Thinking and Destiny 39

    

SECTION 4

 

Prenatal influences of parents.   Thoughts of the mother. Inheritance of former thoughts.

 

It is supposed that the child’s future character depends upon the mother and her environment. This is not entirely true. The mother is but the willing or unwilling instrument who works according to the form destiny of the future child.

 

Experiments have been tried to produce offspring that would fulfill certain hopes. Most of them have failed. Among the Greeks, expectant mothers were surrounded by objects conducive to the production of healthy, beautiful and noble children. Such children were frequently produced, as far as physical qualities were concerned; but parents cannot produce noble characters and intellects. The best way for a woman to assure herself of a child which will have noble qualities and intellectual powers is to have these herself, to control her desires and think on lofty subjects before conception. However, women with strong desires or holding tenaciously to a thought have shown that strange results may sometimes be produced by the invisible and psychic influences prevailing on the form plane during fetal development. Marks have been made on the body of the child, due to a picture held in the thoughts of its mother and then built out by elementals. Strange appetites have been impressed, fierce desires engendered and peculiar tendencies implanted in the child; or birth was accelerated or retarded in consequence of some thought of its mother.

 

This interference would at first seem to disprove the law of thought, as destiny; but there is no real contradiction. Often when the mother supposes that she is the cause of birth marks or tendencies in the child, she has been impelled to act by the child’s own past thoughts. The child whose destiny seems to have been interfered with by the action of the mother is receiving just payment for a similar act done to another in a prior life, while the mother is either paying the child for a like interference with her or another’s psychic destiny in a previous life, or is setting up for reasons of the law a new score which must and will be paid in the future. When the doer to whom such form or psychic destiny is due is ready to re-exist, it will be attracted to parents who have these notions about prenatal development.

 

If a man and his wife are pure in their bodies and their thoughts, they will attract a doer about to come into a body whose destiny requires such conditions. The destiny is decided before pregnancy. After the impregnation is made, the mother cannot change the character and psychic tendencies of the doer which is to re-exist; the utmost that she can do is to interrupt or postpone their expression, if such is the destiny of the child.

 

The mother has no right to say what the features of the child shall be, or what position in life it shall hold. Nor has she the right to attempt to determine its sex. The sex has been determined before pregnancy; any attempt to change it is against the law and injures the child.

 

 

 

With the beginning of pregnancy, the mother is brought more closely into touch with the form plane. She should hold herself to a pure life and think on lofty subjects, thereby avoiding improper thoughts. Her right to change these thoughts, appetites and desires which come to her depends on how they affect herself. She has the right to refuse to obey any impressions felt which would tend to lower her in her own estimation or to injure her present or future health.

 

Prenatal development opens the psychic nature of the prospective mother and makes her sensitive to influences from the form plane. If she is of sound health, mind and morals, the uncommon emotional phases which she experiences come to her because of the thoughts of the doer which will be in the child. If she is a medium or of weak mind, lax morals or unsound body, she may be beset by all manner of beings of the form plane, which desire to obsess or control her and to have the sensations which her condition affords them. Nature ghosts, ghosts of dead men and morbid desires of the living and “lost” portions of doers, may crowd in upon her. If her body is not strong enough or her desires not opposed to them or if she is not high-minded enough to resist their urgings and does not know how to keep them away, these creatures in search of sensation may control her. Sudden debauchery, fits of drunkenness and morbid fancies may be indulged in; bestial appetites gratified; revolting practices allowed; explosive outbursts of anger which lead to killing and messing in blood may take place; paroxysms of delirious fury, frenzied hilarity or intense gloom, may obsess the mother irregularly or with cyclic frequency. Such conditions are usually caused by creatures who have been thrown out of the stream of human progress.

 

On the other hand, the prenatal period may be one of satisfaction, one in which the mother feels sympathy for everyone; a period of mental exhilaration, buoyancy and life, of happiness, aspiration and high-mindedness, and she may gain knowledge of things not usually known. The atmospheres of the incoming doer blend with the atmospheres of the mother, and thoughts whirling in the atmospheres of the fetus affect her. The atmosphere of the doer of the fetus acts upon it through the atmospheres of the mother, and all connections are made through the breath.

 

All this is the psychic destiny of the doer who will live in the body which is being prepared, and at the same time it fits the mother and is her destiny. This period of a woman’s life is distinctly psychic. She may learn much by studying her emotions and thoughts during that time, for by doing so she may follow not only the processes of nature within herself, but may see these in operation in the external world. Moreover, it is her duty to protect the body in her charge from evil influences which may beset it through her.

 

As soon as placental development begins and circulation is established between the fetus and the mother, the four atmospheres of the mother and the breath-form of the fetus are mutually connected. The food she takes becomes part of her blood and that carries her breath into the fetus, where the doer’s own thoughts are thereby implanted. Desire in the mother for wholesome food or for liquors or for strange foods and drinks, comes from the thoughts of the doer which thus express themselves in the physical body later in life as proneness to virtues or vices.

 

The father’s heredity is stamped on his germ cell, the mother’s on her germ cell, and the doer’s own heredity on its breath-form. But nothing can come as heredity from father or mother that does not coincide with the heredity of the breath-form. This heredity, which controls like a screen what will be let through from father and mother, consists of the impressions made on the aia by previous thoughts of the doer and is transferred to the breath-form at conception or during gestation. Thoughts are precipitated as tendencies into the fetus in a twofold way: firstly as impressions transferred from the breath-form through heredity from the parents, and secondly directly from the breath-form as exteriorizations from thoughts in the mental atmosphere of the doer. After the child is born, the tendencies implanted in the fetus and re-existing in the child gradually develop into the physical form and features, the psychic inclinations and the mental qualities and powers. Finally, the body comes into the world with the desires and tendencies which have been transferred by the doer to the child through the father and mother.

