Thinking and Destiny 35

    

CHAPTER VI

 

PSYCHIC DESTINY

 

SEcTION 1

 

Form destiny. Strictly psychic destiny. Six classes of psychic destiny. The aia. The breath-form.

 

HE law of thought does not decree events beyond the physical plane, that is, beyond physical destiny. What then is psychic destiny?

 

Psychic destiny is a name for two kinds of destiny. One kind, form destiny, affects nature-matter on the form plane, and has to do chiefly with prenatal influences. The other, strictly psychic destiny, has to do with states in the psychic atmosphere of the doer, and affects the doer after the birth of the body. This is what is here called psychic destiny.

 

Form destiny is a thought so far advanced toward exteriorization that elementals have already built out the form of it as a future physical act, object or event. This form abides on the form plane of the physical world, ready for appearance on the physical plane when there is a juncture of time, condition and place to give it entrance; then it takes a set and is fixed in the radiant substates of the physical plane as physical destiny. This happens when the cycle of the thought, thus partly in form, intersects the cycle of at least one other thought of the same or of some other person.

 

All physical destiny comes out of the ether, which is the solid state of matter on the form plane. It comes through the radiant, airy and fluid states of the physical plane into the solid state of the physical plane. There it appears in sensible, tangible actions and conditions, produced by elementals of the causal, portal, form and structure kinds under the control of structure elementals. The fluid, plastic form matter is hardened from the ether into the stiff material world. Only a small part can be precipitated at one time, because time, condition and place, which are different on the physical plane, limit the amount of form destiny that can come through. All in a thought that has become form is destiny; its arrival in the physical state may be postponed, but cannot be permanently avoided.

 

Psychic destiny is all that relates to the human who is conscious as feeling-and-desire. Such psychic destiny comprises all the states and powers of the doer in its psychic atmosphere.

 

 

Psychic destiny is of six classes. The first class is the feeling of pleasure or pain when the physical body is affected by contact. The second is the feeling of joy or sorrow when the doer is affected without physical contact, as by receipt of a message or by anticipation of a pleasure or of a calamity.

The third class of psychic destiny, and the most important, is the character of the human, his disposition, endowments, sentiments, instincts, virtues and vices. This make-up comes into being before birth and lasts through life and for some time after death.

The fourth class is sleep with its restoration of bodily energy, dreams, the adjustment of the doer during sleep, and states similar to sleeping and dreaming, where the doer relaxes its hold on the senses.

The fifth class is death itself and the processes of death.

The sixth class is shown in the psychic conditions through which the doer passes after death during the periods of its metempsychosis, heaven, transmigrations and re-existence, (Fig. V-D).

 

Three things are directly affected by psychic destiny: the aia, the breath-form and the doer.

 

The first of these three things, the aia, is the principle of form for a human. It is matter in a neutral state, matter which is no longer nature-matter but is not yet intelligentmatter and does not belong to any one of the four worlds of the earth sphere. The aia, like the mathematical point, is without dimension; it is not a form; it has neither parts nor size; it cannot be perceived by any of the four senses. The aia came out of Substance as a unit of fire, progressed through all the degrees of nature-matter until it became an aia, and is destined to become a Triune Self. Beings below the human stage have no aias. At the time of conception the aia which is itself without form and without dimension revivifies the form of the breath-form, which is to be distinguished from the radiant or astral body of the human.

The second of the three things affected by psychic destiny, the breath-form, has an active side which is the physical breath, and a passive side, the form, which receives impressions from the senses, and from the doer when it thinks. The aia stands back of the breath-form through life and after death until the breath of the breath-form is put out of phase with the form.

 

The breath-form is an automaton; it is a harlot and an angel for nature and for the doer. It goes with that which is the stronger; it responds to the call that makes the strongest impression; it obeys man’s basest desires, yet it is his angel because, after it has been purified, it takes him into heaven.

It is most delicately sensitive. It has no inclination to right or wrong, good or bad, health or disease. It responds to impressions made upon it, and then projects them and gives them form.

