Thinking and Destiny 40

    

Sometimes if the departed doer dreams of one of those present, it may drift into the physical atmosphere of the medium. But then its whisperings and breathings will be only the vaporings of the dreamer. After waking from the dream and before going to its judgment the departed doer may, on rare occasions, come or be drawn into the atmosphere of the medium to communicate with one of the living, either to give some information or to express regret; it appears when its breath-form is clothed with matter taken from the medium’s astral body.

 

Another class, few in number, of doers that may return, are doers who when overtaken by death know that they have left undone something which they had wished to do. Another class are suicides, drunkards, murderers, misers and those with whom money was almighty; their dreams bind them closely to the earth. Another class are doers who have thought little in life, and will not have much of an after death state. All these are at least doers. Also, doers that are in a coma or in a dream may be awakened by the strong desires of the living who would hold converse with them. So a husband would disturb the doer of his wife, or a mother that of her child. If they come into contact with a medium, they, because of their strong desires, can, through the atmosphere of the medium, reach and pull on the departed doer and bring it back to the radiant-solid state.

 

There the doer is like one suddenly awakened from a dream, confused, uncertain and unfamiliar with its surroundings, and so can give little information as to its condition, though it may be able to answer some questions. Such doers are ignorant of their own status and of their future. They do not know any more than they did in life—they do not know as much.

 

The doers of the restless and the worried, who have left something undone and therefore seek the earth, are sometimes allowed to come back to have what they wished carried out. The great majority, however, are the earth-bound doers, those of the hard-hearted, inhuman and fiendish and with them suicides and drunkards. These often seek the earth through the atmosphere of a medium. After a while they are taken away and so deprived of the means of satisfying their greed, lust and cruelty. No doer can return after the judgment.

 

The desires that were shaken off are nothing more than cloaks of vices, without conscience and without a form, but are venom, lust and greed. These are again earth-bound, but they are not doers; they are writhing, shapeless or monstrous things, which seek the earth to fasten on a human and obsess him. They are sometimes called elementaries, or “soulless” beings. They seek the atmosphere of a medium so that they can fasten on it or on some other human through it. If they get a human they lay hold of him at the sex part or the solar plexus, like a poultice or a crab, and ooze in, or they jump on the neck like a cat and eat into it and disappear, sinking into the body.

 

 

What is called materialization takes place through the preparation of an atmosphere and a channel through which the creatures which manifest pass from the radiant-solid to the solid-solid state. The atmosphere is made by the audience; the friendlier its attitude the more complete and easy will be the materialization. These persons think: “What will come?”—“I want to see my husband.”—“I want Black Hawk, the control.”—“Will my investment in Blue Sky Petroleum shares pay?”—“Is my lover faithful?”—“Shall I make the voyage to Brazil?”—“Will Bright Eyes tell me if I have a tumor?”—“Who stole the silk from Weaver’s store?”—“Was Mabel murdered or has she eloped?”—“Is Johnny safe in Heaven?”—“What do the spirits do in Summerland?”—“Where do we go when we die?”—“Have the spirits any message for me?” These thoughts, selfish, inquisitive, emotional and silly, are so many currents in the room. They revolve around the medium and they may interfere with each other. Sometimes it is asked that a melody be sung. A melody produces a magnetic bath and arranges the currents so as to prevent their crossing. The thoughts roll around the medium, and soon create a whirl which is drawn into the medium as a center. Then the conditions are ready for a materialization. The atmosphere has been created and the channel is ready.

 

Like a mob no longer restrained by gates, swarms of spooks and elementals are ready to rush in. But there is a law that too many cannot come at once, else they would destroy the medium. Usually the medium has a socalled control which protects him after a fashion against the onrush.

 

Then there issues, usually from the side of the medium, a soft, bluish, phosphorescent, plastic stream, which is matter withdrawn from the fourfold physical body, and visible because of the radiant matter. This stream gives body to the materializing spook or elemental, then called a “spirit.” This may have an entire human form, or only a head or a hand or other part. One or two or even more forms may be manifested at the same time, depending upon the vitality furnished by the medium and the audience. Not only human bodies, but fabrics, flowers, musical instruments, bells, tables or other things may be manifested. These bodies and things are hard or flexible to the touch. They can be examined. The “spirits” may lift someone in the audience, or they may be lifted themselves. All these manifestations are made of the material furnished by the medium, and reinforced by effluvia drawn off from the fourfold physical bodies of the sitters through their physical and psychic atmospheres.