 

All those who “inherit” propensities to shed blood, to rape, lie and steal; tendencies to madness, fanaticism or epilepsy; inclinations to be hypochondriacs, freaks or rogues, or to be mild-mannered, easy-going, matter-of-fact or jolly; a bent towards religious fervor or artistic ideals; who inherit unaffected, modest, upright, considerate and well-bred natures—all possess such traits as a result of their own former thinking and thoughts.

 

 

 

SEcTION 5

 

The first few years of life. Psychic inheritance.

 

When a child is born, its breath-form contains the rudimentary psychic destiny to be experienced during life. This psychic destiny is held in germ, ready to grow as soon as season and conditions are propitious. The conditions and the season for the development of the psychic destiny are brought about by the growth, maturity and aging of the physical body, in conjunction with the mental attitude of the doer connected with that body. The destiny to be experienced in adult life is distant while the body remains that of a child. As the body develops, the conditions are furnished by which the old desire seeds take root and grow. The growth is retarded or accelerated, continued or changed, according to the manner in which the doer thinks about these conditions.

 

The first few years of life, up to about the seventh, soon pass out of the memory of most people. These years are spent in adapting the physical body to its breath-form through the astral body. Although forgotten, they are among the most important in the life of a human being.

 

As a tree is shaped, trained and pruned by the gardener, so the desires, appetites and psychic proclivities impressed on the breath-form are encouraged, restrained or changed by parents and teachers. The child has fits of temper, meanness and viciousness, which are curbed by the parent or teacher who protects the young from noxious influences. The training, care or abuse of the psychic nature which are experienced in early life are the direct inheritance of the doer. The surroundings furnished, with their psychic influences, the vicious or pure minded temperaments of those to whom a child is entrusted and the manner in which its wants, desires and needs are treated, are just returns for its past thinking.

 

 

While desire is usually attracted by a like desire and a doer seeking re-existence is guided to those parents who have similar desires, yet owing to the interblending of the different kinds of destiny, a doer is often connected with those whose desires and thoughts are different. The stronger the character, the better and more readily will the doer overcome any evil psychic tendencies acquired in early life; but as there are comparatively few strong characters, the early psychic training generally gives direction to the entire life.

 

 

A parent or guardian who is vapid, who loves the glitter of baubles, who panders to the appetites and seeks sensation, will instill similar inclinations into the growing child and stimulate its desires to a wild, luxuriant growth. This is the fate of those who in the past have not cared to restrain their desires. The child who is allowed to bawl and fret inconsiderate of others, and whose parents allow it to have whatever it cries for, is one of those unfortunates who live on the surface of life; these are the barbarians of society who, however numerous they may be at present, will as humanity grows out of its child state, be fewer, and will be considered wild specimens of an undeveloped tribe. Theirs is a troublesome destiny, as they must awaken to a knowledge of their own ignorance and taint before they can so adjust themselves as to become orderly, inconspicuous members of civilized society.

 

The encouragement or restraint of its emotional nature which a child receives is either the return for its past treatment of others, or an opportunity to learn control of its feelings and desires. A child who gives evidence of talents, but who, owing to circumstances such as the disapproval of its parents, is discouraged from developing them, may find this not a misfortune but a benefit, if certain other tendencies are present, like a desire for narcotics or drink. For the artistic temperament, if allowed to express itself then, would make the psychic nature more susceptible, would encourage drunkenness and would injure the astral body by opening it to vagabonds in the astral states. Not to allow artistic training in such a case will only defer this development and help the child to resist more easily the demon of intoxication. At the same time, parents who either through lack of means or without apparent reason offer opposition to a child’s psychic inclinations, often furnish such opposition in payment of an old score or because the doer did not make use of the opportunities which it had before.

 

Those who encourage its appetites, or who aid to develop its cunning or its wish for that which does not belong to it, or who do not discountenance its tendency to self-indulgence laziness or greed, are made to offer such conditions as the natural psychic inheritance of the child’s past. With these conditions the child should work in the present in order to overcome and control them.

 

 

SECTION 6

 

Mediumship. Materializations. Seances.

 

Peculiar phases of form destiny and psychic destiny are furnished by persons in whom “astral senses” are developed prematurely or improperly, as in cases of mediumship, clairvoyance and the practice of certain breathing exercises; and, on the other hand, by those who are endowed with personal magnetism as the result of right living.

 

It is dangerous to develop away from the physical towards the ethereal, which is the solid state of the form plane. One needs a gross or solid physical body to be on the physical plane and to protect his fluid-solid, airy-solid, and radiant-solid bodies from the forces which are concentrated in the solid-solid state, (Fig. III). When lust, anger, vanity, envy and greed are controlled according to the dictates of reason and morals, the physical body is able to withstand inimical forces of the finer states of the physical plane.

 

As an immortal doer now comes to life in the solid state of the physical plane and becomes aware of it, so the doer will at some time become conscious in and aware of the finer, the fluid, airy, and radiant states of the physical plane. To do this with safety, the doer must become alive to these finer states in the regular course of development and without leaving the fourfold physical body.