 

The breath-form does with the physical body whatever it is bidden to do by the senses or by the doer. It offers no resistance unless it is bidden to resist. It lives in the involuntary nervous system. From its station in the brain, the front half of the pituitary body (Fig. VI-A, a), it operates automatically the involuntary functions of the body. The physical destiny of the body is worked through the breath-form. Elementals build out the radiant-solid or astral body, and therefrom the airy-, fluid-, and solid-solid bodies or masses from invisible marks impressed on the breath-form.

 

All living beings or things that have form in the world of change, from a gnat to an elephant, from a toadstool to a star, from a devil to a god, get their forms through the breath-forms of human beings after death. These breathforms express in nature the impressions they have borne as the record of human thinking and thoughts. Expression into nature forms is automatic; elementals of the causal, portal, form and structure kinds have to obey, build out and body forth the signatures on the breath-form. Each breath-form has issued millions of forms in and for nature and continues to issue them.

 

The breath-form cannot be seen by clairvoyants. That which is sometimes seen as phosphorescent, luminous or star-like, is the astral or radiant-solid body, which must not be mistaken for the breath-form.

 

Before conception of the physical body, the aia is in the psychic atmosphere. There it revivifies the form with its breath as the breath-form unit.

Gradually the breath-form sinks to the light plane of the physical world. As it is lowered, life matter from the life plane and form matter from the form plane of the physical world collects around the invisible breath-form, which begins to glow. The breath-form is then like an ember that is coming to life, and this ember is the breath-form of the future physical human being. The breath-form is an invisible physical unit.

At the time of copulation of the parents, this breathform enters their joined physical atmospheres—flashing with lightning speed through their breaths and blood and along all the nerves—and then or later the form of the breathform blends the radiant part of the seed cell with the radiant part of the soil cell.

A vortex is formed at the blending. Radiant matter begins to flow into the vortex and so builds up the radiant or astral body. The physical cells divide, multiply by division and make up the fleshly body according to the model of the radiant body, made by the form of the breath-form. This astral body is radiant matter which now begins to change and take on the visible embryonic forms leading eventually to the human form. The general form has remained and will remain the same throughout the present period of human progress and is not carved out by the thoughts of each person in the preceding life.

People cannot think of themselves except as in this form; so they perpetuate the type.

An individual determines by his thoughts in one life the changes which will be brought about through his aia for the succeeding life; thus an athlete may become a hunchback, a beauty a hag, and vice versa.

 

 

From the time of conception the form grows from the state of the glowing ember and gives form to the radiant matter of the cells of the embryo which is drawn into the vortex, so it builds up the radiant body and according to that the airy, the fluid and the fleshly bodies. The form which expands is the reproduction of the form of the last life of the doer, with the variations as to feature, habits and rudimentary tendencies to health and disease, into which past thoughts will be exteriorized at the proper age of the fleshly body. During fetal development the breath of the breath-form is separated from its form, but will again unite with it at the birth of the body.

 

In the prenatal state the aia reawakens some of the impressions of the past lives, and so provides for the signatures on the form of the breath-form which will be quickened at the proper season into the characteristics of the human being. Not only the future physical formation and psychic traits are on the form of the breath-form in rudimentary, symbolic, magic outlines, but there also are sketched the signatures for future success or failure. As called for by the symbolic lines on the form of the breath-form, elementals come in from nature and build up the finer bodies and then the fleshly body, and the form coordinates them. This goes on until the fleshly body is born; then the breath enters into and unites with its form and they are the breath-form.

 

From birth to death the breath-form is the coordinating formative unit, which gives form to and holds the four senses, the systems, organs, cells, molecules, atoms, and particular elementals which are, or function through, these, into one complete organization, and through the fourfold physical body keeps them in proper relation. It causes all involuntary movements of the body in waking or sleeping and also obeys the directions of the doer for voluntary movements. The breath-form does what some people attribute to the “subconscious mind,” the “unconscious mind,” the “subconscious self” or the “inner consciousness.” It obeys whatever makes the clearest and the deepest impression. So it obeys the impulses of nature in carrying on the involuntary functions; it obeys conscious or unconscious self-suggestion; or it will act on a lie, such as that a rooted disease does not exist. But it will only obey an impression as long as that is the strongest. In this way it may seem to go against the law for a while, but in time that impression which has behind it the universal law of thought must become the strongest.

