CHAPTER VII

MENTAL DESTINY


SEcTION 1

The mental atmosphere of the human.


All destiny begins with thinking. When the thought is developed to exteriorization, that is the physical result; from that comes a psychic result, from that a mental result and from that a noetic result, for the human. All this is done by his thinking around the thought. A thought as a whole is his mental destiny, and his other three kinds of destiny and their results come out of it by thinking. These four kinds of destiny are the destiny of the human, not of the Triune Self. The thinker and the knower have no destiny, because they do not create thoughts when they think.

The mental destiny of a human is his predisposition to think as he does. It is the state of the mental atmosphere of the human, (Fig. V-B). It is his mental character, his mental endowments, which are used by his feelings and desires.

The active part of the mental atmosphere is represented in the human by three of the minds of the thinker of the Triune Self which are put at the service of the doer. There is the body-mind, with which feeling-and-desire should think to care for and to control the physical body and nature. Then there is the feeling-mind, which feeling should use to find and distinguish itself from the body, and also to give forms to the matter of nature—by thinking. And there is the desire-mind, which desire should use to control its feelings and desires, to distinguish itself as desire from the body in which it is, and to have union with feeling. But feeling-and-desire, the doer in the human, usually think with the body-mind and in the service of nature. In the run of human beings the doer works chiefly with its body-mind for its feelings and desires, as a laborer, a trader, a lawyer, a manager, an accountant, an inventor, a builder. The use of the three minds lowers or elevates feeling-and-desire. Feeling-and-desire are concerned with physical things; they are busy with material things; they live in them, are bound up with them and do not leave them. They are the servants of the body. The thinking which the three minds do is that which is and makes mental destiny.

Thinking is of two kinds: real thinking, which is the steady holding of the Conscious Light within on the subject of the thinking, and the ordinary human thinking, which is either passive or active to the subject of thought. Passive thinking is of objects of the senses, merely listless and casual, and without effort to hold the Light. Active thinking is the effort to hold the Light. Passive thinking begets active thinking. In consequence, thoughts are conceived and issued. They are beings and have in them something which, once they have been exteriorized, requires their successive projections until they are balanced.

Thinking, and the thoughts which follow it, depend on the condition of the mental atmosphere, which is the mental destiny of the person. The atmosphere has a moral aspect and is dominated by a ruling thought. It has mental attitudes and mental sets, a certain amount of knowledge which is based on experiences through the four senses, and warnings of conscience. In its most general aspect the atmosphere is either honest or dishonest and has accordingly a tendency to truthfulness or to lying. The atmosphere shows what the human is responsible for. The good and evil thinking that men have done remains with them in their mental atmospheres until removed by thinking. Certain mental attitudes towards responsibility will raise the thinking from servitude and interference to a mental excellence which in later lives appears as an endowment.

Responsibility is connected with duty, the present duty, the doing of which leads to the balancing of a thought. One of the objects of life is to think without creating thoughts, that is, without being attached to the object for which the thought is created, and can be attained only when desire is self-controlled and directed by thinking. Until then thoughts are created, and are destiny.


SEcTION 2

An Intelligence. The Triune Self. The three orders of Intelligences. The Light of the Intelligence.


It is important to understand the distinction between an Intelligence and a Triune Self, (Fig. V-C). The Intelligence lends its Conscious Light to its Triune Self. Without the Conscious Light, the Triune Self has no means of thinking. Though the Triune Self is conscious of itself as the doer, the thinker, and the knower, it cannot relate, coordinate, work or use these parts without the Light. The Light of the Intelligence is merely loaned to the Triune Self and never becomes a part of it. The Light is that which relates and, so to speak, links the Intelligence which is in the spheres, with the Triune Self which is in the worlds. The Light is potential in the Triune Self; it will become actual when the Triune Self becomes an Intelligence.

Ordinarily, when the senses receive impressions from nature, feeling-and-desire of the doer-in-the-body merely respond to the impressions without thinking. But when feeling-and-desire as the doer thinks, the feelings and desires will be guided and raised and refined according to the thinking done. Then thinking with the body-mind will be done for the advancement of nature; thinking with the feeling-mind, for the development of beauty in character and form; thinking with the desire-mind for the discipline and exercise of power.


The term “mind” will be used as that with which thinking is done. The doer as feeling-and-desire uses the body-mind and may use the feeling-mind and the desiremind. The thinker as rightness-and-reason uses the mind of rightness and the mind of reason; and the knower as I-ness-and-selfness uses the mind of I-ness and the mind of selfness. It is to be remembered that by mental destiny is meant the mental destiny of the portion of the doer that has entered into the human, not destiny of the thinker or knower; by mental operations is meant that they are mental performances of that portion of the doer which is in the body; by mental set, by attitude of mind, and by actions of the mind is meant that they are of the doer in so far as it is in the human being; by a thought is meant the result of the action of mind and desire; by Self-knowledge is meant knowledge of the Triune Self. Knowledge of the Intelligence is so far beyond ordinary humanity that it is useless to speculate about it.

