Thinking and Destiny 33

    

The Triune Self is an indivisible unit, an individual trinity of three parts: I-ness-and-selfness are identity and knowledge, as knower of the Triune Self; rightness-and-reason are law and justice, as thinker of the Triune Self; feeling-and-desire are beauty and power, as doer of the Triune Self. The knower as the authority of knowledge, and the thinker as justice in relation to whatever subject is judged, are complete, perfect. But the doer, to be an operator of the body, must prove its ability to manage and maintain its perfect body whose functions are laws of nature. Every unit in that body is a balanced unit. Through the breath-form unit of the perfect body, all other units in that body are kept in balance. The doer part of the Triune Self is to be operator and manager of the perfect body. For this purpose it has been trained and educated in that university machine. The doer as feeling-and-desire must equalize and balance itself in beauty and power, in an inseparably balanced union, else the units of the perfect body would become unbalanced, imperfect, and would leave the Realm of Permanence. In the Eternal Order of Progression the doer does balance its feeling-and-desire, and so completes its Triune Self. Then the Triune Self, complete, is constituted as one of The Governors of the world in the Realm of Permanence.

 

 

The doers which are at present in human bodies have failed to unite their feeling-and-desire in balanced union. In the trial test of the sexes they unbalanced the balanced units which composed their perfect physical bodies. The composing units were then unbalanced and were active-passive man bodies, and passive-active woman bodies. And the doers in their imperfect man bodies and woman bodies lost the direct and continuous use of the Conscious Light. They ceased to be conscious of their thinkers and knowers in the Realm of Permanence; they were conscious only of this human world of birth and death.

 

And although its thinker and knower are always present with it, the doer is not conscious of their presence, nor of the Realm of Permanence. It is not even conscious of itself as the immortal feeling-and-desire which it is. The doer-inthe-body does not know who or what it is, although it may mistakenly suppose that it is the body which it inhabits during about sixteen of the twenty-four hours of a day. The body-mind controls the minds of feeling and of desire. The body-mind can think only about things of the senses, and so binds feeling-and-desire to nature through the senses.

 

The doer is immortal; it cannot cease to be. It has the right to choose what it will do and will not do; because only by choosing to do, and by doing, what is right, will it become independent and responsible. Its destiny requires it to be eventually conscious of itself, and as itself in the body; to be in conscious relation with its thinker and knower, and by their guidance to find and travel The Way to conscious immortality. That is the situation in which all doers are, who are in human bodies in this human world.

 

By thinking, the doer in every human creates thoughts. These thoughts are its own prescriptions; its own laws, to which and by which the human, as the maker of the laws, is bound. Then at the right time, condition and place, and with the authority of the knower, the thinker causes its doer in the human to bring about, by act or object or event, what its thoughts have prescribed for performance. That is its destiny. Therefore, all that does happen to the human for good or ill is of his own thinking and doing, and for which he must be responsible. This applies to the individual of every human being. The happenings cannot be otherwise than just.

 

In the destiny of individuals and of social intercourse, thinking establishes human relations. How then is justice as destiny in human affairs administered? Individual human beings do not know the law. They may or may not agree about acts or objects or events. But the thinkers and knowers of all the individual doers in human bodies have real knowledge; they do know what the human thoughts are, as laws. The thinker and knower of each doer knows what is justice for its doer; and all the thinkers and knowers concerned agree to what happens to humans in relation to other humans, as individuals and as communities. In this way the thinkers and knowers of the individual doers in human bodies bring about the destiny of human relations in communities.

 

 

 

The Government of this world and of the destinies of the nations starts and is concerned with the government of oneself in one’s relation to others. The doer is pulled or driven by its numerous desires responding or opposed to the impressions received by feeling from the objects of nature coming into the body through the senses, as sights, sounds, tastes or smells, and by the thoughts that are cycling in its atmosphere. Each doer is holding open court; impressions and thoughts clamor for one’s attention. Before sanctioning the desires which appeal for or demand their objects, one should listen to the voice of conscience or consider the advice of reason. Otherwise one will act on impulse in responding to the most impressive claimant. Whatever one does, he thereby prescribes the law which will be administered to him, in the near or distant future, as his destiny. These proceedings are carried on around the “judgment seat” in each human heart, in the court of its own atmosphere, where the feelings and desires and the thoughts assemble.