 

Since the finer bodies or masses develop as the solidsolid physical grows, any attempt to give them special attention and to develop them is not only injurious to the solid-solid physical body, but calls upon the finer bodies to do more than they ought. Until the feelings and desires are mastered any attempt to force an entrance into the finer states of the physical plane is almost certain to end in control and obsession in that life, followed by a similar fate in the next.

 

 

One phase of psychic destiny is mediumship. The differences in degree and development of mediums are many, but generally speaking there are two kinds. One is the medium whose feelings and desires are under his control, whose astral body and breath-form are trained and whose doer remains conscious and in control of the body while that body reports the impressions which the doer would have it receive. The second kind abandons the body to outside controlling entities and is ignorant of what is done with it while the human is in the mediumistic state and under the control of spooks or elementals. Mediums of the first kind are few and not likely to be known to the world; the second kind is becoming more numerous, because of influences of discarnate beings to lead the human race into ancestor worship.

 

Mediums radiate a peculiar and subtle odor in their physical atmosphere, as a flower emits a perfume which attracts insects. Elementals, spooks, shells, dwellers and vampires seek the physical atmosphere of a medium and through his body as a channel to reach the physical plane in order to satisfy themselves. Such a medium is one who has in the past or in the present life desired the inner use of his senses, principally sight and hearing. Nearly every medium thinks that he is specially favored by the “spirits,” who tell him that he, the medium, has some special and important mission in the world.

 

One who desires to develop mediumship frequents seance rooms and desires apparitions; or, sitting in the dark in a negative condition, waits for impressions, the appearance of colored lights or spectral forms. Or he gazes at a bright spot so as to become negative and unconscious in order to induce control. He may sit as one of a circle where all desire communication of some kind with the “spirit world”; or he may use a planchette or ouija board to get into such communication, or hold a pencil and yearn to have something push it. He may gaze into a crystal to throw the vision into focus with astral pictures. Or he may take narcotics to have his nerves affected and put in touch with the radiant-solid, or astral state of the physical plane.

 

 

 

 

The psychic destiny of all who trespass upon this state, is the same, whether these practices are followed or whether one chooses to be hypnotized and so forced into the astral state by the will of another. They become slaves of irresponsible beings of that state. The known history of some of those who kept open house for unknown beings, which have then obsessed and controlled them, should be a lesson to others who want to be mediums and to all those who desire to develop their senses astrally.

It is hardly possible for one in a thousand to escape the clutches of the inimical creatures which are likely to obsess the unprotected on the form plane or on the astral plane. At seances, public or private, there may be present elementals of the four elements, or mere astral forms, or wraiths of dead men and desire ghosts of dead men, called spooks, shells, monsters, cloaks of vices or elementaries, which may be either feeble and innocuous or strong and malignant. Desire ghosts of still living men may be there too, but this happens rarely. All these entities crave sensation through the activities of living beings. They want to bathe in and absorb the feelings and force of the living, which they cannot do in their own state but only through a human body. The desire ghosts of living men want more power to add to their own. If the moral nature of the medium is strong, the unseen entities that may enter are either of a better class or are too cunning to oppose at once his moral standards. As the astral body of the medium is used by these entities, it loses its force and its power of resistance until there is no opposition to the controlling influence, which is seldom the same for any length of time.

 

 

 

 

When the astral counterparts of organs are weakened and broken down, the entities which have used them discard the medium’s body for other bodies furnished by new persons longing to be mediums. So that even if a medium is at first controlled by an entity which seems above the usual inane beings which are called controls, this entity will discard the medium when he is run down. Then creatures of still lower orders will in turn obsess the medium. Finally there is the sorry spectacle of a human ridden by creatures less than human, which goad him in various directions, as a monkey astride a pig will bite and drive it. The medium and the control both desire sensation, and both get it.

 

 

The entities that come from the other side of death are exceptions to the multitude of doers who have passed on. Death is followed by a coma from which some doers do not recover for a long time. After the coma some dream, and some live over events of the past life. But all awaken at some time, become conscious that they have passed through death, and after a time they are judged; then they go through purifications, and then into a state called heaven, or rest, (Fig. V-D). While they are being judged and while they are being purified, they cannot return to earth. But before their judgment, some of them may on rare occasions return to the radiant-solid state of the physical plane.

Phần 4

 

Ảnh hưởng trước khi sinh của cha mẹ. Suy nghĩ của người mẹ. Kế thừa những suy nghĩ trước đây.

 

Người ta cho rằng tính cách tương lai của đứa trẻ phụ thuộc vào người mẹ và môi trường của cô ấy. Điều này không hoàn toàn đúng. Người mẹ chỉ là công cụ sẵn sàng hoặc không muốn làm việc theo định mệnh h́nh thức của đứa trẻ trong tương lai.