The loose use of the term intelligence is due to the fact that people do not know about a real Intelligence. Therefore, no words are ready to designate the Intelligence as beyond the Triune Self, or its spheres, or the various degrees of the Light of the Intelligence, when it is, metaphorically speaking, direct, diffused, reflected or focused, or to name the parts and the functions of the thinker and the knower of the Triune Self.

All these spheres, degrees, parts and functions are distinct, and they are as different from each other as is the sun from its reflections in a mirror, and from the mirrored reflection imposed upon a picture on a wall, which reflection lights up the picture. They are as different each from the other as an oyster from its shell, the electric current from the wire, and as both from the voice heard over the telephone; as different as printed words are from the brain through which they were thought. In these examples there is some connection, but to speak of the doer as the Intelligence would be like identifying the picture made visible with the sun, and the voice heard over the telephone with the source of electricity.

When the Light which an Intelligence loans to its Triune Self has been sent into nature by the doers in human beings, it is the intelligence that is everywhere manifesting in the order and the laws of nature. An Intelligence is not in a body. It is in one or any of the three spheres, which surround the three atmospheres of the Triune Self.

Some information as to the nature of the Intelligence, its faculties and the manner of some of their functionings, and on the other hand the receptive and responsive reactions of the doer, is necessary in order to understand what thinking means, what it is and how it is done.

The doer is always within the spheres of the Intelligence, in life and after the death of the body. A human body is in its own physical atmosphere and stands within the three atmospheres of the Triune Self and in the three spheres of the Intelligence. In such a body and its atmospheres the three atmospheres of the Triune Self and the four spheres of nature intermingle, (Fig. V-B and V-C).

An Intelligence is a consciously immortal ultimate unit, that is, it has developed to be the highest kind of unit that it is possible for a unit to become, and it has power and jurisdiction in the spheres and worlds. Such a One has passed through all stages of nature and of a Triune Self and is an Intelligence under the Supreme Intelligence. There are many stages in the development of Intelligences, but all Intelligences are conscious of their identity, immortality and indestructibility; they are conscious of all other Intelligences, of all things in nature, and of the Triune Selves in their charge.


An Intelligence started as a primordial unit in the sphere of fire and progressed through all stages of nature until it became an aia and then a Triune Self. Then it progressed until it became an Intelligence, that is, became conscious as an Intelligence and knew itself to be an Intelligence. It will continue its progress as an Intelligence until it knows the entire manifested Universe with its four spheres in their entirety.

The Intelligences are connected with the earth of the doers by furnishing the Light to their Triune Selves and by directing the activities of that Light when it has gone into nature, and by serving under the Supreme Intelligence to carry out the purpose of the Universe. Every ultimate unit that is conscious in the degree called an Intelligence has certain qualities which distinguish it as an Intelligence. An Intelligence is one unit having seven faculties, which are inseparable, make up the sevenfoldness of it as an Intelligence as a whole and are conscious immortal witnesses to its unity as an Intelligence. Its seven faculties act in four spheres; the light and I-am faculties in the sphere of fire, the time and motive faculties in the sphere of air, the image and dark faculties in the sphere of water and the focus faculty in the sphere of earth, (Fig. V-C).

Each faculty has a special function and power and is represented in each other faculty, any of which it may reinforce or modify. The light faculty sheds Light into the worlds through its Triune Self. The time faculty regulates and measures the changes of units or bodies in their relations to each other. The image faculty gives form to matter. The focus faculty centers other faculties upon the subject to which it is directed. The dark faculty resists or gives strength to the other faculties. The motive faculty gives purpose and direction to thought. The I-am faculty is the real Self of the Intelligence.

These statements about the seven faculties of an Intelligence are mere suggestions by which the faculties may be thought of. The faculties are not things of the senses or even of the Triune Selves. Only one of them, the focus faculty comes into contact with the body. Even this faculty reaches the body only through the doer. The six other faculties can act on the Triune Self but only through the focus faculty; and through the same faculty only does an Intelligence receive reactions from its Triune Self until feeling-and-desire of the doer are in union. The focus faculty transmits the Light of the Intelligence to the noetic atmosphere of the Triune Self.


The term “faculty” as here used is therefore not to be understood in the ordinary meaning of “faculty of mind.” The faculties here referred to are far removed from the mental powers, properties or operations of the human, original or acquired, which are generally spoken of as “faculties of the mind.” The phrase is here adopted because it is in common usage, and because it is suited to characterize the constitution of an Intelligence.