 

The breath-form plays an important part in feeling. The doer can feel a physical object only when its physical body contacts the object and this contact is transmitted through the nerves to the finer bodies, which transmit the impressions to the breath-form. The doer makes the contact through the breath-form. This lines up and relates to the doer the impression received. During waking life the breathform is connected with the doer. During deep sleep the doer is out of touch with it. The breath-form holds the same general shape throughout life, but it changes from youth to age and assumes the features revealed by the changing appearance of the human. These changes come, not because the breath-form itself grows old, but because of man’s thinking and mode of living. By different thinking the breath-form could be kept young forever and be made exempt from death.

 

The breath-form is for communication of the doer with nature by the body-mind, through the senses. Animals do not have a breath-form; they do not need a breath-form, because they do not think—though it is often supposed that animals do think. How then, it may be asked, can animals feel and desire without the breath-form? The answer is that the feelings and desires of animals are automatically put directly in touch with nature through the four senses of nature, by sight and hearing, and by taste and smell. The animal feels and desires with that portion of the feeling-and-desire of the doer, cast off after death, which animates and is the type of the animal. While having modified characteristics of human beings, animals are relieved from the restrictions of human thinking according to human customs; they are dependent on the senses in their relation to nature. They are impressed by nature directly through the senses and respond immediately to the impressions received. Thinking would inhibit their immediate response to impressions. Animals are specialists in response to nature impressions through the senses, without inhibitions.

 

After death the breath-form remains for a while with the doer, but later is separated from it. The doer and its breath-form unit are in touch and out of touch at various times after death. At the end of the heaven period, the breath and form of the breath-form unit are out of phase and are quiescent. When it is time for the new life on earth, the aia stimulates the breath, which revivifies its form and then is the breath-form for the next physical body.

 

The aia is not the astral or radiant-solid body, nor is the breath-form the astral body. The astral body is a body of radiant matter, not a unit. It is made of radiant matter of the physical plane, of the same matter as are the stars and lightning. It may be seen at times as separate from the physical body, but the aia and the breath-form cannot be seen at all. The astral body grows with the fetus and after birth surrounds the nerves through which the breath-form lives. The destruction and dissipation of the astral body, as by burning or decay, does not affect the aia or the breath-form. The astral body has little more permanence than has the gross physical body. However, it is nearly as different from the solid-solid as is the breath-form from it. The astral body is the means by which figure is transmitted from the breathform to the fleshly body. It is plastic, elastic and electric. It can exhibit tremendous strength, can extend beyond or out of the physical body, and get away from it for some distance. It can be molded into any shape and take any color. It may diminish or increase in size. Physical bodies cannot be mutilated without destroying them; thus the head cannot be flattened or elongated, or a sword cannot be pushed through the heart without causing death. But the astral body can for a time assume any shape and return uninjured to its physical body. So it is possible that a person while walking through a garden may reach out his astral arm and pluck an apple or a flower, or in a room apport objects, which then come to him through the air by means invisible to one who cannot see the operator’s astral body. The astral body of a medium furnishes the matter in which materializing entities clothe themselves; when they cease to use it, it reenters the body of the medium. In these and other respects the astral body differs from the breath-form.

 

The third of the three things affected by psychic destiny, the doer, and the manner in which it is so affected, are discussed in subsequent pages.

 

 

CHƯƠNG VI

 

 VẬN MỆNH TÂM LINH

 

Phần 1

 

Hình thành số phận. Tuyệt mệnh tâm linh. Sáu lớp định mệnh tâm linh. Các aia. Dạng hơi thở.

 

Luật tư tưởng của NGÀI không quy định các sự kiện nằm ngoài cõi vật chất, tức là vượt ra ngoài số phận vật chất. Vậy thì vận mệnh tâm linh là gì?

 

Số mệnh tâm linh là tên gọi cho hai loại số mệnh. Một loại, hình thành số phận, ảnh hưởng đến vật chất tự nhiên trên cõi hình thức, và chủ yếu liên quan đến các ảnh hưởng trước khi sinh. Còn lại, vận mệnh tâm linh nghiêm ngặt, liên quan đến các trạng thái trong bầu không khí tâm linh của hành giả, và ảnh hưởng đến hành giả sau khi cơ thể được sinh ra. Đây là những gì ở đây được gọi là định mệnh tâm linh.