 

Các thí nghiệm đă được thử nghiệm để tạo ra con cái để đáp ứng những hy vọng nhất định. Hầu hết trong số họ đă thất bại. Trong số những người Hy Lạp, những bà mẹ tương lai được bao quanh bởi những đồ vật có lợi cho việc sinh ra những đứa con khỏe mạnh, xinh đẹp và quư phái. Những đứa trẻ như vậy thường được sinh ra, xét về các phẩm chất thể chất có thành tựu; nhưng cha mẹ không thể sinh ra những nhân cách và trí tuệ cao quư. Cách tốt nhất để người phụ nữ đảm bảo với ḿnh về một đứa trẻ sẽ có những phẩm chất cao quư và sức mạnh trí tuệ là tự ḿnh có những điều này, kiểm soát những ham muốn của ḿnh và suy nghĩ về những chủ đề cao cả trước khi thụ thai. Tuy nhiên, những phụ nữ có ham muốn mạnh mẽ hoặc suy nghĩ cố chấp đă cho ra những kết quả kỳ lạ đôi khi có thể được tạo ra bởi những ảnh hưởng vô h́nh và tâm linh phổ biến trên cõi h́nh thức trong quá tŕnh phát triển của thai nhi. Các dấu hiệu đă được tạo ra trên cơ thể của đứa trẻ, do một bức tranh được lưu giữ trong suy nghĩ của mẹ nó và sau đó được tạo ra bởi các nguyên tố. Những ham muốn kỳ lạ đă gây ấn tượng, những ham muốn dữ dội nảy sinh và những khuynh hướng đặc biệt được cấy vào đứa trẻ; hoặc quá tŕnh sinh nở bị đẩy nhanh hoặc chậm lại do một số suy nghĩ của mẹ nó.

 

Sự can thiệp này thoạt đầu dường như bác bỏ quy luật của tư tưởng, như là định mệnh; nhưng không có mâu thuẫn thực sự. Thông thường, khi người mẹ cho rằng ḿnh là nguyên nhân gây ra các dấu vết trên người hoặc xu hướng bẩm sinh ở trẻ, họ đă bị thôi thúc hành động bởi những suy nghĩ trong quá khứ của chính đứa trẻ. Đứa trẻ có số phận dường như đă bị can thiệp bởi hành động của người mẹ chỉ nhận được kết quả cho một hành động tương tự đă thực hiện với người khác trong cuộc sống trước đó, trong khi người mẹ đang trả nợ cho đứa trẻ v́ sự can thiệp tương tự với cô ấy hoặc định mệnh tâm linh của người khác trong một kiếp trước, hoặc đang thiết lập theo luật nhân quả, một điểm số mới phải trả và sẽ được trả trong tương lai. Khi hành giả có số phận tâm linh đó sẵn sàng đầu thai, nó sẽ bị thu hút bởi những bậc cha mẹ có quan niệm này về sự phát triển trước khi sinh.

 

Nếu một người đàn ông và vợ anh ta thuần khiết về thể xác và suy nghĩ của họ, họ sẽ thu hút một người sắp bước vào một cơ thể mà số phận của họ đ̣i hỏi những điều kiện như vậy. Vận mệnh được quyết định trước khi mang thai. Sau khi thụ thai, người mẹ không thể thay đổi tính cách và khuynh hướng tâm linh của hành giả mà sẽ tồn tại trở lại; điều tối đa mà cô ấy có thể làm là làm gián đoạn hoặc tŕ hoăn sự thể hiện của chúng, nếu đó là số phận của đứa trẻ.

 

Người mẹ không có quyền nói những đặc điểm của đứa trẻ sẽ như thế nào, hoặc vị trí của nó trong cuộc sống. Cô ấy cũng không có quyền cố gắng xác định giới tính của nó. Đă xác định giới tính trước khi mang thai; bất kỳ nỗ lực nào để thay đổi nó đều vi phạm pháp luật và gây thương tích cho đứa trẻ.

 

 

 

Khi bắt đầu mang thai, người mẹ được tiếp xúc nhiều hơn với cõi h́nh thức. Cô ấy nên giữ cho ḿnh một cuộc sống trong sáng và nghĩ về những chủ đề cao cả, từ đó tránh những suy nghĩ không đúng đắn. Quyền của cô ấy để thay đổi những suy nghĩ, khẩu vị và mong muốn đến với cô ấy phụ thuộc vào cách chúng ảnh hưởng đến bản thân. Cô ấy có quyền từ chối tuân theo bất kỳ ấn tượng nào có xu hướng hạ thấp cô ấy theo ước tính của riêng cô ấy hoặc làm tổn thương sức khỏe hiện tại hoặc tương lai của cô ấy.

 

Sự phát triển trước khi sinh mở ra bản chất tâm linh của người mẹ tương lai và làm cho cô ấy nhạy cảm với những ảnh hưởng từ cõi h́nh thức. Nếu cô ấy có sức khỏe tốt, tâm trí và đạo đức tốt, những giai đoạn cảm xúc không b́nh thường mà cô ấy trải qua sẽ đến với cô ấy do những suy nghĩ của hành giả sẽ thành đứa trẻ. Nếu cô ấy là một người trung b́nh hoặc tâm trí yếu, đạo đức lỏng lẻo hoặc cơ thể không khỏe mạnh, cô ấy có thể bị bao vây bởi tất cả các loại sinh vật của cõi h́nh thức, những sinh vật mong muốn ám ảnh hoặc kiểm soát cô ấy và có những cảm giác mà t́nh trạng của cô ấy mang lại cho họ. Những bóng ma thiên nhiên, bóng ma của những người đă chết và những ham muốn bệnh hoạn của người sống và phần “bị mất” của những hành giả, có thể ập đến với cô ấy. Nếu cơ thể cô ấy không đủ khỏe hoặc những ham muốn của cô ấy không chống lại chúng hoặc nếu cô ấy không đủ trí tuệ để chống lại sự thúc giục của chúng và không biết cách tránh xa chúng, những sinh vật t́m kiếm cảm giác này có thể kiểm soát cô ấy. Có thể bị sa đọa đột ngột, say xỉn và những ảo tưởng bệnh hoạn; cảm giác thèm ăn được thỏa măn; các hoạt động nổi loạn được phép; có thể bùng phát cơn giận dữ dẫn đến giết người và đổ máu; Những cơn giận dữ kịch phát, vui nhộn điên cuồng hoặc u ám dữ dội, có thể ám ảnh người mẹ một cách bất thường hoặc trở lại theo chu kỳ. Những t́nh trạng như vậy thường là do những sinh vật bị ném ra khỏi ḍng tiến bộ của loài người.