As the worlds in the earth sphere are to the Triune Selves, so the great spheres of earth, water, air and fire are to the Intelligences. An Intelligence is One in the fire sphere, as a Triune Self is a One in the light world of the earth sphere. The Triune Self is to the Intelligence somewhat as the doer is to its knower.

Somewhat as an aia when it became a Triune Self, was at once taken to the light plane of the light world and had there made actual by the direct Light of the Intelligence its potential knowledge as a Triune Self, so the Triune Self, when it is raised and becomes an Intelligence, is at once in the sphere of fire. There in the Light of the Supreme Intelligence of the Universe, what was potential in the Triune Self becomes actual knowledge as an Intelligence. It is its own immense Light and knows itself as the identity of that Light, in the presence of the Supreme Intelligence. It is conscious of certain truths: let them be called Substance, Conscious Sameness, or I-Am-Thou-And-Thou-Art-I-ness, Motion, Pure Intelligence, and Consciousness. These words are merely markers to complete a system, only the sensuous part of which in the sphere of earth relates to human interests, but the whole of which is required to show the difference between the Triune Self and the Intelligence.

In this state the Intelligence is as though it had always been an Intelligence. Time does not exist for it; it knows what its purpose is; all things and their possibilities are present and are as one. This is the state of knowledge as an Intelligence. It is in the Eternal of the spheres of the Great Universe. The Intelligence begins to think, and this thinking takes all but the Light and the I-am faculties out of the eternality of the fire sphere into the spheres of air and water. This is the downward path and leads to the boundary where the sphere of water and the sphere of earth meet.

Just as the Triune Self has three beings or material aspects potentially in the worlds, so the Intelligence is as three eternal beings in the spheres of water, air and fire. These are not three distinct Intelligences, but three distinct stages or orders of the same Intelligence. As the parts of the Triune Self are the doer, the thinker, and the knower, so the dark faculty, the motive faculty and the I-am faculty of the Intelligence are three related orders of one Intelligence, the Desirer, the Thinker and the Knower. These terms are used relatively to knowledge as an Intelligence, which is quite different from knowledge as a Triune Self. Knowledge as a Triune Self is knowledge of the four worlds; knowledge as an Intelligence is knowledge of the four spheres. The majority of human beings now on the outer crust of the earth are sense-bound and the Intelligences connected with them are of the order of the Desirers.

These Intelligences, even of the order of the Desirers, are superior Ones, far beyond the present comprehension of ordinary men. Men do not know of them, but they are the real givers of the Conscious Light to human beings on earth. The relative distance between a human and an Intelligence is greater than the distance between the human and the being he conceives as the omniscient, omnipresent and omnipotent God.

These three orders of Intelligences and the complete Triune Selves are those who order and direct the operations in universal nature. Their thinking contacts the form world and the physical world through their Triune Selves and is sufficient to compel elementals to carry out the law under their directions. Both the machinery of nature and the operators of it are elementals, units or masses of units of the elements. The Intelligences direct certain of the nature gods, the upper elementals, which control the lower elementals. The Intelligences, with the assistance of their Triune Selves, carry out the purpose of the physical world by thus controlling the elementals, called the forces of nature and the material universe.

This range of visible and invisible activity includes the powers ascribed to God in many religions. In these three orders the difference between the Intelligences is correspondingly as great as the difference in development of human beings. A Knower is in the sphere of fire, a Thinker works in the sphere of air and a Desirer works in the spheres of water and of earth.

Besides superintending collectively the plan of operating physical nature, each of these Intelligences has its related Triune Self in charge, which it had raised from the state of aia. The Intelligences have the double aspect of being the Light in the Triune Self, and of being the directors with their Triune Selves, of the forces of outer nature to produce physical results as exteriorizations of thoughts.

The Light of the Intelligence, in the Triune Self, is conscious as Light. In the noetic atmosphere the Light is clear, self-luminous and self-conscious; in the mental atmosphere it is also clear; but in that portion of the mental atmosphere which is in the psychic atmosphere of the human, it is diffused, obscured, dimmed. Desires for objects interact there with this diffused Light.

There are no limitations to the Light. It can go through everything in nature and can make known to the searcher everything for which he searches. The power of the Light is available to the human to the degree that he can hold the Light steady on the subject of his thinking.

 

CHƯƠNG VII

VẬN MỆNH TRÍ THỨC


Phần 1

Bầu không khí trí thức của con người.