 

Định mệnh hình thức là một tư tưởng cho đến nay đã tiến bộ theo hướng thể hiện rằng các tinh linh đã xây dựng hình thức của nó như một hành động vật chất, vật thể hoặc sự kiện trong tương lai. Hình thức này tồn tại trên cõi hình thức của thế giới vật chất, sẵn sàng xuất hiện trên cõi vật chất khi có một khoảng thời gian, điều kiện và địa điểm để đưa nó vào; sau đó nó có một tập hợp và được cố định trong các cảnh bức xạ của cõi vật chất như là số phận vật chất. Điều này xảy ra khi chu kỳ của tư tưởng, cho tới nay một phần được tạo ra, giao nhau với chu kỳ của ít nhất một tư tưởng khác của cùng một người hoặc của một người khác.

Tất cả các số phận vật chất đều xuất phát từ chất dĩ thái, là trạng thái rắn của vật chất trên cõi hình thức. Nó đi qua các trạng thái bức xạ, chất khí và chất lỏng của cõi vật chất thành trạng thái rắn của cõi vật chất. Ở đó, nó xuất hiện trong các hành động và điều kiện hợp lý, hữu hình, được tạo ra bởi các tinh linh các loại bao gồm nguyên nhân, cổng thông tin, dạng thức và cấu trúc dưới sự kiểm soát của các tinh linh cấu trúc. Vật chất dạng lỏng, chất dẻo được làm cứng từ chất dĩ thái vào thế giới vật chất cứng. Chỉ một phần nhỏ có thể bị kết tủa tại một thời điểm, bởi vì thời gian, điều kiện và địa điểm, vốn khác nhau trên cõi vật chất, hạn chế số lượng hình dạng vận mệnh có thể đi qua. Tất cả trong một tư tưởng đã trở thành hình thức là định mệnh; Việc đến trạng thái vật lý của nó có thể bị hoãn lại, nhưng không thể tránh khỏi vĩnh viễn.

 

Vận mệnh tâm linh là tất cả những gì liên quan đến con người có ý thức là cảm giác và ham muốn. Số phận tâm linh như vậy bao gồm tất cả các trạng thái và sức mạnh của hành giả trong bầu không khí tâm linh của họ.

 

Số phận tâm linh có sáu lớp. Lớp đầu tiên là cảm giác thích thú hoặc đau đớn khi cơ thể vật lý bị ảnh hưởng bởi sự tiếp xúc. Thứ hai là cảm giác vui hay buồn khi người đó bị ảnh hưởng mà không có tiếp xúc thân thể, như khi nhận được tin nhắn hoặc dự đoán về một niềm vui hoặc một tai họa.

 

 Lớp thứ ba của số phận tâm linh, và quan trọng nhất, là tính cách của con người, khuynh hướng, khả năng, tình cảm, bản năng, đức tính và tật xấu. Tính cách này ra đời trước khi sinh ra và tồn tại trong suốt cuộc đời và một thời gian sau khi chết.

 

 

Lớp thứ tư là giấc ngủ với sự phục hồi sinh lực cơ thể, những giấc mơ, sự điều chỉnh của hành giả trong khi ngủ, và các trạng thái tương tự như khi ngủ và mơ, khi đó hành giả buông bỏ việc nắm giữ các giác quan.

 

Lớp thứ năm là chính cái chết và các quá trình của cái chết.

Lớp thứ sáu được thể hiện trong các điều kiện tâm linh mà qua đó hành giả vượt qua sau khi chết trong các giai đoạn của luân hồi, thiên đường, biến đổi và tái sinh, (Hình V-D).

 

 

Ba thứ bị ảnh hưởng trực tiếp bởi vận mệnh tâm linh: aia, dạng hơi thở và hành giả.

