trí Tuệ (Plan Mental). Ấy là chất thứ tư, chất thứ năm, chất thứ sáu và chất thứ bảy.

5- Thượng Trí (Corps Mental supérieur) hay là Nhân Thể [[15]] (Corps causal), cấu tạo bằng ba chất Trí Tuệ cao làm ra cơi Trí Tuệ hay là cơi Thượng Giới. Ấy là chất thứ nhất, thứ nh́, thứ ba.

Con Người cũng có ba Ngôi như Thượng Đế, cho nên kinh sách đạo đức mới gọi Con Người là Tiểu Thiên Địa.

Học rành rẽ 7 Thể và điều khiển chúng nó được th́ Con Người thành một vị Siêu Phàm, nhập một với Thượng Đế.

V́ vậy mới có câu nầy khắc trên ngạch cửa của Thánh Điện Delphes:

“NGƯƠi HĂY BIẾT NGƯƠI RỒI NGƯƠI SẼ BIẾT VŨ TRỤ VÀ CÁC VỊ THƯỢNG ĐẾ”.

Nhưng mà muốn thấy rơ và hiểu rơ điều nầy th́ phải mở Huệ nhăn, chớ con mắt phàm chỉ để xem những vật ở cơi Trần mà thôi và xin nhớ: Cơi nào, Thể nấy. Vấn đề nầy rất hết sức khó, không biết giải làm sao cho người chưa biết Đạo hiểu được rành rẽ, v́ không thể quan niệm với trí óc cạn hẹp của chúng ta.

Đừng lầm lộn mấy thể của con với con. Xác thân của con, cái Vía của con, cái Trí của con không phải thật là con đâu. Nhưng mỗi thể đó đều xưng là con đặng đạt được những điều nó muốn.

Con phải biết chúng nó hết và con phải tự biết rằng con là chủ chúng nó.

Chơn Sư nhấn mạnh điều nầy để Alcyone nhớ.

Ngài nói như mỗi Thể là một người riêng biệt, bởi v́ mỗi Thể đều có ư muốn riêng và sự hành động riêng, nó cũng có tánh nết, cũng tốt cũng xấu đâu có khác Con người.

Cho tới ngày nay và chắc chắn tới mai sau nữa, nếu Con Người không học Đạo, Con Người vẫn lầm lộn chưa phân biệt cái nào thật là ư muốn của ḿnh, c̣n cái nào là ư muốn của cái Vía hay cái Trí.

Chân Sư dạy cho Alcyone biết tánh nết của ba thể đặng dùng phương pháp chữa trị, làm chủ chúng, sai khiến lại chúng nó.



TÁNH NẾT CỦA XÁC THÂN



Khi có một việc phải làm th́ xác thân viện lẽ phải nghỉ ngơi , đi chơi bời, ăn uống. Người chưa hiểu nói trong ḷng rằng: “Tôi cần làm mấy việc đó và phải làm mới được.” C̣n người hiểu biết th́ nói: “Xác thân của tôi muốn mấy việc đó, không phải là tôi đâu, nó phải chờ đợi.” Thường thường khi có việc giúp ai th́ xác thân nói rằng: “Việc nầy làm cho tôi buồn bực quá ! Vậy ai đó hăy làm thế cho tôi.” Mà con người trả lời với xác thân như vầy: “Ngươi ngăn cản không cho ta làm một việc phải sao được.”

Đoạn nầy trạng tả tánh nết của Xác thân. Trước nhất tánh biếng nhác, không chịu làm việc bổn phận. Nó muốn tự do, thong thả, không bị câu thúc, ràng buộc. Nó muốn cái ǵ đẹp mắt, cái ǵ vui tai, cái ǵ ngon miệng, vân vân . . . Quí bạn suy nghĩ th́ biết, chẳng lẽ nói trắng ra, chớ gọi là sự nhu cầu của xác thịt mà ch́u theo nó.

Phải tập cho nó có tánh siêng năng, rồi mới giúp đỡ kẻ khác được và không bê trễ trong những công việc hằng ngày.

Phải bắt buộc nó tuân theo mạng lịnh của ḿnh, phải làm những điều ḿnh muốn và hạp với chánh lư.

Phải bảo nó làm cái nầy, cái kia cho có thói quen làm những điều lành, điều phải. Nó có thói quen tốt sau mới điều khiển nó dễ dàng. Tỷ như việc công phu mỗi ngày như: tụng kinh, gơ mơ, đánh chuông, thắp nhang đúng giờ khắc vân vân.

Chúng ta đừng quên điều nầy: Nếu chúng ta không giúp ai th́ chắc chắn không ai giúp chúng ta cả. Ấy là Luật Nhân Quả. Phải t́m dịp giúp người, chẳng những t́m dịp mà phải bày ra cơ hội nữa. Phải có sáng kiến làm những việc phước thiện.

Thí dụ: Có một ḍng nước nhỏ ngăn cách hai con đường. Hành khách muốn qua bờ bên kia th́ phải dùng xuồng. Vậy ta phải kêu gọi những nhà hảo tâm chung đậu một số tiền để làm một cái cầu bắc ngang qua ḍng nước. Như vậy xe cộ và người bộ hành qua lại rất tiện lợi.

Một xóm kia, dân chúng đông đúc mà trẻ con không có trường học, ta hăy xin chính quyền mở những lớp dạy chúng nó.

C̣n thiếu chi việc khác nữa, nhất là ở các công sở, mỗi ngày đều có nhiều dịp giúp người.

