Thinking and Destiny 7

Thinking and Destiny

Chapter 2

The purpose and plan of the universe

Section 1

There is a purpose and a plan in the universe. The law of thought. Religions. The soul. Theories concerning the destiny of the Soul.

The universe is guided according to a purpose and a plan. There is a simple law by which the purpose is accomplished and according to which the plan is carried out. That law has universal : it reaches all entities without exception. Gods and the weakest beings are equally powerless against it. It rules this visible world of change, and it affects the world's and spheres beyond. At present it can be understood by men only as it affects human beings, though it is possible that its operations in animate nature may be seen. It affects human beings according to the responsibility which can be charged to them; and it determines their duty, measured by their responsibility.

This is the law: Everything existing on the physical plane is an exteriorization of a thought. which must be balanced through the one who issued the thought, and in accordance with that one's responsibilitiy, at the conjunction of time, condition, and place.

This law of thought is destiny. It has aspects which have been expressed by such terms as kismet, nemesis, karma, fate, fortune, foreordination, predestination, Providence, the will of God, the law of cause and effect, the law of causation, retribution, punishment and reward, hell and heaven. The law of thought includes all that is in these terms, but it means more than all of them; it means, essentially, that thinking is the basic factor in shaping human Destiny.

The law of thought is present everywhere and rules everywhere; and is the law to which all other human laws are subservient. There is no deviation from, no exception to, this universal law of thought. It adjusts the mutually interdependent thoughts and plans and acts of the billions of men and women who have died and lived and who will continue to live and die on this earth. Happening beyond number, some apparently accounted for, some apparently inexplicable, are marshalled to fit into the limiting framework of time and place and causation; facts innumerable, near and far, apposite and contradictory, related and unrelated, are worked into one whole harmonious pattern. It is only by the operation of this law that people exist together on the earth. Not only physical acts and their results are thus ordered; the invisible world in which thoughts originate is likewise adjusted. All this adjustment and universal harmony out of selfish discord is brought about by the action of universal forces operating under the law.

The mechanical part of the operation of this law in the physical world may not be apparent. Yet, every stone, every plant, every animal, every human, and every event has a place in the great machinery for the working out of the law of thought, as destiny. Each performs a function in the machine, whether as a gear, a gauge, a pin, or a transmission. However insignificant a part a man may seem to play, he starts the machinery of the law when he starts to think; and by his thinking he contributes to its continued operation. The machinery of the law in nature.

Nature is a machine composed of the totality of unintelligent units; units which are conscious as their function only. The nature machine is a machine composed of laws, through the worlds; it is perpetuated and operated by intelligent and Immortal Ones, complete Triune Selves, who administer the laws from their individual University machines through which as unintelligent nature units they have passed; and has intelligent units in the Realm of Permanence (Fig II-G, H), they have qualified as Governors, in The Government of the world.

The university machines are perfect physical bodies composed of balanced nature units; all units are related in and organized into the four systems of the perfect body and are coordinated as one entire and perfect whole mechanism; each unit is conscious as its function only, and each funtion in the university machine is a law of nature through the worlds.

Only the phenomena of the machinery are seen; the nature machine itself is not seen by mortal eyes; neither are the forces which work it. The Intelligences and complete Triune Selves who direct the operation cannot be seen by the human. Hence come the many theories about the creation of the human world, and about the nature and powers of gods and the origin and nature and destiny of the human. Such theories are furnished by various systems of religion.

Religion Center about a God or gods. These deities are credited with Universal Powers to account for the operation of universal forces. Gods and forces alike, however, are subject to the intelligences and the complete Triune Selves who rule this world according to the law of thought. It is due to the operation of this law as destiny that events occur on the physical plane in the harmonious manner which makes certain the continuance of the law's operation so that the plan of the universe may be carried out and its purpose accomplished.