 

Đầu tiên trong ba thứ này, aia, là nguyên tắc hình thức của một người. Nó là vật chất ở trạng thái trung tính, vật chất không còn là vật chất tự nhiên nhưng chưa phải là vật chất thông minh và không thuộc về bất kỳ thế giới nào trong bốn thế giới của trái đất. Aia, giống như điểm toán học, không có chiều đo; nó không phải là một hình thể; nó không có bộ phận cũng như kích thước; nó không thể được nhận thức bởi bất kỳ giác quan nào trong bốn giác quan. Các aia thoát ra từ Vật chất như một đơn vị lửa, tiến triển qua tất cả các cấp độ của vật chất cho đến khi nó trở thành aia, và được xác định trở thành Bản thân Triune. Sinh vật thấp hơn con người không có aia. Vào thời điểm thụ thai, aia tự nó không có hình thức và không có chiều kích làm sống lại cái thể của dạng hơi thở (linh hồn), cái này không phải là thể vía của con người. (vậy breath-form là thể trí ??)

 

Thứ hai trong ba thứ bị ảnh hưởng bởi vận mệnh tâm linh, dạng hơi thở, có một mặt chủ động là hơi thở vật chất, và một mặt thụ động, hình thức, nhận ấn tượng từ các giác quan và từ hành giả khi nó suy nghĩ. Các aia lùi lại phía sau dạng hơi thở trong lúc sống và sau khi chết cho đến khi hơi thở của dạng hơi thở bị lệch pha với cái thể (vận cụ).

 

 

 

Dạng hơi thở là một bộ máy tự động; nó là một tên điếm và một thiên thần đối với thiên nhiên và hành giả. Nó đi theo kẻ mạnh; nó đáp lại điều gây ấn tượng mạnh nhất; nó tuân theo những mong muốn cơ bản nhất của con người, nhưng nó là thiên thần của anh ta bởi vì, sau khi nó đã được thanh tẩy, nó sẽ đưa anh ta vào thiên đàng.

 

Nó nhạy cảm một cách tế nhị nhất. Nó không nghiêng về đúng hay sai, tốt hay xấu, sức khỏe hay bệnh tật. Nó phản hồi những gì nó tiếp nhận, sau đó phản chiếu chúng và tạo ra hình thức.

 

 

 

Dạng hơi thở thực hiện với cơ thể vật lý bất cứ điều gì nó được các giác quan hoặc hành giả buộc phải làm. Nó không cung cấp sự phản kháng trừ khi nó được thách đố để chống lại. Nó sống trong hệ thống thần kinh tự động. Từ trạm của nó trong não, nửa trước của cơ thể tuyến yên (Hình VI-A, a), nó tự động vận hành các chức năng tự động của cơ thể. Vận mệnh vật chất của cơ thể được vận hành thông qua hình thức hơi thở. Các tinh linh tạo nên thể vía, và từ đó tạo ra chất khí hoặc chất lỏng và thể rắn từ những dấu vết vô hình được ấn tượng trên thể hơi thở.

 

 

 

 

 

Tất cả các sinh vật hoặc các vật có hình dạng trong thế giới vô thường, từ con muỗi đến con voi, từ con cóc đến ngôi sao, từ ác quỷ đến thần thánh, đều có hình thể của chúng thông qua dạng hơi thở của con người sau khi chết. Những hình dạng hơi thở này thể hiện trong thiên nhiên những ấn tượng mà chúng đã sinh ra như là bản ghi lại tư duy và tư tưởng của con người. Sự thể hiện thành các dạng thiên nhiên là tự động; các tinh linh của các loại nguyên nhân, cổng thông tin, hình thức và cấu trúc phải tuân theo, xây dựng và xác định các chữ ký trên hình thức hơi thở. Mỗi dạng hơi thở đã ban hành hàng triệu dạng trong và cho thiên nhiên và tiếp tục phát hành thêm.

 

Các nhà thấu thị không thể nhìn thấy dạng hơi thở. Cái mà đôi khi được xem là lân tinh, phát sáng hoặc giống như ngôi sao, là thể vía, không được nhầm với dạng hơi thở.

 

 

Trước khi thụ thai cho cơ thể vật lý, aia ở trong bầu không khí tâm linh. Ở đó, nó làm sống lại hình dạng với hơi thở của nó là một đơn vị dạng hơi thở.