 

 

That which one doer does, in making its individual destiny in its relations with other human beings, every other embodied doer is likewise doing. And while the doer is holding open court, its ever present knower and thinker is witnessing the recording of its laws as its own conditions, as its own prescriptions to be administered to it as future destiny, and also in its relation to the destiny of others. And in the same way the knowers and thinkers of other embodied doers are the witnesses of the laws made by those others:—all concerning the destinies of human beings in their human relations, as communities and as nations.

 

 

 

The doers in human bodies do not know this, nor do they always agree or keep their agreements, because their Conscious Light is obscured by sense impressions. But their knowers and thinkers always have the clear Conscious Light, as Truth; and know at once what is right and just concerning each human. There is never any doubt. They are always in agreement concerning human destiny.

 

The Triune Selves of human beings are not of The Government of the world, but they are always in agreement with the complete Triune Selves who constitute The Government. The knowledge of each knower is at the service of all knowers; knowledge of all the knowers is common to every knower. Therefore, through the knowers of the human beings, The Government can at once know the individual destiny of every human being. So it should not be difficult to understand that the destiny of nations, which is determined by The Government of the world, is brought about by the agencies of the human beings through their Triune Selves. Every act, object and event on the physical plane is an exteriorization of a thought, which must be balanced by the one who created the thought, according to his responsibility and at the conjunction of time, condition and place. The knowers and thinkers see to it that their individual doers bring about the events as destiny in their relation to each other in communities.

 

Complete Triune Selves, as The Government of the world, cause destiny as justice to be administered in the nations through the agencies of the Triune Selves by their embodied doers.

 

The destiny of each of the nations is made by what the individuals of the nation think and do. By the thoughts and acts of its people, each nation has its destiny prescribed for it as law, by which the peoples of nations are bound. And The Government of the world sees to it that the destiny as law is executed through the individual knowers and thinkers of their doers in human bodies.

 

All the acts, objects, and events in the make-up of the life and relations of human beings are woven into a pattern as the panorama of life on the background of the world. Sections of the panorama are seen. But the causes that keep the figures moving, that bring about the events in the orderly performance, and that relate the sectional views into series, as an endless panorama of human life,—these are not seen. Therefore the human is unable to account for the acts and events in life. To understand why things happen as they do, one must first understand that he is the immortal doer, comprising feeling-and-desire; and that he operates the bodily machine. Then he should understand that as a doer he is inseparably related to his thinker and knower, and that they know, and determine the happenings caused by his thoughts and acts—which bring about the happenings in the orderly series of acts and events that unfold and make up his life.

 

 

The acts, objects, and events of life are exteriorizations of thoughts. Thoughts are created by the thinking of men and women, as destiny. The acts, objects, or events are the results of what human thoughts have prescribed. It is their thinking through the four senses that relates the men and women to objects of nature. Feeling-and-desire keeps the machinery of the body in action,—the machinery by which their thoughts are exteriorized as acts, objects, and events. The design or pattern woven is in the thought. The men and women are related to each other by the nature and character of their thoughts.

 

 

The thinkers of the embodied doers are the real administrators who relate the thoughts and arrange the time, condition and place for the precipitation of the thoughts. The acts, objects and events exteriorized are the physical destiny prescribed by the men or women who made them. The acts and objects experienced cause other thoughts to be created and exteriorized. The cyclic recurrence of the creation and exteriorizations of thoughts in small events, leading to great events, keep up the perpetual performance. Their recurrence must be by law, because the human chooses what he will or will not think or do; and because the unknown thinker arranges what its doer chooses into orderly series of events as individual destiny,—and at the same time arranges them in relation with the thinkers of the doers in other human beings who are related by their thoughts.

 

The individual patterns of thoughts are arranged in the lives which are related to each other. And these are arranged into larger patterns by the individual thinkers of the individual humans, unknown to the humans, but known to the thinkers in larger and larger groups, until the individual thinking affects the law and destinies of peoples and nations.