Tất cả vận mệnh bắt đầu bằng tư duy. Khi tư tưởng được phát triển đến mức thể hiện, th́ đó là kết quả vật lư; từ đó sinh ra kết quả tâm linh, từ đó là kết quả trí thức và từ đó một kết quả hiểu biết, cho con người. Tất cả điều này được thực hiện bởi suy nghĩ của anh ấy xung quanh 1 tư tưởng. Một ư nghĩ nói chung là số phận trí thức của anh ta, và ba loại số phận khác của anh ta và kết quả của chúng xuất phát từ nó bằng cách suy nghĩ. Bốn loại số mệnh này là số mệnh của con người, không phải của Bản thân Ba ngôi. Học giả và thức giả không có định mệnh, bởi v́ họ không tạo ra tư tưởng khi họ suy nghĩ.

Số phận trí thức của một con người là khuynh hướng tư tưởng của anh ta. Đó là trạng thái của bầu không khí trí thức của con người, (H́nh V-B). Đó là tính cách trí thức của anh ta, thiên phú về trí thức của anh ta, được sử dụng bởi cảm xúc và mong muốn của anh ta.

Phần hoạt động của bầu không khí trí thức được thể hiện trong con người bởi ba trong số các cái trí của học giả trong Bản ngă Ba ngôi, được đặt để phục vụ hành giả. Có cái trí của cơ thể, mà cảm giác và ham muốn dùng, để suy nghĩ để chăm sóc và kiểm soát cơ thể vật lư và thiên nhiên. Sau đó, có cái trí của cảm giác, mà cảm giác sử dụng để t́m và phân biệt chính nó với cơ thể, và cũng để đưa ra các h́nh thức cho vật chất thiên nhiên - bằng cách suy nghĩ. Và có  cái trí của ham muốn, mà ham muốn sử dụng để kiểm soát cảm giác và ham muốn của nó, để phân biệt chính nó là ham muốn đối với cơ thể mà nó đang có, và có sự kết hợp với cảm giác. Nhưng cảm giác và ham muốn, hành giả trong con người, thường suy nghĩ với cái trí của cơ thể, và phục vụ thiên nhiên. Trong hoạt động của con người, hành giả chủ yếu làm việc bằng cái trí của cơ thể cho những cảm xúc và mong muốn của ḿnh, như một người lao động, một thương nhân, một luật sư, một nhà quản lư, một kế toán, một nhà phát minh, một người xây dựng. Việc sử dụng ba cái trí làm giảm hoặc tăng thêm cảm giác và ham muốn. Cảm giác và ham muốn liên quan đến những thứ vật chất; chúng bận rộn với những thứ vật chất; chúng sống trong những thứ này, bị ràng buộc và không rời bỏ được. Chúng là đầy tớ của cơ thể. Suy nghĩ mà ba bộ óc thực hiện chính là cái và tạo nên số phận trí thức.

Tư duy có hai loại: tư duy thực sự, là sự giữ vững ánh sáng Ư thức vào vấn đề đang suy nghĩ, và tư duy của con người b́nh thường, thụ động hoặc chủ động đối với chuyện y suy nghĩ. Tư duy thụ động là đối tượng của các giác quan, chỉ đơn thuần là hờ hững và thản nhiên, và không cần nỗ lực để nắm giữ ánh sáng. Tư duy tích cực là nỗ lực để nắm giữ Ánh sáng. Từ tư duy thụ động tạo ra tư duy tích cực. Do đó, các tư tưởng được h́nh thành và tạo ra. Chúng là những thực thể và có trong chúng một thứ ǵ đó, một khi chúng đă được thể hiện, đ̣i hỏi chúng phải được tiếp tục xúc tiến cho đến khi chúng được giải quyết.

Suy nghĩ, và những tư tưởng theo sau nó, phụ thuộc vào t́nh trạng của bầu không khí trí thức, chính là số phận trí thức của con người. Bầu không khí có một khía cạnh đạo đức và bị chi phối bởi một tư tưởng thống trị. Nó có những thái độ trí thức và tập hợp trí thức, một lượng kiến ​​thức nhất định dựa trên kinh nghiệm thông qua bốn giác quan, và cảnh báo của lương tâm. Theo khía cạnh chung nhất của nó, bầu không khí là trung thực hoặc không trung thực và theo đó có xu hướng trung thực hoặc nói dối. Bầu không khí cho thấy những ǵ con người chịu trách nhiệm. Tư tưởng thiện và ác mà người ta đă tạo ra vẫn tồn tại trong bầu không khí trí thức của họ cho đến khi bị suy nghĩ loại bỏ. Một số thái độ trí thức nhất định đối với trách nhiệm sẽ nâng cao tư tưởng từ nô lệ và cản trở lên thành một trí thức xuất sắc mà trong những cuộc đời sau này xuất hiện như một khả năng có sẵn.

