Thinking and Destiny 27

  

 

 

PHYSICAL DESTINY

 

SEcTION 1

 

What physical destiny includes.

 

HYSICAL destiny is everything that affects flesh and blood and nerves. It includes the features, frame and fabric of the physical body, the skin, the outer organs of sense and of action, and the inner organs of the generative, respiratory, circulatory and digestive systems. It also includes all physical causes that affect the body agreeably or otherwise. Physical circumstances that carry with them opportunity or the lack of it, environment of all kinds, food and the means of work or of leisure, are physical destiny. It includes, moreover, birth, family connections, health, money and the need of it, the span of life and manner of death of the body. Group destiny affects those who are drawn together into families or held together by social, political or religious ties.

 

Men see the world, but not the causes that bring about what they see. Upon examination into the factors which make up the race, environment, features and habits of even a single man, it is wonderful how these factors were worked together as the exteriorizations of so many conflicting thoughts.

 

 

It is difficult to follow the thoughts which elementals as nature units had to build into these healthy, diseased or deformed bodies, and into the daily events amidst which people exist, as well as into the epochal facts that mark periods in their common history. Though the real causes producing these results will not be seen at once, what can be understood is the law of thought, as destiny, according to which they are produced.

 

The entire physical world is made up of exteriorized parts of human thoughts. Not only the direct and intended results of human action, but the physical facts generally attributed to the gods of religions are exteriorized human thoughts.

 

Thoughts are produced by the thinking of the doer-in-the-body concerning objects of nature; and they are the cause of all physical acts, objects and events. These physical results are not always intended. Usually they are not, and would be avoided if that were in the power of the person who issued the producing thought. Neither the creator of the thought nor any other being can stop the further exteriorizations of a thought once it has been exteriorized in part.

 

A thought is a being, conceived by thinking, with a purpose and a plan. It is like an invisible blueprint to be exteriorized as an act or an object. The exteriorized action is physical destiny.

 

The first exteriorization is physical destiny and, as such, produces its results. Even the first exteriorization is the concretion of many thoughts, all having a similar aim and flowing from the same motive.

 

One does not murder or steal or commit any dishonest action without having thought of murder, or planned to steal or harbored dishonest thoughts. One who thinks upon murder, theft or lust will find a way to put his thoughts into deeds. If of too cowardly a nature to do this he will become the prey to others’ thoughts, or to invisible inimical influences which may, even against his wish, possess him at some critical time and urge him to perform the kind of act which he thought of as desirable and revolved in his brain, yet was too timid to execute.

 

 

 In the same way acts of goodness, courtesy, delicacy, service or gratitude do not come out of thin air, but are the form in which long continued thinking of the same kind is expressed. Over weakness and hesitation at the critical time one may be helped by thoughts of others and by friendly influences which seize him and decide him to do the kind of act which he had thought of as ideal.

 

 

Physical destiny is, however, not only what results from that first act. The physical destiny of that thought comprises all the successive exteriorizations which are projected out of it. These take place whenever its cycle has led it again to the radiant-solid plane, and whenever on that plane it intersects one or more thoughts, whether of the one who created it, or of other persons. These precipitations are from thoughts; from them there is no permanent escape. There must be exteriorizations until adjustment is made. Everything existing on the physical plane is an exteriorization of a thought which must be balanced through the one who issued the thought, in accordance with his responsibility, and at the conjunction of time, condition and place. That, in each instance, is the decree of the law. The destiny and decree do not reach beyond the physical plane.

 

Some psychic results are inevitable, as joy or sorrow; mental results are uncertain because they depend on the mental attitude. Neither, however, is a physical result. But they are to be considered because physical conditions continue on account of them. There are three purposes in the , and they cause exteriorizations of thoughts as physical acts, objects and events.