 

The Government of the world is in the administration of justice as destiny; and the relations of the peoples, races and nations are determined by them respectively. The Government at once has knowledge of all particulars from the knowers, and the determination by the thinkers of the individual doers concerning their human beings, among whatever races or nations they are placed. And each individual, and each group, and each state or nation has its destiny administered in time, condition and place in justice to each, and in relation to the whole. And so the performance goes on.

 

Bản thân Ba ngôi là một đơn vị không thể phân chia, một ba ngôi riêng lẻ gồm ba phần: Tôi-và-ngă là bản sắc và tri thức, như là thức giả của Bản thân Ba ngôi; lẽ phải và lư trí là luật pháp và công lư, như học giả của Bản thân Ba ngôi; Cảm giác và ham muốn là vẻ đẹp và sức mạnh, như là hành giả của Bản thân Triune. Thức giả với tư cách là thẩm quyền của tri thức, và học giả với tư cách là công lư liên quan đến bất kỳ chủ thể nào được đánh giá, đều hoàn thiện, hoàn hảo. Nhưng hành giả, để trở thành người vận hành cơ thể, phải chứng minh khả năng quản lư và duy tŕ cơ thể hoàn hảo của nó mà các chức năng của nó là các quy luật tự nhiên. Mọi đơn vị trong cơ thể đó là một đơn vị cân bằng. Thông qua đơn vị hơi thở của cơ thể hoàn hảo, tất cả các đơn vị khác trong cơ thể đó được giữ ở trạng thái cân bằng. Phần làm của Triune Self là trở thành người điều hành và quản lư cơ thể hoàn hảo. V́ mục đích này, nó đă được đào tạo và giáo dục trong bộ máy đại học đó. Hành giả với tư cách là cảm giác và ham muốn phải tự cân bằng và cân bằng về vẻ đẹp và sức mạnh, trong một sự kết hợp cân bằng không thể tách rời, nếu không các đơn vị của cơ thể hoàn hảo sẽ trở nên mất cân bằng, không hoàn hảo, và sẽ rời khỏi Cơi Thường hằng. Trong Trật tự Tiến bộ Vĩnh viễn, hành giả cân bằng cảm giác và ham muốn của ḿnh, và do đó hoàn thành Bản ngă Ba ngôi của ḿnh. Sau đó, Triune Self, hoàn chỉnh, được cấu thành như một trong những Vị Thống đốc của thế giới trong Cơi Thường hằng.

 

Những hành giả hiện tại trong cơ thể con người đă không hợp nhất cảm giác và mong muốn của họ trong sự kết hợp cân bằng. Trong thử nghiệm về giới tính, họ đă làm mất cân bằng các đơn vị cân bằng cấu tạo nên cơ thể hoàn hảo của họ. Các đơn vị thành phần khi đó không cân bằng và là cơ thể đàn ông chủ động-thụ động và cơ thể phụ nữ chủ động-thụ động. Và những hành giả trong cơ thể đàn ông và phụ nữ không hoàn hảo của họ đă mất quyền sử dụng trực tiếp và liên tục của Ánh sáng Ư thức. Họ không c̣n ư thức về những học giả và thức giả của họ trong Cơi Thường hằng; họ chỉ ư thức về thế giới sinh tử của con người này.

 

 

Và mặc dù học giả và thức giả của nó luôn hiện diện với nó, nhưng hành giả không ư thức về sự hiện diện của họ, cũng như về Cơi thường hằng. Nó thậm chí không nhận thức được bản thân nó như là cảm giác và khát vọng bất tử như nó vốn có. Hành giả trong cơ thể không biết nó là ai hoặc cái ǵ, mặc dù nó có thể nhầm tưởng rằng nó là cơ thể mà nó sinh sống trong khoảng mười sáu trong số hai mươi bốn giờ mỗi ngày. Cái trí của cơ thể kiểm soát tâm trí của cảm giác và ham muốn. Cái trí của cơ thể chỉ có thể nghĩ về những thứ thuộc về giác quan, và do đó, nó liên kết cảm giác và ham muốn với thiên nhiên thông qua các giác quan.