Trách nhiệm được kết nối với nghĩa vụ, nghĩa vụ hiện tại, việc thực hiện nó dẫn đến sự giải quyết một tư tưởng. Một trong những đối tượng của cuộc sống là suy nghĩ mà không tạo ra tư tưởng, nghĩa là không bị ràng buộc vào đối tượng mà ư nghĩ được tạo ra, và chỉ có thể đạt được khi ham muốn được tự chủ và chỉ đạo bởi suy nghĩ. Cho đến khi đó những tư tưởng vẫn được tạo ra, và trở thành định mệnh.


MỤC 2

Một Trí thông minh. Bản thân Triune. Ba loại Trí thông minh. Ánh sáng của Trí thông minh
.

Điều quan trọng là phải hiểu sự khác biệt giữa Trí thông minh và Bản thân ba ngôi, (H́nh. V-C). Trí Thông Minh cho mượn Ánh sáng Ư thức của ḿnh cho Bản thân Ba ngôi của nó. Không có Ánh sáng Ư thức, Bản thân Ba ngôi không có phương tiện suy nghĩ. Mặc dù Triune Self nhận thức được bản thân là hành giả, học giả và thức giả, nó không thể liên hệ, phối hợp, làm việc hoặc sử dụng những phần này nếu không có Ánh sáng. Ánh sáng của Trí thông minh chỉ đơn thuần là cho Triune Self cho mượn và không bao giờ trở thành một phần của nó. Ánh sáng là thứ liên quan và có thể nói là liên kết Trí Thông Minh có trong các quả cầu, với Bản thân Triune trong các thế giới. Ánh sáng tiềm tàng trong Bản thân Triune; nó sẽ trở thành hiện thực khi Bản thân Triune trở thành một Trí thông minh.


Thông thường, khi các giác quan nhận được ấn tượng từ thiên nhiên, cảm giác và mong muốn của hành giả trong -cơ thể chỉ phản ứng với những ấn tượng mà không cần suy nghĩ. Nhưng khi cảm giác-và-mong-muốn có sự suy nghĩ của hành giả, th́ cảm-xúc và mong-muốn sẽ được hướng dẫn và nâng cao và tinh-luyện theo suy-nghĩ. Sau đó, suy nghĩ với cái trí của cơ thể sẽ được thực hiện cho sự tiến bộ của thiên nhiên; suy nghĩ với cái trí của cảm giác, cho sự phát triển của vẻ đẹp của tính t́nh và h́nh thức; suy nghĩ với cái trí ham muốn dùng để kỷ luật và thực thi quyền lực.

Thuật ngữ "cái trí" sẽ được sử dụng để thực hiện việc suy nghĩ. Hành giả như cảm giác và ham muốn sử dụng cái trí của cơ thể và có thể sử dụng cái trí của cảm giác và cái trí của ham muốn. Học giả với tư cách là lẽ phải và lư trí sử dụng cái trí của sự đúng đắn và cái trí của lư luận; và thức giả như tôi-là sử dụng cái trí của cái tôi và cái trí của tự ngă. Cần phải nhớ rằng "định mệnh trí thức" có nghĩa là số phận trí thức của phần hành giả đă nhập vào con người, không phải số phận của học giả hay thức giả; bởi các hoạt động trí thức có nghĩa là chúng là sự biểu diễn trí thức của phần hành giả trong cơ thể; bởi cái trí, bởi thái độ của cái trí, và những hành động của cái trí có nghĩa là chúng thuộc về hành giả trong chừng mực con người; v́ một ư nghĩ là kết quả của cái trí và ham muốn; Tự tri thức có nghĩa là kiến ​​thức về Bản thân Ba ngôi. Kiến thức về Trí thông minh vượt xa con người b́nh thường đến nỗi suy đoán về nó cũng vô ích.


Việc sử dụng lỏng lẻo thuật ngữ thông minh là do mọi người không biết về một Trí thông minh thực sự. Do đó, không có từ nào sẵn sàng để chỉ định Trí Thông Minh nằm ngoài Bản thân Ba ngôi, hoặc các khối cầu của nó, hoặc các mức độ khác nhau của Ánh sáng Trí Thông Minh, khi nó, nói một cách ẩn dụ, chỉ huy, khuếch tán, phản chiếu hoặc tập trung, hoặc để đặt tên cho những phần và chức năng của học giả và thức giả trong Bản thân Triune.