 

Dần dần dạng hơi thở chìm xuống cõi ánh sáng của thế giới vật chất. Khi nó được hạ xuống, vật chất sống từ cõi sự sống và vật chất từ ​​cõi hình thể của thế giới vật chất tập hợp xung quanh dạng hơi thở vô hình, bắt đầu phát sáng. Sau đó, dạng hơi thở giống như một cục than hồng đang sống lại, và cục than này là dạng hơi thở của con người vật chất trong tương lai. Dạng hơi thở là một đơn vị vật chất vô hình.

 

 

Vào thời điểm giao phối của bố mẹ, dạng hơi thở này xâm nhập vào bầu khí quyển vật chất kết hợp của họ — nhấp nháy với tốc độ cực nhanh qua hơi thở và máu của họ và dọc theo tất cả các dây thần kinh - và sau đó, dạng hơi thở hòa trộn phần tỏa ra của tế bào hạt với phần bức xạ của ô đất.

 

 

Một dòng xoáy được hình thành khi trộn. Vật chất bức xạ bắt đầu chảy vào vùng xoáy và do đó hình thành thể rạng rỡ hoặc thể vía. Tế bào vật chất phân chia, nhân lên bằng cách phân chia và tạo nên cơ thể xác thịt theo mô hình của cơ thể rạng rỡ, được tạo nên bởi hình thể của dạng hơi thở. Thể vía này là vật chất bức xạ, hiện bắt đầu thay đổi và mang các dạng phôi thai nhìn thấy được dẫn đến cuối cùng là hình dạng con người. Hình thức chung đã và sẽ vẫn như vậy trong suốt thời kỳ tiến bộ hiện nay của con người và không bị tư tưởng của mỗi người ở kiếp trước khắc sâu.

 

 

Mọi người không thể nghĩ về mình khác hơn là như trong hình thức hiện tại; vì vậy họ duy trì thể loại của họ.

Một cá nhân xác định bằng những tư tưởng của mình trong một cuộc sống những thay đổi sẽ được thực hiện thông qua aia của mình cho cuộc sống kiếp sau; do đó một vận động viên có thể trở thành một người gù, một người đẹp có thể thành xấu như phù thủy, và ngược lại.

 

Từ thời điểm thụ thai, hình thể phát triển từ trạng thái than hồng phát sáng và tạo thành vật chất bức xạ của các tế bào của phôi thai được hút vào trong vòng xoáy, do đó, nó hình thành thể vía và theo đó là chất khí, chất lỏng và những cơ thể xác thịt. Hình thức thể hiện là sự tái tạo hình thức của cuộc sống vừa qua của hành giả, với các biến thể về dung mạo, thói quen và khuynh hướng thô sơ đối với sức khỏe và bệnh tật, trong đó những tư tưởng trong quá khứ sẽ được phổ biến rộng rãi ở độ tuổi thích hợp của cơ thể xác thịt. Trong quá trình phát triển của bào thai, hơi thở của dạng hơi thở được tách ra khỏi hình thể của nó, nhưng sẽ lại hợp nhất với nó khi cơ thể được sinh ra.

 

 

 

Trong trạng thái trước khi sinh, aia đánh thức lại một số ấn tượng của tiền kiếp, và do đó cung cấp các dấu hiệu trên hình thức hơi thở sẽ nhanh chóng biến thành các đặc điểm của con người vào mùa thích hợp. Không chỉ sự hình thành thể chất trong tương lai và các đặc điểm tâm linh ở dạng hơi thở trong các phác thảo thô sơ, mang tính biểu tượng, ma thuật, mà còn được phác thảo các dấu hiệu cho sự thành công hay thất bại trong tương lai. Như được gọi bởi các đường biểu tượng trên hình thức hơi thở, các tinh linh đến từ tự nhiên và tạo nên các cơ thể tốt hơn và sau đó là cơ thể xác thịt, và hình thức điều phối chúng. Điều này tiếp diễn cho đến khi thân xác xác thịt được sinh ra; sau đó hơi thở đi vào và hợp nhất với hình thức của nó và chúng là hình thức hơi thở.