Religions have been substitutes for what a knowledge of the law of thought should be, and for what it eventually will be to man, when the human is able to stand more Light. Among such substitutes is a belief in a God who is supposed to be all wise, all-powerful, ever-present; but whose alleged actions are arbitrary and capricious and show jealousy, vindictiveness, and cruelty. Such religions have held the minds of men in bondage. In this bondage they have received fragmentary and distorted information about the law of thought; what they received was all they could stand at the time. In every age one of the Gods was represented as a ruler, and as the giver of a law of justice; but his own acts did not seem just. A solution of this difficulty was sometimes found in an after-death adjustment in a heaven or a hell; at other times the matter was left open. As the human becomes more enlightened he will find in the clear and precise understanding of the law of thought that which will satisfy his sense and reason; and he will accordingly outgrow the need for belief in the doctrine, or of fear and faith in the decrees of a personal God.

The rationality of the law of thought is in marked contrast to the various contradictory or irrational teachings concerning the origin and nature and destiny of that which has been called the soul; and it should dissipate the general ignorance that has existed concerning the soul. An error is commonly made in believing that the soul is something above or superior to that which is conscious in the human. The fact is that the conscious self in the body is of the doer of the Triune Self and that the "soul" is merely the form of the breath-form or "living soul," which still belongs to nature but which must be advanced beyond nature by the Triune Self. In that sense only is it correct to speak of the need of "saving one's soul."

Concerning the origin of the soul, there are two principal theories: one is that the soul is an emanation from the Supreme Being or One, as the source of all creatures and from whom all come into existence and into whom all return; the other theory is that the soul comes from a previous existence-- either down from a superior state or up from a lower there is another belief current mainly in the west that each Soul lives but one life on Earth and is a special fresh creation furnished by God to every human body brought into the World by a man and a woman.

As to the destiny of the Soul after death, the theories are chiefly these: that the soul is annihilated; that it returns to the essence from which it came then it goes back to the God by whom it was created; that it goes immediately either to heaven or hell; that before going to its final destination in Andrews of purgatory; that its leaves or rest until it is resurrected on the day of judgment when it is examined and send forth with to hell or to Paradise. Then there is also the belief that the soul returns to her for experience necessary to its progress. Of these the believe in annihilation is favored among materialists, while their beliefs in Resurrection and in heaven and hell are held by most religions, both of the East and the West.

The religions which teach of emanation and reincarnation include not only the worship of a god head, but the doctrine of the Improvement of the conscious self in the body and the corresponding Improvement of the nature matter with which the invite itself comes into contact. The religions which are based upon a personal God are primarily for the purpose of glorifying the God, the improvement of the embodied doer being secondary and acquired as a reward for worshipping that God. The nature of a religion and of its God or gods is indicated unequivocally by the requirements of the worship; and by the symbols, hymns, rites, ornaments, vestments, and edifices that are used in its practice.

No teaching has been generally accepted which states that the individual is solely responsible for whatever happens to him. This is due to the fact that a vague sentiment of fear, arising from religious teachings, affects all persons who share the notions of the majority of their contemporaries concerning the origin and nature, the purpose and destiny, of the human.

Section 2

The Soul.

Nearly everyone who hears for uses the word still fantasize that he knows what it means. But he cannot define it or explain it because he does not know what this old is or what it does or does not do. As to the meaning of soul no religion makes any clear statement of what it is; yet if it were not for that unknown and undescribed something there would be no reason or excuse for a religion. The something called this soul was not suddenly spoken into being; nor was it created in any other way.

The soul is not intelligent but it is indispensable to the human. It is a unit of nature-matter; and it is the result of a long course of progression which will be properly explained in later pages. For the moment it will be enough to say that the processing of a unit of nature-matter results and it's being finally the breath-form of a physical body. The breath-form, as already stated in the introductory chapter, is the living soul of the body. The form aspect of the breath-form is the progressed nature unit referred to above, and is the passive or formative aspect of the breath-form. The active aspect of the breath-form is the breath; this breath aspect is the life of the form and the builder of the body to be. Originally the form, the soul was perfect; it was a balance nature unit in a perfect, immortal physical body in and of the nature Realm of Permanence. Nothing in nature could deform that perfect form; its perfect body was inhabited and operated by the doer part of an immortal Triune Self. That doer was feeling and desire; it had charge of the breath-form, and it alone could change the form aspect of the breath-form; only the doer could change that perfect physical body. That its body is now human, mortal, and imperfect is the result of the doer's action.