Tất cả các h́nh cầu, mức độ, các phần và chức năng này là khác biệt và chúng khác nhau như thể mặt trời khác với h́nh phản chiếu của nó trong gương và từ h́nh phản chiếu của mặt trời này, ánh sáng sẽ rọi lên một bức tranh trên tường, ánh sáng này sẽ làm sáng bức tranh . Chúng khác nhau như một con ṣ khác với vỏ của nó, ḍng điện khác với dây điện, và ḍng điện lại khác với giọng nói được nghe qua điện thoại; khác như bài viết in trên giấy th́ khác với năo bộ đă suy nghĩ ra bài đó. Trong những ví dụ này có một số mối liên hệ, nhưng để nói về hành giả là Trí Thông minh th́ cũng giống như đồng nhất bức tranh được thấy nhờ mặt trời và giọng nói được nghe qua điện thoại với nguồn điện lực.

Khi Ánh sáng mà một Trí Thông Minh cho Bản thể Ba ngôi của nó mượn được gửi vào con người, th́ nó là trí thông minh ở khắp mọi nơi biểu hiện theo trật tự và quy luật của thiên nhiên. Một Trí thông minh không nằm trong một cơ thể. Nó nằm trong một hoặc bất kỳ quả cầu nào trong số ba quả cầu, bao quanh ba bầu khí quyển của Bản thân Triune.

Một số thông tin về bản chất của Trí thông minh, các khả năng của nó và cách thức hoạt động của một số công việc của chúng, mặt khác là sự tiếp thu và phản ứng của hành giả, là cần thiết để ta hiểu được sự suy nghĩ có nghĩa là ǵ, và nó được thực hiện như thế nào.


Hành giả luôn ở trong những quả cầu của Trí Thông Minh, trong cuộc sống và sau cái chết của cơ thể. Cơ thể con người nằm trong bầu không khí vật chất của chính nó và trong ba bầu khí quyển của Bản thân Ba ngôi và trong ba khối cầu của Trí Thông Minh. Trong một cơ thể như vậy và những bầu khí quyển của nó, ba bầu khí quyển của bản thân Ba Ngôi và bốn quả cầu của thiên nhiên trộn lẫn với nhau, (H́nh. V-B và V-C).

Trí thông minh là một đơn vị tối thượng bất tử có ư thức, nghĩa là nó đă phát triển để trở thành loại đơn vị cao nhất mà một đơn vị có thể trở thành, và nó có quyền lực và quyền hạn trong các quả cầu và các thế giới. Một Đấng như vậy đă trải qua tất cả các giai đoạn của thiên nhiên và của một Bản thể Ba ngôi và là một Trí thông minh dưới quyền của Trí Thông Minh Tối cao. Có nhiều giai đoạn trong quá tŕnh phát triển của Trí Thông Minh, nhưng tất cả các Trí Thông Minh đều nhận thức được bản sắc của ḿnh, sự bất tử và không thể phá hủy; họ có ư thức về tất cả các Trí Thông minh khác, về vạn vật trong tự nhiên, và về chính các vị thần Triune do họ phụ trách.

Một Trí thông minh bắt đầu như một đơn vị nguyên thủy trong quả cầu lửa và tiến triển qua tất cả các giai đoạn của thiên nhiên cho đến khi nó trở thành aia và sau đó là Triune Self. Sau đó, nó tiến triển cho đến khi nó trở thành một Trí Thông minh, nghĩa là, trở nên ư thức như một Trí Thông minh và tự biết ḿnh là một Trí Thông minh. Nó sẽ tiếp tục tiến triển với tư cách là một Trí thông minh cho đến khi nó biết được toàn bộ Vũ trụ đă hiển hiện với bốn quả cầu đầy đủ .

Các Trí thông minh được kết nối với trái đất của những hành giả bằng cách cung cấp Ánh sáng cho chính các Bản thân ba ngôi của họ và bằng cách chỉ đạo các hoạt động của Ánh sáng đó khi nó đă đi vào tự nhiên, và bằng cách phục vụ dưới quyền của Trí Thông Minh Tối cao để thực hiện Thiên Cơ. Mỗi Trí thông minh đều có những phẩm chất nhất định phân biệt nó như một Trí thông minh. Trí thông minh là một đơn vị có bảy khả năng, liên kết chặt chẽ, tạo nên bảy bộ phận của nó như một Tổng thể thông minh và là nhân chứng bất tử có ư thức cho sự thống nhất của nó với tư cách là một Trí thông minh. Bảy khả năng của nó hoạt động trong bốn lĩnh vực; khả năng ánh sáng và khả năng I-am trong quả cầu lửa, khả năng thời gian và động lực hay mục đích trong quả cầu không khí, khả năng h́nh ảnh và khả năng tối trong quả cầu nước và khả năng tập trung trong quả cầu đất, (H́nh V-C).

