Thinking and Destiny 32

    

 

A theocracy is the rule by priests in the name of their God or gods. The priests rule; if the gods ever do rule by direct mandate, they soon leave all to their priests, who attend to mundane affairs for the benefit of the priestly hierarchy. The priests look after the welfare of the people chiefly for their own prosperity. For backward doers some features of a theocracy permit a good schooling in morals, just as slavery was permitted to let doers get a training. The morals taught are substantially the same in all religious systems, and are no worse in a theocracy than in other systems.

 

 

 

The group destiny of those who live under a theocracy is notable. There all worldly and ecclesiastical power is in the hands of priests. Lands, offices, possessions, revenues and exactions of all kinds are obtained by priests in a measure unnecessary for “spiritual” guides. Their real object is to satisfy their human love of power, luxury and lust. As long as they unite temporal power with their priestly office, they hold the common people in ignorance, credulity, bondage, poverty and fear, and cow powerful nobles. So it was in India, in Judea, in Egypt, with the Aztecs, and during the Dark Ages in countries where the Roman Catholic Church had temporal power. The group destiny of the common people is the exteriorization of their childish thoughts. These keep them in subjection to priests, whom they believe to be representatives of God. However, that is usually the only way in which backward doers can be taught morals and can progress at all.

 

 

The persons belonging to such a religion are born into it because they belong to it. They are marked by the God of that religion before birth. They can emancipate themselves only by individual thinking. Aside from the group destiny, the individuals of course have their own thoughts of greed, hypocrisy and oppression exteriorized to them in the events which are their destiny. If they have engaged in persecutions as joint enterprises, it may be that they will be together in groups when the arm of the law smites.

 

The priests of any particular religion are not exceptional in the desire to maintain themselves in power by whatever means they can. The French priest Calvin, the Scotch Presbyterians, priests of the English Church, the Puritans of Massachusetts, including the witch-killers of Salem, all were eager to stamp out heresies and were oppressors.

 

Everyone who persecutes others and seeks the supremacy of his own doctrines, justifies his atrocity by the claim that he benefits those whom he tortures. However, hypocrisy and the arguments which were a screen in days of theocratic domination, are no protection when payment is exacted, and the lesson of tolerance and broad sympathy with humanity has to be learned in the school of the law. The priests, executioners and mobs meet their destiny singly or in groups. As to any theocracy, monotheistic or polytheistic, none of them is, as far as the persons who live under it are concerned, any better or more lenient than the most brutal of barbarous despots.

 

Each god is jealous of power, and the priests of one religion declare war on the worshippers of other gods. The gods are not the ones that are killed; the people have to pay with their lives during the cruel religious wars of the priests. The gods at the heads of all religions are nature gods created by men; they are not Intelligences. This is indicated by the fact that they have priests who represent them; by the element of fire, air, water or earth, to which they belong; by the sense or senses to which they are related, as sights, sounds, tastes or odors, which are used in rites and symbols in their worship; and, by the fact that each of the gods is worshipped collectively and is believed to be exterior.

 

 

All this may be learned by one or a few in a lifetime, but the majority of the adherents of any religion remain together and experience in groups whatever destiny their devotion, sincerity and honesty, or their prejudice, bigotry and hypocrisy, or their arrogance, fanaticism and cruelty in their religious belief brings to them. Thus religions provide group destiny.

 

The group destiny of those who live under a clerical oligarchy is governed by the same law as that which affects the group destiny of those who live under other forms of oligarchical government. Oligarchies of aristocratic landowners, of soldiers, of bureaucrats, of money-kings, of political bosses and of labor leaders, all have similar aspects. Sometimes there are hereditary features in these institutions; however, here as well as in the so-called heredity of a physical body, the hereditary feature is merely a means of working out the destiny which is always a precipitation and concretion of the thoughts of those who are affected by these forms of government.

 

 

 

SEcTION 6

 

The Government of the world. How the destinies of the individual, the community, or the nation are made by thinking; and how destiny is administered.

 

Concerning The Government of this world, the destinies of nations, of communities, and of individual human beings, can there be any doubt that these mysterious problems are determined by law? For if chance is to be considered as a determining factor in bringing about events, there must of necessity be a law of chance. And chance then becomes a law which must fit in with other laws and be related to them, or else the established laws would be jostled around and overthrown.

As nature is governed by law, so also mankind and human relations must be governed by law. And law dissipates the thought of chance. Chance is only a word used as an escape from the inability to understand and to explain law.

 

Is there a government of this world? And if so, what is it? How is it constituted? What is law, and how are laws made? Who or what is the authority for the law? And for justice in administering the law? By whom are the laws administered, and, what is justice? Are the laws just, and if so how is justice shown to be just? How are the destinies of nations, of communities, and of individuals administered?