The doers which are now in the imperfect bodies of men and women on this earth once made a fatal mistake. In passing through the necessary trial test of bringing feeling-and-desire into balance union, they allowed themselves to succumb to the spell cast by the natural functioning of the body-mind through the senses. As feeling-and-desire, those doers lost their balance, their self control, that is, control of their feeling-and-desire minds, and of the body-mind by which they had maintained their body of units in balance. Control passed to the body-mind of each of these doers, and the doer is thereby fell under the illusion of the senses, and thereafter thought only in the terms of the phenomena of time, of birth and death. All doers now in human bodies are among those who made that mistake. Those who did not make that mistake, those who maintain their balance, their self-control, who controlled the body-mind by their feeling-and-desire-minds, passed the test and qualified as high officers of nature; they have their parts in The Government in the Realm of Permanence, and of this human world of change, (Fig. V-B, a).

Every human body that comes into this world is fashioned in its mother according to the form, the soul, which enters her body through her breath and causes the conception of the body which is to be fashioned. At birth the physical life-breath of the breath-form enters the infant body, and in the heart it unites with the form aspect and then is the breath-form; thereupon the breath-form performs its functions as the living soul of the body. The form is, and throughout that lifetime it will be, the type or pattern according to which the living breath of the breath-form will build out into a visible structure the units of nature-matter-solid, fluid, airy, and radiant --- of which that changing body is composed. When they do our severance from the body at death the breath-form leaves with it. the nature units of which the body is composed to return to the four states or any elements to which they belong. The form aspect of the breath-form, that is, the "soul," accompanying the doer portion that had been in the body, passes through the various after death states, (Fig. V-D); and according to the doer's destiny it will in due time be again to form which will be the cause of the conception and the form for the building up of another human body, another nature machine in which the real existing do or will resume its work in the world, and live out that portion of its Destiny which it had made, by its thinking.

From these statements it will be seen that the vague and indeterminate, equivocal and bewildering term soul alludes to that very important elemental entity, the breath-form -- a nature unit which is conscious as its function -- in the most advanced degree in nature (fig II-H).

To briefly restate at this point certain facts made evident in the introduction. The doer is feeling-and-desire in the body. Feeling, though generally believed to be a fifth sense as touch, is not a sense; it is not of nature. Feeling is the passive side, or aspect, of the doer; desire is the active side. Feeling-and-desire in the body are not two or separate: they blend into each other and are always functioning together, an inseparable twain, the opposites in the doer. One dominates the other and had determined the sex of the body.

That which feels and desires and thinks in the human body, that which experiences and does the things that are done in the world, is the doer. That doer-in-the-body, however, is only one of 12 portions of the entire doer. These 12 portions are inseparable, but each portion re-exists separately; the 12 re-exist successively, one after another, one at a time, in life after life.

The entire doer is only one part, the psychic part, of the three integral parts of its Immortal Triune Self. The other two are the Thinker, the mental part, and the knower, the noetic part. Because of the imperfections and limitations of the human body, the thinker and knower parts of the Triune Self do not dwell in the body as does the embodied portion of the doer part; they merely contact the body by means of nerve centers. Hereafter, for the sake of brevity when the meaning of the text is clear, the single word doer will be used instead of such words as doer in the body, embodied doer portion, the portion of the doer existing in the human body.

 

Suy nghĩ và Định mệnh

chương 2

Mục đích và kế hoạch của vũ trụ

Phần 1


Có một mục đích và một kế hoạch trong vũ trụ. Quy luật của tư tưởng. Các tôn giáo. Tâm hồn. Các lư thuyết liên quan đến vận mệnh của Linh hồn.
Vũ trụ được hướng dẫn theo một mục đích và một kế hoạch. Có một luật đơn giản theo đó mục đích được hoàn thành và theo đó kế hoạch được thực hiện. Luật đó có tính phổ quát: nó đạt đến mọi thực thể mà không có ngoại lệ. Các vị thần và những sinh vật yếu nhất đều bất lực chống lại nó. Nó điều khiển thế giới thay đổi hữu h́nh này, và nó ảnh hưởng đến thế giới và các lĩnh vực khác. Hiện tại, nó chỉ có thể được hiểu bởi nam giới v́ nó ảnh hưởng đến con người, mặc dù có thể người ta có thể nh́n thấy hoạt động của nó trong bản chất sống động. Nó ảnh hưởng đến con người tùy theo trách nhiệm có thể phải trả cho họ; và nó xác định nhiệm vụ của họ, được đo bằng trách nhiệm của họ.