 

The first purpose is to let the doer-in-the-body learn what thoughts are, their meaning and how the physical world is built by them; that it is responsible for its thoughts and will be rewarded and punished for them and that it can attain conscious immortality only by thinking. The second purpose is payment. Therefore a doer pays and is paid in the equivalent of what physical actions and conditions it caused or permitted. This does not mean that if a man beats a boy the boy will sometime beat the man, or if a wife nags a husband that the husband has formerly jarred the person now his wife. It means that the man who put the stripes on the boy will himself suffer stripes, but not necessarily from that boy, and that the present husband has nagged someone, but not necessarily that same woman. The third purpose is the adjustment between the desire of the doer and the exteriorization, the balancing of the thought.

 

The adjustment must be made by the doer understandingly; not necessarily with knowledge of the past, but with an understanding, for example, that a certain suffering is merited, and so must be borne willingly. This decision makes the adjustment, and that thought is then balanced. Usually a man refuses to take that attitude. Thoughts are created and accumulated without an adjustment being made. So these thoughts become the hard circumstances that envelop so many. In each of these thoughts the balancing factor causes exteriorization after exteriorization. Little is learned and few adjustments are made out of the multitude of accumulating thoughts.

 

The three purposes are interrelated. By paying and receiving payment a man learns about his thoughts and his duties. Without payment he does not usually learn. In most cases he does not learn even by being made to pay repeatedly. He must continue to pay until he learns what he should do or not do in a particular case. Even after he has learned what is wrong he has not learned well enough to resist temptation; therefore the condition of the world is what it is. But there is a bright future ahead if people are willing to learn and to adjust.

 

 

All worlds depend on the physical plane of the physical world of the sphere of earth for their development. Progress of the matter in any sphere can be made only while the matter of that sphere is in the physical bodies of doers. There only is it under the influence of the Light of an Intelligence, and there only do all the worlds and spheres meet.

 

There matter circulates through the corresponding four zones of the physical atmosphere of the body. The circulation is kept up by the swing of the breath as it comes and goes. The matter then circulates through the four systems of the fourfold body. The reason all matter can come together there is that there the physical planes of the four worlds interlock. By these circulations this body is built, maintained, made coarser or finer, kept in health or afflicted with disease, according to the thinking of the doer which inhabits it. A thought is built into the body through nature units, elementals, which rush into the form which the thought assumes. They build it out and precipitate it, as a handsome feature, a malformed part or a disease of the body; or they bring about actions and accidents as exteriorizations of the thought.

 

Beyond the physical plane the law of thought does not decree or compel results; however, the results not directed or compelled by the law of thought, namely, the results on the doer which are produced by the physical events, are also means for teaching the doer. Life in a human body affords opportunities by which the doer is to be taught, trained and disciplined to be in union with his Triune Self. The doer can become thus conscious only while living in a human body, never after the death of the body. Only while it is in its fleshly body is the doer in contact with all the worlds and spheres. The commingling of all the worlds and spheres is necessary as a condition under which a Triune Self can be raised to become conscious as an Intelligence.

 

The body is the result of the work of the doer during aeons. There are in human bodies doer portions of various degrees, on the descent and on the ascent. Both classes need physical bodies to work out their destiny. No two bodies are equal in any sense; the doers in them are not equal in development, nor are their thoughts, which make the bodies. People who look at a human body cannot tell what is in it. Position in life will not tell; a man of education may be rapidly descending, one who appears to be lowly may be advanced. In these physical bodies, however, all receive the destiny they have made for themselves, and through these crucibles passes the whole of nature in the human world of birth and death.

 

 

SỐ PHẬN CÕI TRẦN

 

Phần 1

 

Vận mệnh tại cõi trần bao gồm những ǵ.