Mỗi khả năng có một chức năng và quyền lực đặc biệt và cũng hiện diện trong mỗi khả năng khác, bất kỳ khả năng nào trong số đó cũng có thể củng cố hoặc sửa đổi. Khả năng ánh sáng chiếu Ánh sáng vào các thế giới thông qua Triune Self của nó. Khả năng thời gian quy định và đo lường sự thay đổi của các đơn vị hoặc cơ thể trong mối quan hệ của chúng với nhau. Khả năng h́nh ảnh cung cấp h́nh thức cho vật chất. Khả năng tập trung đặt trọng tâm vào các khả năng khác về chủ đề mà nó được hướng vào. Khả năng tối chống lại hoặc tiếp thêm sức mạnh cho các khả năng khác. Khả năng động cơ đưa ra mục đích và hướng đi cho tư tưởng. Khả năng Tôi-là chính là Bản thể thực sự của Trí thông minh.

Những tuyên bố này về bảy khả năng của một Trí thông minh chỉ là những gợi ư mà qua đó các khả năng đó có thể được nghĩ đến. Các khả năng không phải là những thứ thuộc về giác quan hay thậm chí là của chính các Triune. Chỉ một trong số chúng, khả năng tập trung là tiếp xúc với cơ thể. Ngay cả khả năng này cũng chỉ đến với cơ thể thông qua hành giả. Sáu khả năng khác có thể tác động lên Bản thân Triune nhưng chỉ thông qua khả năng tập trung; và cũng chỉ thông qua khả năng đó, một Trí thông minh mới nhận được phản ứng từ Bản thân Triune của nó cho đến khi cảm giác và ham muốn của người đó được hợp nhất. Khả năng tập trung truyền Ánh sáng của Trí Thông Minh đến bầu không khí hiểu biết của Bản thân Ba ngôi.

V́ vậy, thuật ngữ “khả năng” như được sử dụng ở đây không được hiểu theo nghĩa thông thường của “khả năng cái trí”. Các khả năng ở đây được đề cập đến khác xa với sức mạnh trí thức, thuộc tính hoặc hoạt động của con người, có sẵn hoặc học được, thường được gọi là “các khả năng trí thức”. Cụm từ này được sử dụng ở đây v́ nó được sử dụng phổ biến và v́ nó phù hợp để mô tả cấu thành của một Trí thông minh.

Giống như thế giới trong quả cầu đất đối với các Bản thân Triune, các quả cầu lớn gồm đất, nước, không khí và lửa đối với các Trí Thông Minh. Trí thông minh là Một trong quả cầu lửa, giống như Bản thân Triune là Một trong thế giới ánh sáng của quả cầu đất. Triune Self đối với Trí thông minh cũng giống như hành giả đối với thức giả của nó.

Hơi giống aia khi aia trở thành Triune Self, ngay lập tức được đưa đến cơi ánh sáng của thế giới ánh sáng và đă được Ánh sáng Trí Thông Minh trực tiếp biến nó thành hiện thực, biết được tiềm năng của nó như một Triune Self, v́ vậy Triune Self, khi nó được lớn lên và trở thành một Trí Thông minh, ngay lập tức ở trong quả cầu lửa. Ở đó trong Ánh sáng của Trí Thông Minh Tối cao của Vũ trụ, những ǵ tiềm tàng trong Bản thân Triune trở thành kiến ​​thức thực tế như một Trí thông minh. Đó là Ánh sáng bao la của chính nó và tự biết ḿnh là danh tính của Ánh sáng đó, với sự hiện diện của Trí Thông Minh Tối cao. Nó có ư thức về những sự thật nhất định: chúng được gọi là Vật chất, Tâm Thức chung nhất, hoặc Tôi-Là-Bạn-Và-Bạn-là-Tôi, Chuyển động, Trí thông minh thuần tuư, và Ư thức. Những từ này chỉ đơn thuần là dấu hiệu để hoàn thành một hệ thống, chỉ phần nhạy cảm của nó trong lĩnh vực trái đất liên quan đến lợi ích của con người, nhưng toàn bộ chúng được nêu ra để chỉ ra sự khác biệt giữa Bản thân Ba ngôi và Trí Thông Minh.

Ở trạng thái này, Trí thông minh như thể nó luôn là một Trí thông minh. Thời gian không tồn tại cho nó; nó biết mục đích của nó là ǵ; tất cả mọi thứ và khả năng của chúng đều hiện hữu và là một. Đây là trạng thái của sự hiểu biết của một Trí thông minh. Nó nằm trong Sự vĩnh cửu của các quả cầu của Đại Vũ trụ. Trí thông minh bắt đầu suy nghĩ, và suy nghĩ này đưa tất cả ngoại trừ Ánh sáng và các khả năng của Tôi ra khỏi sự vĩnh cửu của quả cầu lửa vào các khối không khí và nước. Đây là đường đi xuống và dẫn đến ranh giới nơi quả cầu nước và quả đất gặp nhau.