Đây là quy luật: Mọi thứ tồn tại trên b́nh diện vật chất đều là sự mở rộng của một ư nghĩ. phải được cân bằng thông qua người đưa ra suy nghĩ và phù hợp với trách nhiệm của người đó, kết hợp với thời gian, điều kiện và địa điểm.

Quy luật này của tư tưởng là định mệnh. Nó có các khía cạnh đă được thể hiện bằng các thuật ngữ như kismet, thù địch, nghiệp chướng, số phận, tài sản, sự sắp đặt, tiền định, Sự ban cho, ư muốn của Chúa, luật nhân quả, luật nhân quả, quả báo, h́nh phạt và phần thưởng, địa ngục và thiên đường. Quy luật của tư tưởng bao gồm tất cả những ǵ có trong những thuật ngữ này, nhưng nó có ư nghĩa hơn tất cả chúng; về cơ bản nó có nghĩa là tư duy là yếu tố cơ bản h́nh thành nên Vận mệnh của con người.

Quy luật của tư tưởng hiện diện ở mọi nơi và quy luật ở mọi nơi; và là luật mà tất cả các luật khác của con người đều không áp dụng. Không có sự sai lệch, không có ngoại lệ, quy luật phổ quát của tư tưởng này. Nó điều chỉnh những suy nghĩ, kế hoạch và hành vi phụ thuộc lẫn nhau của hàng tỷ người đàn ông và phụ nữ đă chết và sống và những người sẽ tiếp tục sống và chết trên trái đất này. Xảy ra ngoài con số, một số rơ ràng đă được giải thích, một số rơ ràng là không thể giải thích được, được sắp xếp để phù hợp với khuôn khổ giới hạn về thời gian và địa điểm và nhân quả; sự thật vô số, gần và xa, kết hợp và mâu thuẫn, liên quan và không liên quan, được làm thành một mô h́nh hài ḥa tổng thể. Chỉ bằng sự vận hành của quy luật này, con người mới tồn tại cùng nhau trên trái đất. Do đó, không chỉ các hành vi thể chất và kết quả của chúng được sắp xếp theo thứ tự; thế giới vô h́nh nơi những suy nghĩ bắt nguồn cũng được điều chỉnh. Tất cả sự điều chỉnh và ḥa hợp phổ quát thoát khỏi sự bất ḥa ích kỷ này được thực hiện bởi hành động của các lực lượng vũ trụ hoạt động theo luật pháp.

Phần cơ học của hoạt động của luật này trong thế giới vật chất có thể không rơ ràng. Tuy nhiên, mọi viên đá, mọi thực vật, mọi động vật, mọi con người và mọi sự kiện đều có một vị trí trong bộ máy vĩ đại để vận hành ngoài quy luật của tư tưởng, như là định mệnh. Mỗi thứ thực hiện một chức năng trong máy, cho dù như một bánh răng, một thước đo, một chốt hay một bộ truyền động. Tuy nhiên, một phần không đáng kể mà một người đàn ông có thể chơi, anh ta bắt đầu máy móc của luật pháp khi anh ta bắt đầu suy nghĩ; và bằng suy nghĩ của ḿnh, anh ấy đóng góp vào hoạt động tiếp tục của nó. Máy móc của luật trong tự nhiên.

Bản chất là một cỗ máy bao gồm tổng thể các đơn vị không thông minh; các đơn vị chỉ có ư thức như chức năng của chúng. Cỗ máy tự nhiên là một cỗ máy bao gồm các luật, thông qua các thế giới; nó được duy tŕ và vận hành bởi những Người thông minh và Bất tử, những Người hoàn chỉnh Triune, những người quản lư luật pháp từ những cỗ máy Đại học cá nhân của họ, thông qua đó như những đơn vị tự nhiên không thông minh mà họ đă vượt qua; và có các đơn vị thông minh trong Vương quốc Thường hằng (H́nh II-G, H), họ đă đủ điều kiện làm Thống đốc, trong Chính phủ của thế giới.