 

The manifestations may last for a few seconds or for hours, depending upon the vitality of the medium and audience and upon the harmonious wish to have that particular form remain. Skepticism, ridicule, disbelief and opposition to the manifestation will interfere with or dissipate it. The manifestations cannot usually be done by daylight, any more than a photographic negative can be satisfactorily developed in sunlight. Sunlight and strong artificial light interfere because such lights are harsh in their action on this finer matter, preventing its expansion and formation. The manifestations are easier and better in the dark, or by soft moonlight or low artificial light and in a cloudy or moist air. Such air furnishes a better magnetic condition.

 

A seance is like a play in which the actors converse with the audience. The medium furnishes the costumes in which the actors appear, and the audience, though unknowingly, decides what characters the spooks shall assume. Sometimes the characters represented are genuine spooks; then, if anyone in the audience will help them, they can tell about their own past experiences and present condition. They can do this, however, only because of the Light available through the thinking of the audience. Most frequently the spooks or elementals masquerade as the person desired by the audience. Frequently thoughts are in the atmospheres of people in the audience, of which they themselves are not conscious. But the spooks and elementals sense these thoughts and impersonate them. So the ordinary Bills and Janes, the many Napoleons, Shakespeares, Cleopatras and Queen Marys, appear. The spooks have no intelligence, nor have the elementals. Whatever reasonable information is given is developed from such intelligence as the audience may furnish. In rare instances a disembodied doer may impart information of moral value. It is possible that information of a higher order may be given at certain periods. It is possible, but actually has been so rare as to be negligible.

 

Everyone taking part in such materializations gives something and gets something. The sitters, be they one or many, give a portion of their finer bodies and vitality, whether they will or not; and they get the entertainment, such as it is, and the experience; but they get no information except such as may be brought out from the other sitters; no new information is given. The elementals and spooks give amusement and pretend to give whatever the sitters desire, and get the sensations afforded them by direct association with human beings. At seances the admonition is given to believe in “spiritualism,” in order to excite the curiosity of the sitters, to hold their thoughts and to get them to think of the departed as also living but in the “summerland,” another world connected with the earth. The purpose is to raise recruits for mediumship, and to open the partition between the physical and form planes and let the ghosts of dead men partake of the desires of the living. The medium gives his personality for exploitation by the spooks, and they give to the medium thrills and stimulation. This is at the seance; when the medium is later alone the body may be simply obsessed and the elementals and spooks do with it what they want, to get sensation.

 

At seances another class of entities may appear; they are nature elementals. There are hosts of them, too numerous to classify, but one category will illustrate. In one of the after death states, during the purification of the doer, the scenes which were lived through and which are made up of elementals are separated and thrown off by the doer. Other nature elementals seeking sensation and fun will coalesce with these ejected bits of scenery and will appear at a seance to enact them through the finer bodies of the medium.

 

A danger that faces the present race as its possible psychic destiny is that, like many older races, it may adopt a new form of ancestor worship, which is a worship either of the shades, that is, the astral bodies or of the desire bodies of the disembodied doers. In the growth of human races there is a tendency to leave the normal path of progress and to branch off towards the worship of ghosts of the dead. Such worship has always been disastrous to a race; not only would it stop civilization, as it did with those who worshipped the spirits of ancestors in China and parts of India, but it would shut out the light of knowledge. This condition, however impossible it may seem, might be brought about by the increase of what is called communication with the dead or the “dear departed.” Fortunately the great majority are against the ghastly and ghoulish practices at materialization seances.

 

 

 

 

 

Đôi khi nếu người đă khuất mơ thấy một trong những người đang có mặt, họ có thể trôi vào bầu không khí vật lư của đồng tử. Nhưng rồi những lời th́ thầm và hơi thở của nó sẽ chỉ là hơi thở của kẻ mơ mộng. Sau khi thức dậy từ giấc mơ và trước khi đi đến sự phán xét, trong những trường hợp hiếm hoi, người đă khuất có thể đến hoặc bị thu hút vào bầu không khí của đồng tử để giao tiếp với một trong những người c̣n sống, để cung cấp một số thông tin hoặc để bày tỏ sự tiếc nuối; nó xuất hiện khi dạng hơi thở của nó được bao bọc bởi vật chất lấy từ thể vía của đồng tử.