 

Hành giả thì bất tử; nó không thể ngừng được. Nó có quyền lựa chọn những ǵ nó sẽ làm và sẽ không làm; bởi v́ chỉ bằng cách lựa chọn để làm, và bằng cách làm, những ǵ đúng, nó sẽ trở nên độc lập và có trách nhiệm. Vận mệnh của nó đ̣i hỏi nó cuối cùng phải có ư thức về chính nó, và là chính nó trong cơ thể; ở trong mối quan hệ có ư thức với học giả và thức giả của nó, và nhờ sự hướng dẫn của họ để t́m và đi Con đường dẫn đến sự bất tử có ư thức. Đó là hoàn cảnh của tất cả những hành giả, những người đang ở trong cơ thể con người trong thế giới con người này.

 

Bằng cách suy nghĩ, hành giả trong mỗi con người tạo ra tư tưởng. Những tư tưởng này là đơn thuốc của chính nó; luật riêng của nó, mà con người, với tư cách là người tạo ra luật, bị ràng buộc. Sau đó, vào đúng thời điểm, điều kiện và địa điểm, và với thẩm quyền của thức giả, học giả khiến hành giả trong con người mang lại, bằng hành động hoặc đồ vật hoặc sự kiện, những ǵ mà tư tưởng của nó đă quy định để thực hiện. Đó là định mệnh của nó. Do đó, tất cả những ǵ xảy ra cho con người dù tốt hay xấu là do chính anh ta nghĩ và làm, và anh ta phải chịu trách nhiệm. Điều này áp dụng cho cá nhân của mỗi con người. Diễn biến chắc chắn là đúng lý.

 

 

 

Trong số phận của cá nhân và của giao thoa xă hội, tư duy thiết lập các quan hệ của con người. Vậy th́ công lư với tư cách là định mệnh trong các vấn đề của con người được quản lư như thế nào? Cá nhân con người không biết luật pháp. Họ có thể đồng ư hoặc không đồng ư về các hành động hoặc đối tượng hoặc sự kiện. Nhưng những học giả và thức giả của tất cả các hành giả trong cơ thể con người đều có kiến ​​thức thực sự; họ biết những tư tưởng của con người, là luật lệ. Học giả và thức giả của mỗi hành giả biết thế nào là công lư cho hành giả của ḿnh; và tất cả những học giả và thức giả liên quan đều đồng ư với những ǵ xảy ra với con người trong mối quan hệ với những con người khác, với tư cách cá nhân và cộng đồng. Bằng cách này, những học giả và thức giả của những hành giả trong cơ thể con người sẽ mang lại số mệnh của con người trong quan hệ với cộng đồng.

 

Chính phủ của thế giới này và vận mệnh của các quốc gia bắt đầu và liên quan đến sự điều khiển chính ḿnh trong mối quan hệ của một người với những người khác. Hành giả bị lôi kéo hoặc thúc đẩy bởi vô số ham muốn của nó đáp ứng hoặc đối lập với những ấn tượng nhận được bằng cảm giác từ các đối tượng của thiên nhiên đi vào cơ thể thông qua các giác quan, như cảnh tượng, âm thanh, vị giác hoặc mùi, và bởi những tư tưởng đang chạy vòng vòng trong không khí. Mỗi hành giả đang tổ chức một phiên ṭa công khai; ấn tượng và tư tưởng kêu gọi sự chú ư của con người. Trước khi trừng phạt những ham muốn đ̣i hỏi đối tượng của nó, người ta nên lắng nghe tiếng nói của lương tâm hoặc xem xét lời khuyên của lư trí. Nếu không, một người sẽ hành động bốc đồng trong việc phản hồi người yêu cầu bồi thường ấn tượng nhất. Dù anh ta làm ǵ đi nữa, th́ anh ta vẽ ra luật pháp sẽ thực hành cho anh ta, trong tương lai gần hoặc xa, như định mệnh của anh ta. Các thủ tục tố tụng này được tiến hành xung quanh “ghế phán xét” trong trái tim mỗi con người, trong bầu không khí của ṭa án của chính nó, nơi hội tụ những cảm xúc và mong muốn và tư tưởng.