 

Mặt khác, giai đoạn trước khi sinh có thể là một trong những sự hài ḷng, một trong đó người mẹ cảm thấy thông cảm với mọi người; một khoảng thời gian phấn chấn về tinh thần, phấn chấn và tràn đầy sức sống , hạnh phúc, khát vọng và trí tuệ cao, và cô ấy có thể có được kiến ​​thức về những điều thường không được biết đến. Bầu không khí của người sắp sinh ḥa trộn với bầu không khí của người mẹ, và những suy nghĩ quay cuồng trong bầu không khí của thai nhi sẽ ảnh hưởng đến cô ấy. Bầu khí quyển của hành giả thai nhi tác động lên nó thông qua bầu khí quyển của người mẹ, và tất cả các mối liên hệ đều được thực hiện thông qua hơi thở.

 

Tất cả những điều này là số phận tâm linh của hành giả, người sẽ sống trong cơ thể đang được chuẩn bị, đồng thời nó phù hợp với người mẹ và là số phận của cô ấy. Giai đoạn này của cuộc đời phụ nữ mang tính tâm linh rơ rệt. Cô ấy có thể học được nhiều điều bằng cách nghiên cứu cảm xúc và suy nghĩ của ḿnh trong thời gian đó, v́ làm như vậy, cô ấy có thể không chỉ tuân theo các quá tŕnh của tự nhiên bên trong bản thân mà c̣n có thể nh́n thấy những hoạt động này ở thế giới bên ngoài. Hơn nữa, cô có nhiệm vụ bảo vệ cơ thể do ḿnh phụ trách tránh khỏi những tác động xấu có thể bao vây lấy cô.

 

Ngay khi sự phát triển của nhau thai bắt đầu và tuần hoàn được thiết lập giữa thai nhi và mẹ, bốn khí quyển của người mẹ và dạng hơi thở của thai nhi được kết nối với nhau. Thức ăn mà cô ấy lấy trở thành một phần máu của cô ấy và mang hơi thở của cô ấy vào bào thai, nơi mà suy nghĩ của chính hành giả đó được cấy ghép vào đó. Mong muốn ở người mẹ đối với thức ăn lành mạnh hoặc rượu hoặc thức ăn và đồ uống lạ, xuất phát từ suy nghĩ của hành giả, do đó thể hiện trong cơ thể vật chất sau này khi lớn lên như là những đức tính hay tệ nạn.

 

Di truyền của người cha được đóng dấu trên tế bào mầm của anh ấy, của người mẹ trên tế bào mầm của cô ấy và di truyền của chính hành giả do ở dạng hơi thở của nó. Nhưng không có ǵ có thể đến nếu di truyền từ cha hoặc mẹ không trùng với di truyền của dạng hơi thở. Di truyền này, kiểm soát giống như một màn h́nh những ǵ sẽ được truyền qua từ cha và mẹ, bao gồm những ấn tượng được tạo ra trên aia bởi những suy nghĩ trước đó của hành giả và được chuyển sang dạng hơi thở khi thụ thai hoặc trong quá tŕnh mang thai. Suy nghĩ được h́nh thành dưới dạng khuynh hướng đi vào bào thai theo hai cách: thứ nhất là ấn tượng được chuyển từ dạng hơi thở qua di truyền từ cha mẹ, và thứ hai là trực tiếp từ dạng hơi thở như là sự thể hiện từ những ư nghĩ trong bầu không khí tinh thần của hành giả. Sau khi đứa trẻ được sinh ra, các khuynh hướng được cấy ghép trong bào thai và tái tồn tại trong đứa trẻ dần dần phát triển thành h́nh thể và các tính năng, khuynh hướng tâm linh và các phẩm chất và sức mạnh tinh thần. Cuối cùng, cơ thể bước vào thế giới với những mong muốn và khuynh hướng đă được hành giả chuyển giao cho đứa trẻ thông qua người cha và người mẹ.

 

 

 

Tất cả những ai “thừa hưởng” khuynh hướng đổ máu, hăm hiếp, nói dối và trộm cắp; khuynh hướng điên cuồng, cuồng tín hoặc động kinh; khuynh hướng đạo đức giả, quái gở hoặc giả dối, hoặc cư xử nhẹ nhàng, dễ gần, thực tế hoặc vui tính; xu hướng nghiêng về ḷng nhiệt thành tôn giáo hoặc lư tưởng nghệ thuật; những người thừa hưởng những bản chất không bị ảnh hưởng, khiêm tốn, ngay thẳng, chu đáo và tốt bụng - tất cả đều sở hữu những đặc điểm như vậy là kết quả của tư duy và suy nghĩ trước đây của họ.

 

Phần 5

 

Những năm đầu đời. Thừa kế ngoại cảm.