 

Vận mệnh tại cõi trần là tất cả những ǵ ảnh hưởng đến máu thịt và thần kinh. Nó bao gồm các tính năng, khung và cấu trúc của cơ thể vật lư, da, các cơ quan bên ngoài về cảm giác và vận động, và các cơ quan bên trong của hệ thống sinh dưỡng, hô hấp, tuần hoàn và tiêu hóa. Nó cũng bao gồm tất cả các nguyên nhân vật chất ảnh hưởng đến cơ thể một cách nặng nề hoặc theo cách khác. Hoàn cảnh vật chất mang theo cơ hội hoặc sự thiếu hụt nó, môi trường sống, thức ăn và phương tiện làm việc hoặc giải trí, đều là số phận vật chất. Hơn nữa, nó bao gồm sự ra đời, kết nối gia đ́nh, sức khỏe, tiền bạc và nhu cầu của nó, tuổi thọ và cách thức chết của cơ thể. Số phận của nhóm ảnh hưởng đến những người được tập hợp lại thành một gia đ́nh hoặc được gắn kết với nhau bởi các mối quan hệ xă hội, chính trị hoặc tôn giáo.

 

Người ta nh́n vào thế giới, nhưng không phải là nguyên nhân mang lại những ǵ họ nh́n thấy. Khi xem xét các yếu tố tạo nên chủng tộc, môi trường, đặc điểm và thói quen của ngay cả một người đàn ông duy nhất, thật tuyệt vời làm thế nào những yếu tố này được kết hợp với nhau như là sự thể hiện của rất nhiều tư tưởng trái ngược nhau.

 

Thật khó để theo dơi những tư tưởng mà các tinh linh như các đơn vị tự nhiên đă phải xây dựng nên những cơ thể khỏe mạnh, bệnh tật hoặc dị dạng này, và vào các sự kiện hàng ngày mà con người tồn tại, cũng như vào những sự kiện mang tính lịch sử đánh dấu các giai đoạn trong lịch sử chung của họ. Mặc dù nguyên nhân thực sự tạo ra những kết quả này sẽ không được nh́n thấy ngay lập tức, nhưng điều có thể hiểu là quy luật của tư tưởng, như là định mệnh, theo đó chúng được tạo ra.

 

 Toàn bộ thế giới vật chất được tạo thành từ những phần tư tưởng của con người được thể hiện. Không chỉ các kết quả trực tiếp và dự định của hành động con người, mà các sự kiện vật chất thường được quy cho các vị thần của các tôn giáo tạo ra đều là do sự thể hiện tư tưởng của con người.

 

Tư tưởng được tạo ra bởi suy nghĩ của hành giả liên quan đến các vật thiên nhiên; và chúng là nguyên nhân của mọi hành vi, vật chất và sự kiện. Những kết quả vật lư này không phải lúc nào cũng được dự định. Thông thường th́ không, và sẽ tránh được nếu điều đó nằm trong quyền của người đưa ra ư tưởng. Người tạo ra tư tưởng hay bất kỳ sinh vật nào khác đều không thể ngăn chặn sự thể hiện thêm của một tư tưởng một khi nó đă được thể hiện một phần.

 

Tư tưởng là một thực thể, được h́nh thành bởi suy nghĩ, với một mục đích và một kế hoạch. Nó giống như một bản thiết kế vô h́nh được thể hiện ra như một hành động hoặc một đối tượng. Sự thể hiện đó làm ra số mạng tại cõi trần.

 

Sự thể hiện đầu tiên là số phận vật chất và như vậy, tạo ra kết quả của nó. Ngay cả sự thể hiện đầu tiên cũng là sự cụ thể hóa của nhiều tư tưởng, tất cả đều có mục đích giống nhau và xuất phát từ cùng một động cơ.