Máy móc đại học là những cơ quan vật chất hoàn hảo bao gồm các đơn vị tự nhiên cân bằng; tất cả các đơn vị có liên quan và được tổ chức thành bốn hệ thống của chỉnh thể hoàn hảo và được phối hợp như một cơ chế chỉnh thể và hoàn hảo; mỗi đơn vị chỉ có ư thức như chức năng của nó, và mỗi hoạt động trong cỗ máy đại học là một quy luật tự nhiên thông qua các thế giới.

Chỉ các hiện tượng của máy móc được nh́n thấy; bản thân cỗ máy thiên nhiên không được nh́n thấy bằng mắt phàm; không phải là lực lượng làm việc đó. Con người không thể nh́n thấy các Intelligences và Triune S tự chỉ đạo hoạt động. Do đó, có nhiều lư thuyết về sự sáng tạo của thế giới con người, về bản chất và quyền năng của các vị thần, nguồn gốc và bản chất và số phận của con người. Những lư thuyết như vậy được cung cấp bởi nhiều hệ thống tôn giáo khác nhau.

Trung tâm Tôn giáo về một Thượng đế hoặc các vị thần. Những vị thần này được ghi nhận là Universal Power để giải thích cho hoạt động của các lực lượng vũ trụ. Tuy nhiên, các vị thần và các thế lực đều phụ thuộc vào trí thông minh và các vị thần Triune hoàn chỉnh cai trị thế giới này theo quy luật của tư duy. Đó là do sự vận hành của định luật này như là định mệnh mà các sự kiện xảy ra trên b́nh diện vật chất một cách hài ḥa tạo nên sự đồng liên quan đến hoạt động của luật để kế hoạch của vũ trụ có thể được thực hiện và hoàn thành mục đích của nó.

Các tôn giáo đă được thay thế cho kiến ​​thức về quy luật của tư tưởng, và cuối cùng nó sẽ là ǵ đối với con người, khi con người có thể chịu đựng được nhiều Ánh sáng hơn. Trong số những thứ thay thế đó là niềm tin vào một vị Thần được cho là tất cả khôn ngoan, toàn năng, luôn hiện hữu; nhưng hành động bị cáo buộc của ai là độc đoán và thất thường và thể hiện sự ghen tị, thù hận và độc ác. Những tôn giáo như vậy đă giữ tâm trí của con người trong sự trói buộc. Trong sự trói buộc này, họ đă nhận được những thông tin rời rạc và méo mó về quy luật tư tưởng; những ǵ họ nhận được là tất cả những ǵ họ có thể chịu đựng được vào thời điểm đó. Trong mọi thời đại, một trong các vị Thần được đại diện như một người cai trị và là người ban cho luật công lư; nhưng hành động của chính anh ấy dường như không chỉ. Một giải pháp cho khó khăn này đôi khi được t́m thấy trong việc điều chỉnh sau khi chết ở thiên đàng hoặc địa ngục; lúc khác vấn đề c̣n bỏ ngỏ. Khi con người trở nên giác ngộ hơn, anh ta sẽ t́m thấy trong sự hiểu biết rơ ràng và chính xác về quy luật tư tưởng sẽ thỏa măn ư thức và lư trí của anh ta; và theo đó, anh ta sẽ làm tăng nhu cầu về niềm tin vào giáo lư, hoặc sợ hăi và tin tưởng vào các mệnh lệnh của một vị Chúa cá nhân.

Tính hợp lư của quy luật tư tưởng trái ngược hẳn với những giáo lư mâu thuẫn hoặc phi lư khác nhau liên quan đến nguồn gốc, bản chất và số phận của cái được gọi là linh hồn; và nó sẽ tiêu tan sự thiếu hiểu biết chung đă tồn tại liên quan đến linh hồn. Một sai lầm thường được mắc phải khi tin rằng linh hồn là thứ ǵ đó cao hơn hoặc cao hơn linh hồn được ư thức trong con người. Thực tế là cái tôi có ư thức trong cơ thể là của người tạo ra cái tôi Ba Ngôi và rằng “linh hồn” chỉ đơn thuần là h́nh thức của dạng hơi thở hay “linh hồn sống”, vẫn thuộc về tự nhiên nhưng phải được nâng cao hơn. tự nhiên bởi Triune Self. Theo nghĩa đó, chỉ nói về nhu cầu "cứu rỗi linh hồn người ta" mới đúng.