 

Từ khi sinh ra cho đến khi chết, dạng hơi thở là đơn vị hình thành phối hợp, tạo ra hình thức và lưu giữ bốn giác quan, các hệ thống, cơ quan, tế bào, phân tử, nguyên tử và các tinh linh cụ thể, hoặc hoạt động thông qua, chúng, thành một tổ chức, và thông qua cơ thể vật lý gấp bốn lần giữ chúng trong mối quan hệ thích hợp. Nó gây ra tất cả các chuyển động không tự nguyện của cơ thể khi thức hoặc ngủ và cũng tuân theo chỉ dẫn của hành giả đối với các chuyển động tự nguyện. Dạng hơi thở thực hiện điều mà một số người gán cho “tâm trí tiềm thức”, “tâm trí vô thức”, “bản thân tiềm thức” hoặc “ý thức bên trong”. Nó tuân theo bất cứ điều gì tạo nên ấn tượng rõ ràng và sâu sắc nhất. Vì vậy, nó tuân theo các xung động của tự nhiên trong việc thực hiện các chức năng không tự nguyện; nó tuân theo sự tự gợi ý có ý thức hoặc vô thức; hoặc nó sẽ hành động dối trá, chẳng hạn như căn bệnh bắt nguồn từ không tồn tại. Nhưng nó sẽ chỉ tuân theo một ấn tượng miễn là đó là ấn tượng mạnh nhất. Theo cách này, nó có vẻ đi ngược lại quy luật trong một thời gian, nhưng trong thời gian ấn tượng đằng sau nó là quy luật phổ quát của tư tưởng phải trở nên mạnh mẽ nhất.

 

Dạng hơi thở đóng một phần quan trọng trong cảm giác. Hành giả chỉ có thể cảm nhận được một đối tượng vật chất khi cơ thể vật chất của nó tiếp xúc với đối tượng và sự tiếp xúc này được truyền qua các dây thần kinh đến các cơ quan mịn hơn, truyền các ấn tượng sang dạng hơi thở. Hành giả tiếp xúc thông qua hình thức hơi thở. Điều này liên quan đến hành giả mà ấn tượng nhận được. Trong suốt cuộc sống thức dậy, dạng hơi thở được kết nối với hành giả. Trong giấc ngủ sâu, hành giả không liên lạc với nó. Dạng hơi thở có hình dạng chung giống nhau trong suốt cuộc đời, nhưng nó thay đổi theo từng tuổi và có những đặc điểm được bộc lộ bởi sự thay đổi ngoại hình của con người. Những thay đổi này xảy ra, không phải vì bản thân hình dạng hơi thở già đi, mà là do cách tư tưởng và cách sống của con người. Bằng cách tư tưởng khác biệt, dạng hơi thở có thể trẻ mãi không già và được miễn chết.

 

Dạng hơi thở là sự giao tiếp của hành giả với thiên nhiên bằng cơ thể-tâm trí, thông qua các giác quan. Động vật không có dạng thở; chúng không cần dạng thở, bởi vì chúng không tư tưởng - mặc dù người ta thường cho rằng động vật có tư tưởng. Vậy làm thế nào, có thể hỏi rằng, động vật có thể cảm nhận và ham muốn mà không có dạng hơi thở? Câu trả lời là cảm xúc và mong muốn của động vật được tự động tiếp xúc trực tiếp với thiên nhiên thông qua bốn giác quan của thiên nhiên, thị giác và thính giác, vị giác và khứu giác. Con vật cảm thấy và ham muốn với phần đó của cảm giác và mong muốn của người thực hiện, bị loại bỏ sau khi chết, nó hoạt hình và là loại động vật. Trong khi có những đặc điểm sửa đổi của con người, động vật được giải phóng khỏi những hạn chế trong tư tưởng của con người theo phong tục của con người; chúng phụ thuộc vào các giác quan trong mối quan hệ của chúng với tự nhiên. Họ bị ấn tượng bởi thiên nhiên trực tiếp thông qua các giác quan và phản ứng ngay lập tức với những ấn tượng nhận được. Tư tưởng sẽ ngăn cản phản ứng tức thì của họ đối với các hiển thị. Động vật là những chuyên gia phản ứng với những ấn tượng thiên nhiên thông qua các giác quan, mà không bị ức chế.