 

 

Khi một đứa trẻ được sinh ra, dạng hơi thở của nó chứa đựng vận mệnh tâm linh thô sơ cần phải trải qua trong suốt cuộc đời. Số phận tâm linh này được tổ chức trong mầm, sẵn sàng phát triển ngay khi mùa và điều kiện thuận lợi. Các điều kiện và mùa phát triển của số mệnh tâm linh do sự lớn lên, trưởng thành và già đi của cơ thể vật chất, kết hợp với thái độ tinh thần của hành giả có liên hệ với cơ thể đó. Số phận phải trải qua trong cuộc sống trưởng thành là xa vời trong khi cơ thể vẫn là của một đứa trẻ. Khi cơ thể phát triển, các điều kiện được trang bị để những hạt giống mong muốn cũ bén rễ và phát triển. Sự tăng trưởng bị chậm lại hoặc tăng tốc, tiếp tục hoặc thay đổi, tùy theo cách mà hành giả nghĩ về những điều kiện này.

 

 

 

Những năm đầu tiên của cuộc đời, cho đến khoảng bảy tuổi, sẽ sớm trôi qua trong trí nhớ của hầu hết mọi người. Những năm này được dành để làm cho cơ thể vật lư thích nghi với dạng hơi thở của nó thông qua thể vía. Dù bị lăng quên nhưng chúng vẫn là một trong những thứ quan trọng nhất trong cuộc đời của một con người.

 

V́ một cái cây được người làm vườn tạo dáng, huấn luyện và cắt tỉa, nên những mong muốn, sự thèm muốn và khả năng tâm linh thể hiện ở dạng hơi thở đều được cha mẹ và thầy cô khuyến khích, hạn chế hoặc thay đổi. Đứa trẻ có tính cách nóng nảy, xấu tính và hung ác, được cha mẹ hoặc giáo viên kiềm chế, những người này bảo vệ trẻ khỏi những ảnh hưởng độc hại. Việc đào tạo, chăm sóc hoặc lạm dụng bản chất tâm linh đă trải qua trong cuộc sống đầu đời là sự kế thừa trực tiếp của hành giả. Môi trường xung quanh được trang bị, với những ảnh hưởng tâm linh của chúng, tính khí xấu xa hoặc tâm hồn trong sáng của những người mà đứa trẻ được giao phó và cách thức đối xử với những mong muốn và nhu cầu của nó, chỉ là những suy nghĩ trong quá khứ của nó.

 

Trong khi mong muốn thường bị thu hút bởi một mong muốn tương tự và một hành giả đang t́m kiếm sự đầu thai được hướng dẫn tới những bậc cha mẹ có những mong muốn tương tự, nhưng do sự đan xen của các loại số phận khác nhau, một hành giả thường được kết nối với những người có mong muốn và suy nghĩ khác nhau. Tính tình càng mạnh, người đó sẽ càng giỏi và dễ dàng vượt qua mọi khuynh hướng tâm linh xấu xa mắc phải trong cuộc sống đầu đời; nhưng v́ tương đối ít nhân vật mạnh, việc đào tạo tâm linh ban đầu thường đưa ra định hướng cho toàn bộ cuộc sống.

 

Cha mẹ hoặc người giám hộ là những người hư hỏng, yêu thích sự lấp lánh của những món đồ trang sức, hoặc thích thú với sự thèm muốn và t́m kiếm cảm giác, sẽ truyền những khuynh hướng tương tự vào đứa trẻ đang lớn và kích thích ham muốn của nó để phát triển một cách hoang dă. Đây là số phận của những người trong quá khứ đă không quan tâm để kiềm chế dục vọng của ḿnh. Đứa trẻ được phép la ó và gây khó chịu, không quan tâm đến người khác, và cha mẹ cho phép nó có bất cứ điều ǵ khi nó khóc, là một trong những người bất hạnh sống trên bề mặt của cuộc sống; đây là những kẻ man rợ của xă hội, những kẻ hiện tại có thể đông đến mức nào, khi loài người phát triển ra khỏi trạng thái trẻ thơ, sẽ ít hơn, và sẽ bị coi là những mẫu vật hoang dă của một bộ lạc chưa phát triển. Số phận của họ là một số phận rắc rối, v́ họ phải thức tỉnh sự hiểu biết về sự ngu dốt và nhu nhược của bản thân trước khi có thể tự điều chỉnh để trở thành những thành viên có trật tự, kín đáo của xă hội văn minh.

 

Sự khuyến khích hoặc kiềm chế bản chất cảm xúc mà một đứa trẻ nhận được có thể là sự trả lại cho những đối xử trong quá khứ của nó với người khác, hoặc một cơ hội để học cách kiểm soát cảm xúc và mong muốn của nó. Một đứa trẻ đưa ra bằng chứng về các tài năng, nhưng do hoàn cảnh như cha mẹ không đồng ư, không khuyến khích phát triển chúng, có thể thấy đây không phải là điều bất hạnh mà là lợi ích, nếu xuất hiện một số khuynh hướng khác, chẳng hạn như ham muốn chất ma tuư. hoặc uống rượu. Đối với tính khí nghệ thuật, nếu được phép thể hiện bản thân khi đó, sẽ làm cho bản chất tâm linh trở nên nhạy cảm hơn, sẽ khuyến khích sự say xỉn và sẽ làm tổn thương thể vía bằng cách mở nó ra cho những hồn ma nhập vào. Không cho phép đào tạo nghệ thuật trong trường hợp như vậy sẽ chỉ tŕ hoăn sự phát triển này và giúp đứa trẻ dễ dàng chống lại con quỷ say rượu hơn. Đồng thời, những bậc cha mẹ do thiếu phương tiện hoặc không có lư do rơ ràng đưa ra ư kiến ​​phản đối khuynh hướng tâm linh của trẻ, thường việc phản đối này là do hành giả phải trả nghiệp quả cũ hoặc v́ hành giả đă không tận dụng những cơ hội mà anh ta có trước đó.