 

 

Một loại khác, hiếm hơn, những người có thể quay trở lại, là những hành giả khi chết biết rằng họ đă chưa làm được một điều ǵ đó mà họ muốn làm. Một loại khác là những kẻ tự tử, những kẻ say rượu, những kẻ giết người, những kẻ keo kiệt và những kẻ coi tiền là toàn năng; những điều mơ ước của họ ràng buộc họ chặt chẽ với trái đất. Một loại khác là những hành giả ít suy nghĩ trong lúc sống, và sẽ không có nhiều trạng thái sau khi chết. Tất cả những điều này là một số những hành giả. Ngoài ra, những người hôn mê hoặc trong giấc mơ có thể bị đánh thức bởi mong muốn mạnh mẽ của người sống, muốn nói chuyện với họ. V́ vậy, một người chồng sẽ làm phiền hành giả của vợ ḿnh, hoặc người mẹ làm phiền con ḿnh. Nếu họ tiếp xúc với một đồng tử, v́ ham muốn mạnh mẽ của ḿnh, họ có thể, thông qua bầu khí quyển của đồng tử đó, tiếp cận và kéo người đă mất quay lại và đưa nó trở lại thể vía.

 

Ở đó, hành giả giống như một người đột nhiên tỉnh dậy sau một giấc mơ, bối rối, không chắc chắn và không quen thuộc với môi trường xung quanh, và do đó chỉ có thể cung cấp ít thông tin về t́nh trạng của nó, mặc dù có thể trả lời một số câu hỏi. Những hành giả như vậy không biết ǵ về t́nh trạng của chính họ và tương lai của họ. Họ không biết ǵ nhiều hơn những điều họ đă làm trong đời — họ không biết nhiều.

 

Những hành giả mà bồn chồn và lo lắng, những người đă để lại điều ǵ đó chưa hoàn thành và do đó t́m kiếm cõi trần, đôi khi được phép quay trở lại để thực hiện những ǵ họ mong muốn. Tuy nhiên, tuyệt đại đa số là những hành giả trên trái đất, những người cứng ḷng, vô nhân đạo và xấu xa, cùng với họ là những kẻ tự tử và say rượu. Họ thường t́m kiếm trái đất thông qua bầu khí quyển của một đồng tử. Sau một thời gian, họ bị bắt đi và bị tước đoạt không còn có đồng tử để thỏa măn ḷng tham, dục vọng và sự tàn ác của họ. Không ai có thể trở lại sau khi bị phán xét.

 

Những ham muốn đă bị rũ bỏ chẳng khác ǵ chiếc áo choàng của tệ nạn, không có lương tâm và không có h́nh hài, mà là nọc độc, dục vọng và tham lam. Những thứ này lại bị ràng buộc bởi trái đất, nhưng chúng không phải là hành giả; chúng là những thứ quằn quại, không có h́nh dạng hoặc những thứ quái dị, t́m kiếm trái đất để trói chặt một con người và ám ảnh anh ta. Đôi khi chúng được gọi là tinh linh, hoặc những sinh vật "không có linh hồn". Chúng t́m kiếm bầu không khí của một đồng tử để chúng có thể bám chặt vào nó hoặc vào một số người khác thông qua nó. Nếu bắt được một người, chúng sẽ giữ anh ta ngay bộ phận sinh dục hoặc luân xa thượng thận, như thuốc đắp hoặc con cua, và tiến dần vào, hoặc chúng nhảy lên cổ như một con mèo và cắn vào đó rồi biến mất, ch́m vào cơ thể. .

 

Cái được gọi là hiện hình diễn ra thông qua việc chuẩn bị một bầu khí quyển và một kênh thông qua đó các sinh vật biểu hiện chuyển từ trạng thái rắn bức xạ sang trạng thái rắn-rắn. Bầu không khí được tạo ra bởi khán giả; họ càng thân thiện th́ công việc của nó càng toàn hảo và dễ dàng hơn. Những người này nghĩ: “Điều ǵ sẽ đến?” - “Tôi muốn gặp chồng tôi.” - “Tôi muốn Black Hawk, quyền kiểm soát.” - “Khoản đầu tư của tôi vào cổ phiếu Blue Sky Petroleum có được trả khá không?” - “Người yêu của tôi có chung thủy không? ? ”-“ Tôi sẽ thực hiện chuyến đi đến Brazil chứ? ”-“ Mắt Sáng sẽ cho tôi biết liệu tôi có khối u không? ”-“ Ai đă lấy trộm lụa từ cửa hàng của Weaver? ”-“ Mabel bị sát hại hay cô ấy đă bỏ trốn? ”- “Johnny có an toàn ở Thiên đường không?” - “Các linh hồn làm ǵ ở Summerland?” - “Chúng ta sẽ đi đâu sau khi chết?” - “Các linh hồn có thông điệp ǵ cho tôi không?” Những suy nghĩ ích kỷ, ṭ ṃ, t́nh cảm và ngớ ngẩn, là rất nhiều trào lưu trong pḥng cầu hồn. Chúng xoay quanh đồng tử và chúng có thể gây nhiễu lẫn nhau. Đôi khi người ta yêu cầu một giai điệu được hát lên. Một giai điệu tạo ra một bể từ tính và sắp xếp các ḍng điện để ngăn cản sự giao nhau của chúng. Những suy nghĩ xoay quanh đồng tử, và sớm tạo ra một ṿng xoáy được thu hút vào đồng tử làm trung tâm. Sau đó, các điều kiện đă sẵn sàng để hiện hình. Bầu không khí đă được tạo ra và kênh đă sẵn sàng.