 

Điều mà một hành giả, trong việc thực hiện số phận cá nhân của ḿnh trong mối quan hệ với những người khác, th́ mọi hành giả hiện thân khác cũng đang làm như vậy. Và trong khi hành giả đang mở phiên ṭa công khai, thì thức giả và học giả hiện tại của nó đang chứng kiến ​​việc ghi lại các quy luật của nó như những điều kiện của chính nó, như những quy định của chính nó để quản lư nó như là vận mệnh trong tương lai, và cả trong mối quan hệ với vận mệnh của những người khác . Và theo cách tương tự, những thức giả và học giả của những người khác cũng là nhân chứng của các quy luật được vẽ ra bởi những người khác: - tất cả liên quan đến số phận của con người trong các mối quan hệ giữa con người với nhau, với tư cách là cộng đồng và quốc gia.

 

Những hành giả trong cơ thể con người không biết điều này, và họ cũng không phải lúc nào cũng đồng ư hoặc giữ thỏa thuận của ḿnh, bởi v́ Ánh sáng Ư thức của họ bị che khuất bởi những ấn tượng giác quan. Nhưng những thức giả và học giả của họ luôn có Ánh sáng Ư thức rơ ràng, là Chân lý; và biết ngay điều ǵ là đúng và liên quan đến mỗi con người. Không bao giờ có bất kỳ nghi ngờ nào. Họ luôn đồng ư về số phận con người.

 

Bản thân các Triune của con người không thuộc Chính phủ của thế giới, nhưng họ luôn đồng thuận với các Bản Thân Ba Ngôi hoàn chỉnh tạo thành Chính phủ. Kiến thức của mỗi thức giả là phục vụ cho tất cả những thức giả; kiến thức của tất cả những thức giả là chung cho mọi thức giả. Do đó, thông qua các thức giả của con người, Chính phủ có thể ngay lập tức biết được số phận cá nhân của mỗi con người. V́ vậy, không có ǵ khó hiểu khi vận mệnh của các quốc gia, được xác định bởi Chính phủ của thế giới, được thực hiện bởi các cơ quan của con người thông qua các Bản Thân Ba Ngôi của họ. Mọi hành động, đối tượng và sự kiện trên b́nh diện vật chất là sự thể hiện của một tư tưởng, phải được cân bằng bởi người tạo ra tư tưởng, tùy theo trách nhiệm của ḿnh và kết hợp với thời gian, điều kiện và địa điểm. Những thức giả và những học giả xem xét để những việc làm của hành giả riêng của họ mang lại các sự kiện như là định mệnh trong mối quan hệ của họ với nhau trong cộng đồng.

 

 

 

Các bản thân Ba Ngôi hoàn thiện, với tư cách là Chính phủ của thế giới, khiến cho vận mệnh là công lư được thực hiện ở các quốc gia thông qua các cơ quan của Các bản thân Ba Ngôi bởi các hành giả của họ.

 

Vận mệnh của mỗi quốc gia được tạo nên bởi những ǵ các cá nhân của quốc gia đó nghĩ và làm. Bằng những tư tưởng và hành động của dân tộc ḿnh, mỗi quốc gia có vận mệnh của ḿnh được quy định thành luật, mà dân chúng của các quốc gia đó bị ràng buộc. Và Chính phủ thế giới thấy rằng vận mệnh là luật được thực thi thông qua cá nhân những thức giả và học giả của những hành giả trong cơ thể con người.

 