Liên quan đến nguồn gốc của linh hồn, có hai lư thuyết chính: một là linh hồn là một hóa thân từ Đấng tối cao hoặc một Đấng, là nguồn gốc của tất cả các sinh vật và từ đó tất cả mọi người đều tồn tại và trở về; giả thuyết khác cho rằng linh hồn đến từ một sự tồn tại trước đó - hoặc từ trạng thái cao cấp hoặc đi lên từ một tầng thấp hơn, có một niềm tin khác chủ yếu hiện nay ở phương Tây rằng mỗi Linh hồn sống nhưng một cuộc sống trên Trái đất và là một tạo vật tươi mới đặc biệt bởi Đức Chúa Trời cho mỗi cơ thể con người được mang vào Thế giới bởi một người nam và một người nữ.

Về số phận của Linh hồn sau khi chết, các giả thuyết chủ yếu là sau: rằng linh hồn bị tiêu diệt; rằng nó trở về với bản chất mà nó đă đến, sau đó nó quay trở lại với Đức Chúa Trời mà nó đă được tạo ra; rằng nó sẽ ngay lập tức đến thiên đường hoặc địa ngục; điều đó trước khi đi đến điểm đến cuối cùng ở Andrews của luyện ngục; rằng nó rời đi hoặc nghỉ ngơi cho đến khi nó sống lại vào ngày phán xét khi nó bị khám xét và bị đưa xuống địa ngục hoặc đến Địa đàng. Sau đó, cũng có niềm tin rằng linh hồn trở lại với cô ấy để có kinh nghiệm cần thiết cho sự tiến bộ của nó. Trong số này, niềm tin vào sự hủy diệt được ủng hộ bởi những người theo chủ nghĩa duy vật, trong khi niềm tin của họ vào sự Phục sinh và thiên đường và địa ngục lại được hầu hết các tôn giáo, cả phương Đông và phương Tây chấp nhận.

Các tôn giáo dạy về hóa thân và luân hồi không chỉ bao gồm việc thờ phụng một vị thần, mà c̣n là học thuyết về sự Cải thiện của bản thân có ư thức trong cơ thể và sự Cải thiện tương ứng của vật chất mà bản thân người được mời tiếp xúc. Các tôn giáo dựa trên một vị thần cá nhân chủ yếu nhằm mục đích tôn vinh vị thần, việc cải thiện vị thần hiện thân chỉ là thứ yếu và có được như một phần thưởng cho việc tôn thờ vị thần đó. Bản chất của một tôn giáo và của Thượng đế hoặc các vị thần của tôn giáo đó được chỉ ra một cách rơ ràng bởi các yêu cầu của sự thờ phượng; và bằng các biểu tượng, thánh ca, nghi thức, đồ trang trí, lễ phục và giáo hoàng được sử dụng trong thực tế của nó.

Không có sự giảng dạy nào được chấp nhận chung quy định rằng cá nhân tự chịu trách nhiệm về bất cứ điều ǵ xảy ra với ḿnh. Điều này là do thực tế là một cảm giác sợ hăi mơ hồ, phát sinh từ các giáo lư tôn giáo, ảnh hưởng đến tất cả những người có chung quan niệm với đa số người đương thời về nguồn gốc và bản chất, mục đích và số phận của con người.

Phần 2

Linh hồn.