 

 

Giống như một đám đông không c̣n bị kiểm soát bởi cánh cổng, một bầy ma quái và tinh linh sẵn sàng lao vào. Nhưng có một luật là quá nhiều người không thể đến cùng một lúc, nếu không chúng sẽ phá hủy đồng tử. Thông thường, đồng tử có một cái gọi là điều khiển để bảo vệ anh ta theo một cách thức để chống lại sự xâm nhập ồ ạt.

 

Sau đó, phát ra, thường là từ phía của đồng tử, một ḍng nhựa mềm, hơi xanh, lân quang, là vật chất rút khỏi thể vật chất 4 thể của anh ta, và có thể nh́n thấy được nhờ vật chất bức xạ. Luồng này cung cấp cho con ma hiện hình hoặc tinh linh, sau đó được gọi là “linh hồn”. Nó có thể có toàn bộ h́nh dạng con người, hoặc chỉ có đầu hoặc tay hoặc các bộ phận khác. Một hoặc hai hoặc thậm chí nhiều hình dáng có thể được hiển thị cùng một lúc, tùy thuộc vào sức sống được cung cấp bởi đồng tử và cử tọa. Không chỉ có hình người, mà còn là vải, hoa, nhạc cụ, chuông, bàn hoặc những thứ khác có thể được hiển thị. Những cơ thể và những thứ này cứng hoặc mềm khi chạm vào. Chúng có thể được kiểm tra. Các “linh hồn” có thể nâng ai đó lên trong số khán giả, hoặc chúng có thể tự nâng ḿnh lên. Tất cả những biểu hiện này được tạo ra từ vật chất được cho ra bởi đồng tử, và được củng cố bởi ḍng chảy rút ra từ cơ thể vật lư bốn thể của những người ngồi đó thông qua bầu khí quyển vật lư và tâm linh của họ.

 

 

 

Các sự hiện hình này có thể kéo dài trong vài giây hoặc hàng giờ, tùy thuộc vào sức sống của đồng tử và khán giả cũng như mong muốn hài ḥa để có được h́nh thức cụ thể đó tồn tại. Những người hoài nghi, chế giễu, không tin tưởng và phản đối biểu hiện sẽ cản trở hoặc làm tiêu tan nó. Các biểu hiện thường không thể được thực hiện dưới ánh sáng ban ngày, cũng giống như là một âm bản phim ảnh không thể được rửa một cách thỏa đáng dưới ánh sáng mặt trời. Ánh sáng mặt trời và ánh sáng nhân tạo mạnh cản trở v́ những ánh sáng như vậy tác động mạnh lên loại vật chất thanh này, ngăn cản sự thể hiện và h́nh thành của nó. Các sự hiện hình dễ dàng hơn và tốt hơn trong bóng tối, hoặc dưới ánh trăng dịu hoặc ánh sáng nhân tạo mờ và trong không khí ẩm ướt hoặc nhiều mây. Không khí như vậy cung cấp một điều kiện từ tính tốt hơn.

 

Một buổi cầu hồn thì giống như một vở kịch trong đó các diễn viên tṛ chuyện với khán giả. Đồng tử cung cấp trang phục mà các diễn viên xuất hiện, và khán giả, mặc dù vô t́nh, quyết định những nhân vật ma quái sẽ đi tới. Đôi khi các nhân vật xuất hiện là ma quái chính hiệu; sau đó, nếu bất kỳ ai trong khán giả giúp đỡ họ, họ có thể kể về kinh nghiệm trong quá khứ và t́nh trạng hiện tại của chính ḿnh. Tuy nhiên, họ có thể làm được điều này, chỉ v́ Ánh sáng có sẵn thông qua suy nghĩ của khán giả. Thông thường nhất là ma quái hoặc tinh linh hóa trang thành người mà khán giả mong muốn. Những suy nghĩ thường có trong bầu không khí của những người trong khán giả, mà chính họ không ư thức được. Nhưng ma quái và tinh linh cảm nhận được những suy nghĩ này và mạo nhận chúng. V́ vậy, người thường như Bills và Janes, nhiều Napoleon, Shakespeares, Cleopatras và Queen Marys,.. xuất hiện. Ma quái không có trí thông minh, và tinh linh cũng vậy. Bất kỳ thông tin hợp lư nào được đưa ra đều được phát triển từ sự thông minh mà khán giả có thể cung cấp. Trong một số trường hợp hiếm hoi, một hành giả đã chết có thể truyền đạt thông tin có giá trị đạo đức. Có thể là thông tin của một vị nào đó cao cấp hơn có thể được đưa ra vào những khoảng thời gian nhất định. Nó có thể xảy ra, nhưng thực sự là rất hiếm đến mức không đáng kể.