 

The answer to these questions is: Yes, there is a Government of this changing world. The Government is not in the changing world. It is in the Realm of Permanence, and though the Realm of Permanence pervades this world of change, it cannot be seen by mortal eyes.

 

The Government of the world is made up of complete Triune Selves. They are constituted to be The Government by the Conscious Light, which is Truth, endowed to them by their Intelligences who are under the Supreme Intelligence.

 

Law is the prescription for performance, made by the thoughts and acts of its maker or makers, and to which those who subscribe are bound. The laws for the individual human are made by the thinking of the human, during the creation of his thoughts. These thoughts are his laws, prescribed by his thinking. Other human beings who subscribe to these thoughts by their own thoughts, are bound thereby. When the individual thoughts created bring the human beings together, the human beings are bound by verbal or written contracts. Then, or later, the thoughts exteriorize as physical destiny to those concerned. The breaking of these contracts causes disorder and confusion.

 

The authority for law is the Self-knowledge of the Triune Self. Self-knowledge of the Triune Self is the real and unchanging order of Self-conscious being, which includes all laws of nature. That authority for law is inexhaustible and immeasurable; it is at once available to the knowers and thinkers of all Triune Selves: in detail, and as one related and coordinated whole.

 

Justice is the action of knowledge in relation to the subject judged; and the judgment determines its administration as prescribed by the law. Justice is just because those who are concerned are the makers of the law for which the human is responsible. The thought and act begin with the human. The human is judged by the knowledge of his own knower. The judgment is administered by the doer’s own thinker. This cannot be otherwise than just.

 

The destinies of human relations, and of communities and of nations, are exteriorized by the human beings themselves, operated by the doers in their bodies, directed by the thinkers as the judges of their doers by the knowledge of the knowers of the humans, as arranged and ordered by The Government of the world, and as determined by the peoples of the world as their destiny.

 

The complete Triune Selves comprise The Government which is established in the Realm of Permanence. They occupy and operate perfect and immortal physical bodies. Their bodies are organized and composed of balanced nature units. These nature units are unintelligent, but conscious. They are not conscious of anything,—they are conscious as their functions only; they are conscious of nothing more or less than their functions. Therefore their functions are laws of nature, always constant; they cannot act or perform any functions other than their own; that is why laws of nature are constant and dependable.

 

 

Balanced units, (Fig. II-C), are trained to function as laws of nature during their service in a perfect immortal body of a complete Triune Self which is serving as one of The Government of the world in the Realm of Permanence. Each such perfect body is a living university machine. From the admission of the unit into the perfect body and its being a constituent part thereof, until it is qualified to leave the body, the unit successively progresses in its development, from each degree to each next higher degree in that university machine. The unit is conscious as its function only, in each degree; and in each degree its function is a law of nature.

 

 

When the unit has qualified in being conscious successively as each and every function of that immortal body of balanced units, it is potentially conscious as every law of nature. It has finished its course as an unintelligent nature unit, and is ready to be advanced beyond nature, to become an intelligent Triune Self unit. When it is advanced beyond nature it is an aia, and is later raised to the degree of, translated into, the Triune Self unit. As a Triune Self unit it is to be the successor to the Triune Self who was its predecessor in training the nature units in the perfect body, in which it has been educated. Thus all stages are as links in the chain of being progressively conscious in higher degrees; and this chain, made up of units that are conscious in progressively higher degrees, is kept unbroken.

 

 

 

Thần quyền là sự cai trị của các linh mục nhân danh Chúa hoặc các vị thần của họ. Các thầy tu cai trị; nếu các vị thần từng cai trị bằng cách ủy quyền trực tiếp, th́ họ sẽ sớm giao lại tất cả cho các thầy tế lễ của ḿnh, những người tham gia vào các công việc trần tục v́ lợi ích của phẩm trật tư tế. Các linh mục chăm sóc phúc lợi của người dân chủ yếu v́ sự thịnh vượng của họ. Đối với những người lạc hậu, một số đặc điểm của chế độ thần quyền cho phép được học hành tốt về đạo đức, giống như chế độ nô lệ được phép để những hành giả theo học được đào tạo. Các đạo đức được dạy về cơ bản là giống nhau trong tất cả các hệ thống tôn giáo, và không tệ hơn trong một chế độ thần quyền so với các hệ thống khác.