Tất cả các hành vi, đối tượng và sự kiện tạo nên cuộc sống và các mối quan hệ của con người được dệt thành một khuôn mẫu như bức tranh toàn cảnh của cuộc sống trên nền thế giới. Các phần của bức tranh toàn cảnh được nh́n thấy. Nhưng những nguyên nhân giữ cho các hình ảnh chuyển động, dẫn đến các sự kiện trong hoạt động có trật tự, và liên kết các phần riêng thành chuỗi, như một bức tranh toàn cảnh vô tận của cuộc sống con người, — những điều này không được nh́n thấy. V́ vậy, con người không thể giải thích các hành vi và sự kiện trong cuộc sống. Để hiểu tại sao mọi thứ lại xảy ra như chúng xảy ra, trước tiên người ta phải hiểu rằng anh ta là hành giả bất tử, bao gồm cảm giác và ham muốn; và rằng anh ta vận hành cỗ máy cơ thể. Sau đó, anh ta nên hiểu rằng với tư cách là một hành giả, anh ta có liên hệ không thể tách rời với học giả và thức giả của ḿnh, và rằng họ biết và xác định những diễn biến do tư tưởng và hành động của anh ta gây ra — điều này mang lại những diễn biến trong chuỗi hành động và sự kiện có trật tự diễn ra và tạo nên cuộc sống của ḿnh.

 

Các hành vi, đối tượng và sự kiện của cuộc sống là sự thể hiện của tư tưởng. Tư tưởng được tạo ra bởi sự suy nghĩ của các ông và các bà, như là định mệnh. Các hành vi, đối tượng hoặc sự kiện là kết quả của những ǵ mà tư tưởng của con người đă quy định. Chính tư duy của họ thông qua bốn giác quan đă liên hệ những người đàn ông và phụ nữ với các đối tượng của tự nhiên. Cảm giác và ham muốn giữ cho bộ máy của cơ thể hoạt động, - máy móc mà qua đó tư tưởng của họ được thể hiện thành hành vi, đối tượng và sự kiện. Thiết kế hoặc hoa văn dệt là trong tư tưởng. Những người đàn ông và phụ nữ có quan hệ với nhau bởi bản chất và tính cách trong tư tưởng của họ.

 

Các học giả của những hành giả hiện thân là những nhà quản trị thực sự, những người liên hệ các tư tưởng và sắp xếp thời gian, điều kiện và địa điểm cho sự kết tủa của các tư tưởng. Các hành vi, đối tượng và sự kiện được thể hiện ra là số phận vật chất do những người đàn ông hoặc phụ nữ tạo ra chúng quy định. Các hành vi và đối tượng đă trải qua khiến những tư tưởng khác được tạo ra và thể hiện. Sự lặp lại theo chu kỳ của việc tạo ra và thể hiện tư tưởng trong các sự kiện nhỏ, dẫn đến các sự kiện lớn, duy tŕ hiệu suất liên tục. Sự tái diễn của chúng phải theo quy luật, bởi v́ con người lựa chọn những ǵ anh ta sẽ hoặc sẽ không nghĩ hoặc sẽ làm; và bởi v́ người học giả vô hình sắp xếp những ǵ mà hành giả của nó lựa chọn thành một chuỗi sự kiện có trật tự như số phận của cá nhân, — đồng thời sắp xếp chúng trong mối quan hệ với những học giả của những hành giả ở những con người khác có liên quan đến tư tưởng của họ.

 

 

Các kiểu tư tưởng cá nhân được sắp xếp trong cuộc sống có liên quan đến nhau. Và những điều này được sắp xếp thành những khuôn mẫu lớn hơn bởi những học giả của cá nhân từng người, mà người ta không biết, nhưng được biết đến với những học giả trong các nhóm lớn hơn và lớn hơn nữa, cho đến khi tư duy cá nhân ảnh hưởng đến luật pháp và số phận của các dân tộc và các quốc gia.

 

Chính phủ của thế giới nằm trong sự quản lư của công lư thành định mệnh; và mối quan hệ của các dân tộc, chủng tộc và quốc gia được lần lượt xác định bởi chúng. Chính phủ ngay lập tức có kiến ​​thức về tất cả các thông tin chi tiết từ những thức giả, và sự quyết tâm của các học giả của từng cá nhân liên quan đến con người của họ, giữa bất kỳ chủng tộc hoặc quốc gia nào mà họ được đặt vào. Và mỗi cá nhân, mỗi nhóm, và mỗi nhà nước hay quốc gia đều có vận mệnh của ḿnh được quản lư trong thời gian, điều kiện và địa điểm phù hợp với từng người và trong mối quan hệ với toàn thể. Và thế là màn tŕnh diễn tiếp tục.