Gần như tất cả những người nghe cho sử dụng từ này vẫn tưởng tượng rằng ḿnh biết nó có nghĩa là ǵ. Nhưng anh ta không thể định nghĩa nó hoặc giải thích nó bởi v́ anh ta không biết cái cũ này là ǵ, nó làm ǵ hoặc không làm ǵ. Đối với ư nghĩa của linh hồn, không có tôn giáo nào nói rơ nó là ǵ; nhưng nếu không phải v́ điều ǵ đó chưa được biết đến và chưa được mô tả th́ sẽ không có lư do hay lời bào chữa nào cho một tôn giáo. Thứ gọi là linh hồn này không đột nhiên được nói ra; cũng không được tạo ra theo bất kỳ cách nào khác.

Linh hồn không thông minh nhưng lại không thể thiếu con người. Nó là một đơn vị của tự nhiên-vật chất; và nó là thứ kết quả của một quá tŕnh tiến triển lâu dài sẽ được giải thích rơ ràng trong các trang sau. Hiện tại, đủ để nói rằng quá tŕnh xử lư một đơn vị vật chất tự nhiên là kết quả và cuối cùng nó trở thành dạng hơi thở của một cơ thể vật chất. Dạng hơi thở, như đă nêu trong chương mở đầu, là linh hồn sống của cơ thể. Phương diện h́nh thức của dạng hơi thở là đơn vị tính chất diễn tiến được đề cập ở trên, và là phương diện thụ động hoặc h́nh thức của dạng hơi thở. Khía cạnh hoạt động của h́nh thức hơi thở là hơi thở; khía cạnh hơi thở này là sự sống của h́nh thức và là người xây dựng nên cơ thể. Vốn dĩ h́nh thức, tâm hồn đă hoàn hảo; nó là một đơn vị tự nhiên cân bằng trong một cơ thể vật chất hoàn hảo, bất tử trong và thuộc bản chất Cơi Thường hằng. Không có ǵ trong tự nhiên có thể làm biến dạng h́nh dạng hoàn hảo đó; cơ thể hoàn hảo của nó được sinh sống và vận hành bởi phần doer của một Bản thân Triune bất tử. hành giả đó đă cảm thấy và mong muốn; nó phụ trách dạng hơi thở, và một ḿnh nó có thể thay đổi khía cạnh h́nh thức của dạng hơi thở; chỉ có hành giả mới có thể thay đổi cơ thể vật chất hoàn hảo đó. Rằng cơ thể của nó bây giờ là con người, phàm tục và không hoàn hảo là kết quả của hành động của hành giả.

Những hành giả bây giờ trong cơ thể không hoàn hảo của đàn ông và phụ nữ trên trái đất này đă từng mắc một sai lầm chết người. Khi vượt qua bài kiểm tra thử nghiệm cần thiết để đưa cảm giác và ham muốn vào sự kết hợp cân bằng, họ đă cho phép ḿnh khuất phục trước câu thần chú được thực hiện bởi hoạt động tự nhiên của cơ thể-tâm trí thông qua các giác quan. Khi cảm giác và ham muốn, những người đó mất thăng bằng, sự tự chủ của họ, tức là sự kiểm soát của tâm trí cảm giác và ham muốn của họ, và của cơ thể-tâm trí mà họ đă duy tŕ cơ thể của họ ở trạng thái cân bằng. Sự kiểm soát được truyền cho cơ thể-tâm trí của mỗi người trong số những người này, và hành giả do đó bị rơi vào ảo giác của các giác quan, và sau đó chỉ suy nghĩ về các hiện tượng của thời gian, về sinh và chết. Tất cả những hành giả trong cơ thể con người đều nằm trong số những người đă mắc phải sai lầm đó. Những người không phạm phải sai lầm đó, những người giữ được thăng bằng, sự tự chủ của họ, những người điều khiển cơ thể-tâm trí bằng cảm giác và ham muốn-tâm trí của họ, đă vượt qua bài kiểm tra và đủ tiêu chuẩn trở thành những sĩ quan cấp cao của tự nhiên; họ có các phần của họ trong Chính phủ trong Vương quốc Thường hằng, và trong thế giới thay đổi của con người này, (H́nh V-B, a).