 

 

Sau khi chết, dạng hơi thở vẫn tồn tại trong một thời gian với hành giả, nhưng sau đó bị tách ra khỏi nó. Hành giả và đơn vị dạng hơi thở của nó liên lạc và mất liên lạc vào nhiều thời điểm khác nhau sau khi chết. Vào cuối thời kỳ thiên đàng, hơi thở và hình thức của đơn vị hơi thở bị lệch pha và không hoạt động. Khi đến lúc có sự sống mới trên trái đất, aia kích thích hơi thở, hơi thở hồi sinh hình dạng của nó và sau đó là hình thức hơi thở cho cơ thể vật chất tiếp theo.

 

Các aia không phải là thể vía hay thể rắn rạng rỡ, cũng không phải là thể hơi thở là thể vía. Thiên thể là một cơ thể của vật chất bức xạ, không phải là một đơn vị. Nó được làm bằng vật chất bức xạ của cõi vật chất, của cùng một vật chất cũng như các vì sao và tia chớp. Đôi khi nó có thể được xem là tách biệt với cơ thể vật lý, nhưng không thể nhìn thấy được aia và dạng hơi thở. Cơ thể thiên thể phát triển cùng với bào thai và sau khi sinh bao quanh các dây thần kinh mà qua đó dạng hơi thở sống. Sự phá hủy và tiêu biến của thể vía, như bị đốt cháy hoặc thối rữa, không ảnh hưởng đến aia hay dạng hơi thở. Cơ thể thiên thể có tính lâu dài hơn một chút so với cơ thể vật lý thô. Tuy nhiên, nó gần như khác với thể rắn cũng như thể hơi từ nó. Thiên thể là phương tiện mà hình được truyền từ dạng hơi thở sang cơ thể xác thịt. Nó là chất dẻo, đàn hồi và điện. Nó có thể thể hiện sức mạnh to lớn, có thể vượt ra ngoài hoặc ra khỏi cơ thể vật lý, và tránh xa nó trong một khoảng cách nào đó. Nó có thể được đúc thành bất kỳ hình dạng nào và có bất kỳ màu sắc nào. Nó có thể giảm hoặc tăng kích thước. Các cơ thể vật chất không thể bị cắt xẻo nếu không phá hủy chúng; do đó đầu không thể dẹt hoặc dài ra, hoặc một thanh kiếm không thể đâm xuyên tim mà không gây chết người. Nhưng thiên thể trong một thời gian có thể giả định bất kỳ hình dạng nào và trở lại không bị thương như cơ thể vật lý của nó. Vì vậy, có thể một người khi đi dạo trong khu vườn có thể vươn cánh tay thần của mình ra và hái một quả táo hoặc một bông hoa, hoặc trong phòng bày những đồ vật, sau đó chúng đến với anh ta qua không khí bằng cách vô hình đối với một người không thể nhìn thấy. thể trung gian của người vận hành. Thiên thể của một vật trung gian cung cấp vật chất mà trong đó các thực thể vật chất tự mặc quần áo; khi họ ngừng sử dụng nó, nó sẽ trở lại phần thân của phương tiện. Về những khía cạnh này và những khía cạnh khác của thể vía khác với dạng hơi thở.

 

 

Điều thứ ba trong số ba điều bị ảnh hưởng bởi vận mệnh tâm linh, hành giả và cách thức mà nó bị ảnh hưởng, sẽ được thảo luận trong các trang tiếp theo.

Aia: là tên ở đây được đặt cho một đơn vị đã liên tục tiến bộ qua từng cấp độ và ý thức được như chức năng của nó trong trường Đại học Luật, trong một cơ thể hoàn hảo, không giới tính và bất tử; đã tốt nghiệp từ bản chất, và ở phía thông minh như một điểm hoặc đường phân biệt nó với phía tự nhiên.

 

 

Dạng thở: là đơn vị tính chất là dạng sống riêng lẻ (linh hồn) của mỗi cơ thể con người. Hơi thở của nó xây dựng và đổi mới và mang lại sự sống cho mô theo khuôn mẫu được trang bị bởi hình thức, và hình thức của nó giữ nguyên cấu trúc, cơ thể của nó, trong suốt thời gian nó hiện diện trong cơ thể. Cái chết là kết quả của sự tách rời khỏi cơ thể.