 

 

 

Mọi người tham gia vào quá tŕnh ma hiện hồn như vậy đều cho một cái ǵ đó và nhận được một cái ǵ đó. Những người ngồi xem, có thể là một hay nhiều người, cho một phần  thể thanh và sinh lực của họ, cho dù họ có muốn hay không; và họ nhận được sự giải trí, như thế, và trải nghiệm; nhưng họ không nhận được thông tin ngoại trừ như có thể được đưa ra từ những người khác ngồi đó; không có thông tin mới được đưa ra. Các tinh linh và ma quái mang đến sự thích thú và giả vờ đưa ra bất cứ thứ ǵ mà người trông trẻ mong muốn, và nhận được những cảm giác mang lại cho họ bằng cách liên kết trực tiếp với con người. Đôi khi, lời khuyên được đưa ra để tin vào "thuyết duy linh", để kích thích sự ṭ ṃ của khán giả, giữ suy nghĩ của họ và khiến họ nghĩ về những người đă ra đi cũng đang sống nhưng ở "vùng đất mùa hè", một thế giới khác được kết nối với trái đất. Mục đích là để tăng thêm tân binh cho những người đồng cốt, và để mở vách ngăn giữa cõi vật chất và h́nh dạng và để những hồn ma của những người đă chết tham gia vào mong muốn của người sống. Đồng tử cho phàm ngã của anh ta để ma quái lợi dụng, và chúng mang lại cho người xem sự hồi hộp và kích thích. Đây là ở nơi cầu hồn; khi đồng tử sau đó chỉ có một ḿnh, cơ thể anh ta có thể bị ám và các tinh linh và ma quái làm với nó những ǵ chúng muốn, để chúng có được cảm giác.

 

 

Tại các thời điểm khác, một loại thực thể khác có thể xuất hiện; chúng là tinh linh thiên nhiên. Có rất đông chúng nó, quá nhiều để phân loại, nhưng một loại được kể ra. Ở một trong những trạng thái sau khi chết, trong quá tŕnh thanh tẩy của hành giả, những cảnh đă sống qua và được tạo thành bằng các tinh linh sẽ bị hành giả tách ra và vứt bỏ. Các tinh linh thiên nhiên khác đang t́m kiếm cảm giác và niềm vui sẽ kết hợp với những mảnh cảnh vật bị đẩy ra này và sẽ xuất hiện tại các điểm cầu hồn để truyền tải chúng qua các thể thanh của đồng tử.

 

 

Một mối nguy hiểm đối mặt với chủng tộc hiện tại v́ vận mệnh tâm linh có thể xảy ra là, giống như nhiều chủng tộc cũ hơn, nó có thể áp dụng một h́nh thức thờ cúng tổ tiên mới, đó là thờ cúng một trong các vong linh, tức là các thể vía hoặc các thể dục vọng. của những hành giả quái gở. Trong sự phát triển của các chủng tộc con người có xu hướng rời khỏi con đường tiến bộ b́nh thường và chuyển hướng sang việc thờ cúng hồn ma của người chết. Sự thờ phượng như vậy luôn luôn là một tai hại cho một chủng tộc; nó không chỉ ngăn chặn nền văn minh, như nó đă gây ra với những người thờ cúng các linh hồn của tổ tiên ở Trung Quốc và các vùng của Ấn Độ, mà c̣n ngăn chặn ánh sáng của tri thức. Trường hợp này cho dù dường như không thể xảy ra, vẫn có thể được tạo ra bởi sự gia tăng của những ǵ được gọi là giao tiếp với người chết hoặc "người thân yêu đă ra đi." May mắn thay, tuyệt đại đa số đều chống lại các thực hành ghê rợn và ma quái ở các buổi cầu hồn.