Cũng giống như Bản thân Ba ngôi có ba bản thể hoặc các khía cạnh vật chất có thể có trong thế giới, v́ vậy Trí Thông Minh có ba bản thể vĩnh cửu trong các quả cầu nước, không khí và lửa. Đây không phải là ba Trí Thông Minh riêng biệt, mà là ba giai đoạn hoặc thứ tự riêng biệt của cùng một Trí Thông Minh. V́ các phần của Triune Self là hành giả, học giả và thức giả, nên khả năng tối, khả năng động cơ và khả năng Tôi-là của Trí Thông Minh là ba thứ tự liên quan của một Trí thông minh, Người ham muốn, học giả và thức giả. Những thuật ngữ này được sử dụng tương đối để chỉ sự hiểu biết của một Trí thông minh, khác hẳn với sự hiểu biết của một Bản thân Triune. Sự hiểu biết của một Bản thể Ba ngôi là tri thức về bốn thế giới; sự hiểu biết của một Trí thông minh là sự hiểu biết về bốn quả cầu. Phần lớn con người hiện nay trên lớp vỏ bên ngoài của trái đất đều có giác quan và Trí thông minh được kết nối với họ là thuộc loại của những Người ham muốn.

Những Trí Thông Minh này, ngay cả ở tŕnh độ của những Kẻ ham muốn, đều là những Bản thể vượt trội, vượt xa sự hiểu biết hiện tại của những người b́nh thường. Con người không biết về họ, nhưng họ là những đấng thực sự mang lại Ánh sáng Ư thức cho con người trên trái đất. Khoảng cách tương đối giữa một con người và một Trí Thông Minh lớn hơn khoảng cách giữa con người và vị mà anh ta quan niệm là Thượng đế toàn tri, toàn diện và toàn năng.

Ba phương diện của Intelligences và Triune Self hoàn chỉnh này là những người ra lệnh và chỉ đạo các hoạt động trong thiên nhiên. Tư tưởng của họ tiếp xúc với thế giới h́nh thể và thế giới vật chất thông qua chính các Triune và đủ để buộc các tinh linh thực hiện luật pháp dưới sự chỉ đạo của họ. Cả máy móc của thiên nhiên và những người vận hành nó đều là tinh linh, đơn vị hoặc khối lượng đơn vị của các tinh linh. Các Intelligences chỉ đạo một số vị thần tự nhiên, các tinh linh cao cấp, kiểm soát các tinh linh thấp hơn. Các Intelligences, với sự hỗ trợ của chính các Triune của họ, thực hiện mục đích của thế giới vật chất bằng cách kiểm soát các tinh linh, được gọi là sức mạnh của thiên nhiên và vũ trụ vật chất.

Phạm vi hoạt động hữu h́nh và vô h́nh này bao gồm các quyền năng được quy cho Thượng Đế trong nhiều tôn giáo. Trong ba cấp độ này, sự khác biệt giữa các Trí Thông Minh tương ứng cũng lớn như sự khác biệt về sự phát triển của con người. Một thức giả làm việc trong quả cầu lửa, học giả làm việc trong quả cầu không khí và hành giả việc trong quả cầu nước và đất.


Ngoài việc chỉ huy kế hoạch vận hành của thiên nhiên vật chất, mỗi Trí Thông Minh trong số này đều có Bản thân Triune liên quan phụ trách, mà nó đă nâng lên từ trạng thái aia. Các Trí Thông Minh có hai khía cạnh là Ánh sáng trong Bản thân Ba ngôi, và là chỉ huy của Bản thân Ba ngôi của họ, của các lực tác động lên thiên nhiên bên ngoài để tạo ra các kết quả vật lư như sự thể hiện của tư tưởng.

Ánh sáng của Trí Thông Minh, trong Bản thân Triune, được ư thức như là Ánh sáng. Trong bầu không khí hiểu biết, Ánh sáng rơ ràng, tự sáng và tự ư thức; trong bầu không khí trí thức cũng rơ ràng; nhưng trong phần đó của bầu không khí trí thức nằm trong bầu không khí t́nh cảm của con người, nó bị khuếch tán, bị che khuất, bị mờ đi. Sự ham muốn các đối tượng ảnh hưởng vào đó khiến cho có Ánh sáng khuếch tán này.

Không có giới hạn nào đối với Ánh sáng. Nó có thể đi qua mọi thứ trong thiên nhiên và có thể cho người t́m kiếm hiểu biết trông thấy mọi thứ mà anh ta t́m kiếm. Sức mạnh của Ánh sáng có sẵn cho con người ở mức độ mà anh ta có thể giữ Ánh sáng ổn định trong chủ đề tư tưởng của anh ta.