 

 

Những người khuyến khích sự thèm muốn của nó, hoặc những người hỗ trợ để phát triển sự xảo quyệt của nó hoặc mong muốn của nó đối với những thứ không thuộc về nó, hoặc những người không giảm bớt xu hướng lười biếng hoặc tham lam, được tạo ra để đưa ra những điều kiện như sự thừa kế tâm linh trong quá khứ của đứa trẻ. Với những t́nh trạng này, đứa trẻ nên cố gắng trong hiện tại để thắng được và kiểm soát chúng.

 

PHẦN 6

 

Đồng bóng. Vật chất hóa. Các buổi cầu hồn.

 

Các giai đoạn đặc biệt của vận mệnh h́nh thể và vận mệnh tâm linh được trang bị bởi những người mà “các giác quan thể vía” được phát triển sớm hoặc không đúng cách, như trong các trường hợp đồng bóng, thấu thị và thực hành các bài tập thở nhất định; và mặt khác, bởi những người được phú cho từ tính cá nhân là kết quả của việc sống đúng đắn.

 

Thật nguy hiểm nếu phát triển xa cõi trần hướng tới thể thanh, đó là trạng thái rắn của cõi h́nh thức. Một người cần một cơ thể vật chất thô hoặc rắn để ở trên cõi trần và để bảo vệ các thể rắn lỏng, rắn khí và rắn bức xạ của ḿnh khỏi các lực tập trung ở trạng thái rắn - rắn, (H́nh III). Khi dục vọng, sân hận, phù phiếm, đố kỵ và tham lam được điều khiển theo sự sai khiến của lư trí và đạo đức, th́ cơ thể vật chất có thể chống chọi lại các lực thù nghịch của các trạng thái thanh hơn của cõi trần.

 

 

 

Như một hành giả bất tử giờ đây sống trong trạng thái rắn chắc của cõi trần và nhận thức được nó, v́ vậy một lúc nào đó hành giả sẽ trở nên có ư thức và nhận thức được những trạng thái thanh hơn, lỏng, khí và lửa của cõi trần. Để làm điều này một cách an toàn, hành giả phải trở nên nhạy cảm với những trạng thái thanh hơn này trong quá tŕnh phát triển bình thường và không rời khỏi cơ thể vật lư gồm 4 thành phần của mình.

 

V́ các cơ thể hoặc khối lượng thanh hơn phát triển như là thể chất rắn phát triển, bất kỳ nỗ lực nào để dành cho chúng sự chú ư đặc biệt và phát triển chúng không những chỉ gây tổn hại cho cơ thể vật chất rắn - rắn mà c̣n làm cho các thể thanh hơn phải làm nhiều hơn những ǵ họ nên làm. Trước khi cảm xúc và ham muốn được làm chủ, bất kỳ nỗ lực nào để phá một lối vào trạng thái thanh hơn của cõi trần gần như chắc chắn sẽ kết thúc trong sự bị kiểm soát và ám ảnh trong cuộc sống đó, tiếp theo là một số phận tương tự trong cuộc sống tiếp theo.

 

Một giai đoạn của vận mệnh tâm linh là đồng bóng. Sự khác biệt về mức độ và sự phát triển của các đồng tử là rất nhiều, nhưng nói chung có hai loại. Một là đồng tử có cảm giác và ham muốn nằm dưới sự kiểm soát của anh ta, có thể vía và thể trí được huấn luyện và hành giả vẫn có ư thức và kiểm soát cơ thể trong khi cơ thể đó báo cáo những ấn tượng mà người đó sẽ nhận được. Loại thứ hai từ bỏ cơ thể cho các thực thể bên ngoài kiểm soát và không biết ǵ về những ǵ được thực hiện với nó trong khi con người ở trạng thái lên đồng và dưới sự kiểm soát của ma quái hoặc tinh linh. Các đồng tử thuộc loại thứ nhất rất ít và có lẽ không được thế giới biết đến; loại thứ hai ngày càng trở nên nhiều hơn, do ảnh hưởng của những người chết muốn dẫn dắt loài người vào tín ngưỡng thờ lạy tổ tiên.

 

 

 

Những người đồng tỏa ra một mùi đặc biệt và tinh tế trong bầu không khí vật lư của họ, như một bông hoa tỏa ra một loại nước hoa thu hút côn trùng. Tinh linh, ma quái, vỏ vía, cư dân trung giới và ma cà rồng t́m kiếm bầu không khí vật lư của một đồng tử và thông qua cơ thể của anh ta như một kênh để đạt đến cõi trần để thỏa măn bản thân. Đồng tử như vậy là một người trong quá khứ hoặc trong cuộc sống hiện tại mong muốn sử dụng các giác quan bên trong của ḿnh, chủ yếu là thị giác và thính giác. Gần như mọi đồng tử đều nghĩ rằng anh ta được ưu ái đặc biệt bởi các “linh hồn”, những người nói với anh ta rằng anh ta, đồng tử, có một số nhiệm vụ đặc biệt và quan trọng trên thế giới.