 

Đáng chú ư là số phận nhóm của những người sống dưới chế độ thần quyền. Ở đó, tất cả quyền lực thế gian và giáo hội đều nằm trong tay các linh mục. Đất đai, văn pḥng, tài sản, doanh thu và các giao dịch đủ loại do các linh mục có được theo một cách thức không cần thiết đối với các hướng dẫn viên “tâm linh”. Đối tượng thực sự của họ là để thỏa măn t́nh yêu của con người đối với quyền lực, sự xa hoa và dục vọng. Chừng nào họ hợp nhất quyền lực vật chất với chức vụ linh mục của ḿnh, họ c̣n giữ dân thường trong sự ngu dốt, mê tín, tù túng, nghèo đói và sợ hăi, và tuân phục những quư tộc quyền lực. V́ vậy, nó đă xảy ra ở Ấn Độ, ở Judea, ở Ai Cập, với người Aztec, và trong Thời kỳ Đen tối ở những quốc gia mà Giáo hội Công giáo La Mă có quyền lực tạm thời. Định mệnh nhóm của những người b́nh thường là sự thể hiện những tư tưởng ấu trĩ của họ. Những điều này khiến họ không chịu khuất phục trước các linh mục, những người mà họ tin là đại diện của Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, đó thường là cách duy nhất để những người lạc hậu có thể được dạy về đạo đức và có thể tiến bộ hơn.

 

Những người thuộc về một tôn giáo như vậy được sinh ra trong nó bởi v́ họ thuộc về nó. Họ được đánh dấu bởi Thần của tôn giáo đó trước khi sinh ra. Họ có thể tự giải phóng ḿnh chỉ bằng tư tưởng cá nhân. Ngoài số phận của nhóm, các cá nhân tất nhiên có những tư tưởng tham lam, đạo đức giả và áp bức của riêng họ được thể hiện ra trong các sự kiện là số phận của họ. Nếu họ đă tham gia vào các cuộc đàn áp với tư cách là sự kiện chung, có thể họ sẽ ở cùng nhau trong các nhóm để trả quả khi cánh tay của pháp luật bắt đầu.

 

 

Các linh mục của bất kỳ tôn giáo cụ thể nào cũng không ngoại lệ mong muốn duy tŕ quyền lực của ḿnh bằng bất cứ cách nào họ có thể. Linh mục người Pháp Calvin, người Scotch Presbyterian, các linh mục của Giáo hội Anh, Thanh giáo ở Massachusetts, bao gồm cả những kẻ giết phù thủy ở Salem, tất cả đều háo hức tiêu diệt dị giáo và họ là những kẻ đàn áp.

 

Tất cả kẻ nào bức hại người khác và t́m kiếm quyền lực tối cao cho các học thuyết của chính họ, biện minh cho sự tàn bạo của họ bằng cách tuyên bố rằng anh ta mang lại lợi ích cho những người mà anh ta tra tấn. Tuy nhiên, đạo đức giả và những lập luận vốn là tấm b́nh phong trong thời thống trị thần quyền, không được bảo vệ khi việc thanh toán được xác định chính xác, và bài học về ḷng khoan dung và sự cảm thông rộng răi với nhân loại cần phải được học trong trường học của luật pháp. Các linh mục, đao phủ và đám đông gặp gỡ số phận của họ đơn lẻ hoặc theo nhóm. Đối với bất kỳ chế độ thần quyền, độc thần hay đa thần, không ai trong số họ, những người sống theo kiểu đó, tốt hơn hoặc nhân hậu hơn những kẻ độc tài man rợ nhất.

 

 

Mỗi vị thần đều ghen tị với quyền lực, và các thầy tế của một tôn giáo tuyên chiến với những người thờ phượng các vị thần khác. Các vị thần không phải là những người bị giết; người dân phải trả giá bằng mạng sống của ḿnh trong các cuộc chiến tranh tôn giáo tàn khốc của các thầy tu. Các vị thần đứng đầu tất cả các tôn giáo là những vị thần tự nhiên do con người tạo ra; chúng không phải là Thần Linh (Intelligences). Điều này được chỉ ra bởi thực tế là họ có các linh mục đại diện cho họ; bởi nguyên tố lửa, không khí, nước hoặc đất mà chúng thuộc về; bằng ư thức hoặc các giác quan mà chúng có liên quan, như cảnh sắc, âm thanh, vị hoặc mùi, được sử dụng trong các nghi thức và biểu tượng trong việc thờ cúng của họ; và, bởi thực tế là mỗi vị thần được thờ cúng tập thể và được cho là ở bên ngoài.