Mỗi cơ thể con người khi đến thế giới này đều được tạo dựng trong mẹ của nó tùy theo h́nh dạng, linh hồn, đi vào cơ thể cô ấy qua hơi thở của cô ấy và gây ra sự h́nh thành về cơ thể. Khi sinh ra, hơi thở vật chất của dạng hơi thở đi vào cơ thể trẻ sơ sinh, và trong trái tim nó hợp nhất với khía cạnh h́nh thức và sau đó là dạng hơi thở; sau đó dạng hơi thở thực hiện các chức năng của nó như linh hồn sống của cơ thể. Dạng là, và trong suốt thời gian tồn tại đó, kiểu hoặc kiểu mà theo đó hơi thở sống của dạng hơi thở sẽ xây dựng thành một cấu trúc hữu h́nh, các đơn vị của tự nhiên-vật chất-rắn, chất lỏng, không khí và bức xạ - - trong đó cơ thể thay đổi đó được cấu tạo. Khi chúng cắt đứt cơ thể của chúng ta lúc chết, dạng hơi thở sẽ rời khỏi nó. các đơn vị bản chất mà cơ thể được cấu tạo để trở về bốn trạng thái hoặc bất kỳ yếu tố nào mà chúng thuộc về. Khía cạnh h́nh thức của dạng hơi thở, nghĩa là, "linh hồn", đi cùng với phần của người đă ở trong cơ thể, đi qua các trạng thái khác nhau sau khi chết, (H́nh V-D); và theo định mệnh của hành giả, nó sẽ đến một lúc nào đó sẽ h́nh thành trở lại, đây sẽ là nguyên nhân của sự thụ thai và h́nh thức để h́nh thành nên một cơ thể con người khác, một cỗ máy tự nhiên khác, trong đó thực thể hiện có hoặc sẽ tiếp tục công việc của nó. thế giới, và sống theo phần Định mệnh của nó mà nó đă tạo ra, bằng suy nghĩ của nó.

Từ những phát biểu này, người ta sẽ thấy rằng thuật ngữ linh hồn mơ hồ và không xác định, mơ hồ và hoang mang ám chỉ đến thực thể nguyên tố rất quan trọng đó, dạng hơi thở - một đơn vị tự nhiên được ư thức như chức năng của nó - ở mức độ cao cấp nhất trong tự nhiên. (h́nh II-H).
Để tŕnh bày lại ngắn gọn về điểm này, một số sự kiện nhất định đă được thể hiện rơ trong phần giới thiệu. hành giả là cảm giác và ham muốn trong cơ thể. Cảm giác, mặc dù thường được cho là giác quan thứ năm như xúc giác, không phải là giác quan; nó không thuộc về bản chất. Cảm giác là mặt thụ động, hoặc khía cạnh, của hành giả; mong muốn là mặt tích cực. Cảm giác và ham muốn trong cơ thể không phải là hai hoặc tách rời nhau: chúng ḥa quyện vào nhau và luôn hoạt động cùng nhau, một sợi dây không thể tách rời, những mặt đối lập trong cái thực hiện. Một người thống trị người kia và đă xác định giới tính của cơ thể.

Điều đó cảm thấy và mong muốn và suy nghĩ trong cơ thể con người, trải nghiệm và làm những điều được thực hiện trên thế giới, là hành giả. Tuy nhiên, hành giả trong cơ thể đó chỉ là một trong 12 phần của toàn bộ hành giả. 12 phần này không thể tách rời, nhưng mỗi phần lại tồn tại riêng biệt; 12 cái tái hiện nối tiếp nhau, hết cái này đến lần khác, hết kiếp này sang kiếp khác.

Toàn bộ hành giả chỉ là một phần, phần tâm linh, trong ba phần các phần không thể thiếu của Bản thân Ba ngôi Bất tử của nó. Hai phần c̣n lại là Người suy nghĩ, phần tinh thần, và người biết, phần nhận thức. Do sự không hoàn hảo và hạn chế của cơ thể con người, phần tư duy và phần biết của Triune Self không ở trong cơ thể như phần hiện thân của phần doer; chúng chỉ liên lạc với cơ thể bằng các trung tâm thần kinh. Sau đây, v́ mục đích ngắn gọn khi ư nghĩa của văn bản rơ ràng, từ doer đơn lẻ sẽ được sử dụng thay cho các từ như doer in body, doer được thể hiện, phần doer tồn tại trong cơ thể con người.