Nếu ta gặp một người đui mù cầm gậy ḍ đường th́ chớ ngần ngại mà không dắt y tránh những cây cối và xe cộ. Hay chạy mua thuốc men cho người cô đơn đang đau, hăy an ủi người buồn rầu nếu ta làm được việc đó

Ta có đủ phương tiện mà không thực hành những điều nhỏ mọn như thế th́ ta chưa làm chủ được xác thân ta và tánh t́nh ta mà chuyện xả thân độ đời c̣n rất xa xôi đối với ta.

Chơn Sư có nói với một vị đệ tử của Ngài như vầy: “Giờ phút nào mà con không lo giúp đời th́ giờ phút đó đối với ta, nó đă mất rồi.”

http://blavatskyarchives.com/inner/innerno2.htm

To your question — Is Imperator "a Planetary Spirit" and "may a Planetary Spirit have been humanly incarnated," I will first say that there can be no planetary Spirit that was not once material or what you call human. When our great Buddha — the patron of all the adepts, the reformer and the codifier of the occult system, reached first Nirvana on Earth, he became a Planetary Spirit; i.e. — his spirit could at one and the same time rove the interstellar spaces in full consciousness, and continue at will on Earth in his original and individual body. For the divine Self had so completely disfranchised itself from matter that it could create at will an inner substitute for itself, and leaving it in the human form for days, weeks, sometimes years, affect in no wise by the change either the vital principle or the physical mind of its body. By the way, that is the highest form of adeptship man can hope for on our planet. But it is as rare as the Buddhas themselves, the last Khobilgan who reached it being Sang-Ko-Pa of Kokonor (XIV Century), the reformer of esoteric as well as of vulgar Lamaism. Many are those who "break through the egg-shell," few who, once out are able to exercise their Nirvva namastaka fully, when completely out of the body. Conscious life in Spirit is as difficult for some natures as swimming is for some bodies. Though the human frame is lighter in its bulk than water, and that every person is born with the faculty, so few develop in themselves the art of treading water that death by drowning is the most frequent of accidents. The planetary Spirit of that kind (the Buddha like) can pass at will into other bodies — of more or less etherialized matter, inhabiting other regions of the Universe. There are many other grades and orders, but there is no separate and eternally constituted order of Planetary Spirits. Whether Imperator is a "planetary" embodied or disembodied, whether he is an adept in flesh or out of it, I am not at liberty to say, any more than he would himself to tell S.M. who I am, or may be, or even who H.P.B. is. If he himself chooses to be silent on that subject S.M. has no right to ask me. But then our friend, S.M. ought to know. Nay: he firmly believes he does. For in his intercourse with that personage there came a time when not satisfied with + assurances, or content to respect his wishes that he, Imperator & Co. should remain impersonal and unknown save by their assumed titles, S.M. wrestled with him, Jacob-like, for months on the point of that spirit's identity. It was the Biblical flim-flam all over again. "I pray thee tell me thy name" — and though answered: "Wherefore is it that thou dost ask after my name?" — what's in a name? — he allowed S.M. to label him like a portmanteau. And so, he is at rest now, for he has "seen God face to face"; who, after wrestling, and seeing that he prevailed not, said "Let me go" and was forced to come to the terms offered by Jacob S. Moses. I strongly advise you for your own information to put that question to your friend. Why should he be "anxiously awaiting" my reply, since he knows all about + ? Did not that "Spirit" tell him a story one day, — a queer story, something what he may not divulge about himself and forbid him ever mentioning it What more does he want? That fact, that he seeks to learn through me the true nature of +, is a pretty good proof in itself that he is not as sure of his identity as he believes he is, or rather would make believe he is. Or is the question a blind? — which?

I may answer you, what I said to G. {T}. Fechner one day, when he wanted to know the Hindu view on what he had written — "You are right; . . . 'every diamond, every crystal, every plant and star has its own individual soul, besides man and animal . . .' and, 'there is a hierarchy of souls from the lowest forms of matter up to the World-Soul' . . .; but, you are mistaken when adding to the above the assurance that 'the spirits of the departed hold direct psychic communication with Souls that are still connected with a human body' — for, they do not." The relative position of the inhabited worlds in our Solar System would alone preclude such a possibility. For I trust you have given up the queer idea — a natural result of early Xtian training — that there can possibly be human intelligences inhabiting pure Spiritual regions? You will then as readily understand the fallacy of the christians — who would burn immaterial Souls in a material physical hell — as the mistake of the more educated Spiritualists, who lullaby themselves with the thought that any other but the denizens of the two worlds immediately interlinked with our own can possibly communicate with them? However etherial and purified of gross matter they may be, the pure Spirits are still subject to the physical and universal laws of matter. They cannot if even they would span the abyss that separates their worlds from ours. They can be visited in Spirit, their Spirit cannot descend and reach us. They attract, they cannot be attracted, their Spiritual polarity being an insuperable difficulty in the way. (By-the-bye you must not trust Isis literally. The book is but a tentative effort to divert the attention of the Spiritualists from their preconceptions to the true state of things. The author was made to hint and point out in the true direction, to say what things are not, not what they are. Proof reader helping, a few real mistakes have crept in as on page 1, chapter 1, volume 1, where divine Essence is made emanating from Adam instead of the reverse.)

Once fairly started upon that subject, I will endeavour to explain to you still clearer where lies the impossibility. You will thus be answered in regard to both Planetary Spirits and — seance room "Spirits."

http://www.blavatsky.net/index.php/18-hpblavatsky/hpb-writings/385-mystery-of-buddha

https://translate.google.com/translate?sl=en&tl=vi&u=http%3A%2F%2Fwww.blavatsky.net%2Findex.php%2F18-hpblavatsky%2Fhpb-writings%2F385-mystery-of-buddha