 

Tất cả những điều này có thể học được bởi một hoặc một vài người trong đời, nhưng phần lớn những người theo tôn giáo nào vẫn ở bên nhau và trải nghiệm trong các nhóm bất kể số phận của họ là sự tận tâm, chân thành và trung thực, hoặc thành kiến, cố chấp và đạo đức giả, hoặc kiêu ngạo, cuồng tín và tàn ác trong niềm tin tôn giáo của họ mang lại cho họ. Do đó, các tôn giáo cung cấp số phận của nhóm.

 

Vận mệnh nhóm của những người sống dưới chế độ vương triều giáo sĩ chịu sự điều chỉnh của cùng một luật, ảnh hưởng đến vận mệnh nhóm giống như những người sống dưới các h́nh thức vương quốc khác. Các cơ quan quyền lực của địa chủ quư tộc, của binh lính, của quan chức, của vua tiền, của các ông chủ chính trị và của các nhà lănh đạo công đoàn, tất cả đều có những khía cạnh giống nhau. Đôi khi có những đặc điểm di truyền trong các cơ sở này; tuy nhiên, ở đây cũng như trong cái gọi là di truyền của cơ thể, đặc điểm di truyền chỉ đơn thuần là một phương tiện để vạch ra vận mệnh luôn là sự kết dính và cụ thể hóa tư tưởng của những người bị ảnh hưởng bởi những h́nh thức chính quyền này.

 

 

 

MỤC 6

 

Chính phủ của thế giới. Làm thế nào vận mệnh của cá nhân, cộng đồng, hoặc quốc gia được tạo ra bởi tư tưởng; và vận mệnh được quản lư như thế nào.

 

 

Liên quan đến Chính phủ của thế giới này, vận mệnh của các quốc gia, của các cộng đồng, và của cá nhân con người, có thể có nghi ngờ nào rằng những vấn đề bí ẩn này được xác định bởi luật pháp không? V́ nếu may rủi được coi là yếu tố quyết định mang lại sự kiện th́ cần phải có quy luật may rủi. Và may rủi sau đó trở thành một luật phải phù hợp với các luật khác và có liên quan đến chúng, nếu không các luật đă được thiết lập sẽ bị xáo trộn và lật đổ.

 

Vì thiên nhiên được điều chỉnh bởi pháp luật, th́ con người và các mối quan hệ của con người cũng phải được điều chỉnh bởi pháp luật. Và luật làm tiêu tan ư nghĩ may rủi. May rủi chỉ là một từ được sử dụng như một lối thoát khỏi t́nh trạng không thể hiểu và giải thích luật.

 

 

Có một chính phủ của thế giới này? Và nếu như vậy, nó là ǵ? Nó được cấu thành như thế nào? Luật là ǵ, và luật được tạo ra như thế nào? Ai hoặc cái ǵ có thẩm quyền đối với luật pháp? Và sự công bằng trong việc quản lư luật pháp? Luật do ai quản lư, và công lư là ǵ? Luật pháp có công bằng không, và nếu có th́ công lư được thể hiện như thế nào? Vận mệnh của các quốc gia, cộng đồng và cá nhân được quản lư như thế nào?

 

Câu trả lời cho những câu hỏi này là: Vâng, có một Chính phủ của thế giới đang thay đổi này. Chính phủ không ở trong thế giới đang thay đổi. Nó ở trong Cơi Thường hằng, và mặc dù Cơi Thường hằng trải rộng khắp thế giới luôn thay đổi này, nó không thể được nh́n thấy bằng mắt thường.

 

Chính phủ của thế giới được tạo thành từ các Triune Selves hoàn chỉnh. Họ được cấu tạo để trở thành Chính phủ bởi Ánh sáng Ư thức, đó là Chân lý, được ban tặng cho họ bởi các Trí tuệ của họ, dưới quyền Trí tuệ Tối cao.

 

 

Luật pháp là quy định cho hiệu quả, được thực hiện bởi tư tưởng và hành động của người tạo ra nó và những người đăng kư bị ràng buộc. Các quy luật đối với cá nhân con người được tạo ra bởi tư duy của con người, trong quá tŕnh tạo ra các tư tưởng của anh ta. Những tư tưởng này là luật của anh ta, do tư duy của anh ta quy định. Những con người khác, mà tuân theo những tư tưởng này bằng chính tư tưởng của họ, thì cũng bị ràng buộc. Khi những tư tưởng cá nhân được tạo ra mang con người lại với nhau, con người bị ràng buộc bởi hợp đồng bằng lời nói hoặc bằng văn bản. Sau đó, hoặc sau đó, những tư tưởng này được thể hiện như định mệnh vật chất cho những người có liên quan. Việc phá vỡ các hợp đồng này gây ra t́nh trạng mất trật tự, hoang mang.