Một người mong muốn phát triển khả năng đồng bóng thường xuyên lui tới các buổi cầu hồn và mong muốn thấy người chết hiện ra; hoặc, ngồi trong bóng tối trong điều kiện tiêu cực, chờ đợi những cảm giác, sự xuất hiện của ánh sáng màu hoặc dạng quang phổ. Hoặc anh ta nh́n chằm chằm vào một điểm sáng để trở nên tiêu cực và vô thức để nhận được sự kiểm soát. Anh ta có thể ngồi như một trong một ṿng tṛn mà tất cả đều mong muốn giao tiếp bằng một h́nh thức nào đó với “thế giới linh hồn”; hoặc anh ta có thể sử dụng một tấm ván hoặc bảng cầu cơ để tham gia vào cuộc giao tiếp như vậy, hoặc cầm một cây bút ch́ và khao khát có thứ ǵ đó đẩy vào nó. Anh ta có thể nh́n vào một viên pha lê để làm cho tầm nh́n trở nên tập trung với những hình ảnh cõi trung giới. Hoặc anh ta có thể dùng chất gây nghiện để làm cho thần kinh của anh ta bị ảnh hưởng và tiếp xúc với trạng thái rắn rạng rỡ, hoặc cảnh trung giới của cõi trần.

 

Vận mệnh tâm linh của tất cả những ai xâm phạm trạng thái này, đều giống nhau, cho dù những thực hành này được tuân theo hay người ta chọn bị thôi miên và bị ép vào trạng thái trung giới theo ư muốn của người khác. Họ trở thành nô lệ của những sinh vật vô trách nhiệm của trạng thái đó. Lịch sử được biết đến của một số người luôn mở cửa cho những sinh vật vô danh, sau đó đă ám ảnh và kiểm soát họ, nên là một bài học cho những người muốn trở thành người đồng và cho tất cả những người mong muốn phát triển giác quan thể vía của họ.

Hầu như không ai trong một ngh́n người có thể thoát khỏi nanh vuốt của những sinh vật thù nghịch có khả năng ám ảnh những người không được bảo vệ trên cõi h́nh thể hoặc trên cõi trung giới. Tại các buổi cầu hồn, công cộng hay tư nhân, có thể có mặt các tinh linh của bốn nguyên tố, hoặc các sinh vật cõi trung giới, hoặc các sự giận dữ của những người đă chết và những hồn ma của những người đă chết, được gọi là ma quái, vỏ ṣ, quái vật, áo choàng của tà thuật hoặc tinh linh, có thể là hoặc yếu ớt và vô hại hoặc mạnh mẽ và ác tính. Những bóng ma khao khát của những người đàn ông vẫn c̣n sống cũng có thể ở đó, nhưng điều này hiếm xảy ra. Tất cả những thực thể này đều khao khát cảm giác thông qua các hoạt động của người sống. Họ muốn tắm ḿnh và hấp thụ cảm giác và sức mạnh của người sống, điều mà họ không thể làm trong trạng thái của họ, mà chỉ có thể thực hiện qua cơ thể con người. Những con ma ham muốn của những người đang sống muốn có thêm sức mạnh để tăng thêm năng lực cho chính họ. Nếu bản chất đạo đức của người đồng là mạnh, các thực thể vô h́nh đi vào người họ có thể thuộc một giai cấp tốt hơn hoặc quá xảo quyệt để chống lại được các tiêu chuẩn đạo đức của anh ta. Khi thể vía của đồng tử bị các thực thể này sử dụng, nó sẽ mất đi năng lực và sức đề kháng của nó cho đến khi không c̣n đối kháng được với ảnh hưởng kiểm soát, điều này hiếm khi giống nhau trong bất kỳ khoảng thời gian nào.

 

Khi các thể vía của các cơ quan nội tạng bị suy yếu và bị phá vỡ, các thực thể đă sử dụng đồng tử sẽ vứt bỏ cơ thể của đồng tử để dùng các thể xác khác được cung cấp bởi những người mới khao khát được trở thành đồng tử. V́ vậy, ngay cả khi một đồng tử lúc đầu được kiểm soát bởi một thực thể có vẻ cao hơn những thực thể không b́nh thường được gọi là điều khiển, thực thể này sẽ loại bỏ đồng tử khi anh ta mất sức. Sau đó, các sinh vật của các bậc thấp hơn sẽ lần lượt ám ảnh đồng tử. Cuối cùng là cảnh tượng đáng tiếc về một con người bị cưỡi bởi những sinh vật kém cỏi hơn con người, chúng đẩy anh ta theo nhiều hướng khác nhau, như một con khỉ đi ngang qua một con lợn sẽ cắn và lái nó. Đồng tử và kẻ kiểm soát đều mong muốn cảm giác, và cả hai đều có được nó.

 

Những thực thể đến từ phía bên kia của cái chết là những ngoại lệ đối với vô số những hành giả đă qua đời. Sau cái chết là hôn mê mà một số người không hồi phục trong một thời gian dài. Sau khi hôn mê, một số giấc mơ, và một số sống qua các sự kiện của kiếp trước. Nhưng tất cả đều thức tỉnh vào một lúc nào đó, trở nên ư thức rằng họ đă trải qua cái chết, và sau một thời gian họ bị phán xét; sau đó họ trải qua quá tŕnh thanh lọc, và sau đó vào một trạng thái được gọi là thiên đường, hay c̣n gọi là nghỉ ngơi, (H́nh V-D). Trong khi họ đang bị phán xét và trong khi họ đang được thanh tẩy, họ không thể trở lại trái đất. Nhưng trước khi họ bị phán xét, một số trong số họ có thể trong những trường hợp hiếm hoi trở lại trạng thái rắn rạng rỡ của cõi trần.