Thẩm quyền đối với luật pháp là Sự tự hiểu biết của Bản thân Ba ngôi. Tự nhận thức về Bản thân Ba ngôi là trật tự thực sự và không thay đổi của Bản thể tự ư thức, bao gồm tất cả các quy luật thiên nhiên. Quyền hạn đối với luật pháp là vô tận và vô hạn; nó ngay lập tức có sẵn cho những thức giả và học giả của tất cả các Triune: một cách chi tiết, và như một tổng thể có liên quan và phối hợp.

 

Công lư là hành động của tri thức trong mối quan hệ với chủ thể bị phán xét; và bản án xác định sự áp dụng của nó theo quy định của pháp luật. Luật pháp có chỉ v́ những người có liên quan là những người tạo ra luật pháp mà con người phải chịu trách nhiệm. Tư tưởng và hành động bắt đầu từ con người. Con người được đánh giá bởi kiến ​​thức của chính thức giả của ḿnh. Sự phán xét được đưa ra bởi học giả của chính hành giả. Điều này không thể không đúng đắn.

 

Số phận của các mối quan hệ giữa con người với nhau, của các cộng đồng và của các quốc gia, được thể hiện bởi chính con người, được vận hành bởi những hành giả trong cơ thể của họ, được hướng dẫn bởi các học giả với tư cách là thẩm phán của những hành giả của họ bằng kiến ​​thức của những thức giả của mọi người, được sắp xếp và ra lệnh bởi Chính phủ thế giới, và được xác định bởi các dân tộc trên thế giới như vận mệnh của họ.

 

Các Bản thân Triune hoàn chỉnh bao gồm Chính phủ được thành lập trong Vương quốc Thường hằng. Họ chiếm giữ và vận hành các cơ thể vật chất hoàn hảo và bất tử. Các cơ thể này được tổ chức và cấu tạo bởi các đơn vị tự nhiên cân đối. Những đơn vị thiên nhiên này không thông minh, nhưng có ư thức. Chúng không ư thức về bất cứ điều ǵ, —chúng chỉ có ư thức về chức năng của chúng; chúng không nhận thức được ǵ nhiều hơn hoặc ít hơn các chức năng của chúng. Do đó chức năng của chúng là quy luật tự nhiên, luôn luôn không đổi; chúng không thể hành động hoặc thực hiện bất kỳ chức năng nào khác ngoài chức năng của chúng; đó là lư do tại sao các quy luật thiên nhiên không đổi và đáng tin cậy.

 

Các đơn vị cân bằng, (H́nh II-C), được huấn luyện để hoạt động như các quy luật thiên nhiên trong quá tŕnh phục vụ của chúng trong một cơ thể bất tử hoàn hảo của một Bản thân Triune hoàn chỉnh, đang phục vụ như một trong những Chính phủ của thế giới trong Vương quốc Thường hằng. Mỗi cơ thể hoàn hảo như vậy là một cỗ máy đại học sống (cho các đơn vị). Từ việc tiếp nhận đơn vị vào một cơ thể hoàn hảo và nó là một bộ phận cấu thành của nó, cho đến khi nó đủ tiêu chuẩn để rời khỏi cơ thể, đơn vị liên tiếp tiến bộ trong quá tŕnh phát triển của ḿnh, từ mỗi mức độ đến mỗi mức độ cao hơn tiếp theo trong bộ máy đại học đó. Đơn vị chỉ được ư thức như là chức năng của nó, ở mỗi mức độ; và ở mỗi mức độ, chức năng của nó là một quy luật thiên nhiên.

 

Khi đơn vị đă đủ điều kiện để có ư thức liên tục như mỗi và mọi chức năng của cơ thể bất tử của các đơn vị cân bằng đó, th́ nó có khả năng có ư thức như mọi quy luật thiên nhiên. Nó đă hoàn thành khóa học của ḿnh với tư cách là một đơn vị thiên nhiên không thông minh, và sẵn sàng để tiến thêm xa hơn thiên nhiên, để trở thành một đơn vị Triune Self thông minh. Khi nó được nâng cao hơn ngoài thiên nhiên, nó là một aia, và sau đó được nâng lên mức độ, được chuyển thành đơn vị Triune Self. Là một đơn vị Triune Self, nó là sự kế thừa của Triune Self, người tiền nhiệm của nó trong việc đào tạo các đơn vị thiên nhiên trong cơ thể hoàn hảo, trong đó nó đă được giáo dục. V́ vậy, tất cả các giai đoạn đều như những mắt xích trong chuỗi được ư thức dần dần ở các mức độ cao hơn; và chuỗi này, được tạo thành từ các đơn vị có ư thức ở các cấp độ cao hơn dần dần, được giữ không bị gián đoạn.