 

Người ta không giết người hoặc trộm cắp hoặc thực hiện bất kỳ hành động gian dối nào mà không nghĩ đến việc giết người, hoặc có kế hoạch ăn cắp hoặc nuôi dưỡng tư tưởng không trung thực. Người nào nghĩ đến việc giết người, trộm cắp hoặc ham muốn sẽ t́m cách đưa tư tưởng của ḿnh vào hành động. Nếu bản chất quá hèn nhát để làm điều này, anh ta sẽ trở thành con mồi cho tư tưởng của người khác hoặc cho những ảnh hưởng vô h́nh có thể có, thậm chí trái với mong muốn của anh ta, chiếm hữu anh ta vào một số thời điểm quan trọng và thúc giục anh ta thực hiện loại hành động mà anh ta cho là là tốt và quay ṿng trong năo anh ta, nhưng lại quá nhút nhát để thực hiện.

Tương tự như vậy, các hành động tốt, lịch sự, tế nhị, phục vụ hoặc biết ơn không phải xuất phát từ t́nh trạng mỏng manh, mà là h́nh thức thể hiện sự tiếp tục tư tưởng cùng loại từ lâu. Quá yếu đuối và do dự vào thời điểm quan trọng, người ta có thể được giúp đỡ bởi tư tưởng của người khác và bởi những ảnh hưởng thân thiện đă cuốn lấy anh ta và quyết định anh ta thực hiện loại hành động mà anh ta đă cho là lư tưởng.

 

Tuy nhiên, số phận vật chất không chỉ là kết quả của hành động đầu tiên đó. Vận mệnh vật chất của tư tưởng đó bao gồm tất cả những sự thể hiện liên tiếp được dự tính từ nó. Những điều này xảy ra bất cứ khi nào chu kỳ của nó dẫn nó trở lại cõi trí, và bất cứ khi nào trên cõi đó, nó giao nhau giữa một hoặc nhiều tư tưởng, cho dù là của người tạo ra nó hay của những người khác. Những kết tủa này là từ những tư tưởng mà ra; không thể vượt thoát được vĩnh viễn. Phải có sự thể hiện cho đến khi tư tưởng được điều chỉnh. Mọi thứ tồn tại trên cõi trần là sự thể hiện của một tư tưởng phải được cân bằng thông qua người đưa ra tư tưởng, phù hợp với trách nhiệm của anh ta, và kết hợp với thời gian, điều kiện và địa điểm. Điều đó, trong mỗi trường hợp, là sắc lệnh của luật. Định mệnh và sắc lệnh không vượt ra ngoài cõi trần .

 

 

 

 

Một số kết quả tâm linh là không thể tránh khỏi, như niềm vui hay nỗi buồn; kết quả tinh thần không chắc chắn v́ chúng phụ thuộc vào thái độ tinh thần. Tuy nhiên, cả hai đều không phải là kết quả vật lư. Nhưng chúng phải được xem xét v́ các điều kiện vật chất vẫn tiếp tục do chúng tạo ra. Có ba mục đích trong đó, và chúng gây ra sự thể hiện tư tưởng như hành vi vật chất, đối tượng và sự kiện.

 

Mục đích đầu tiên là để hành giả trong cơ thể học được tư tưởng là ǵ, ư nghĩa của chúng và cách thế giới vật chất được xây dựng bằng chúng; rằng anh ta chịu trách nhiệm về những tư tưởng của anh ta, và sẽ được khen thưởng và trừng phạt cho chúng và anh ta có thể đạt được sự bất tử có ư thức chỉ bằng cách suy nghĩ. Mục đích thứ hai là trả nợ. Do đó, hành giả sẽ trả quả và hái quả tương đương với những hành động và điều kiện vật chất mà người đó đă gây ra hoặc cho phép. Điều này không có nghĩa là nếu một người đàn ông đánh đập một cậu bé, một lúc nào đó cậu bé sẽ đánh đập người đàn ông, hoặc nếu một người vợ cằn nhằn một người chồng rằng người chồng trước đây đă nói xấu người đó bây giờ là vợ anh ta. Có nghĩa là người đàn ông đã đánh cậu bé nay sẽ tự ḿnh bị đánh, nhưng không nhất thiết phải do cậu bé đó, và người chồng hiện tại đă cằn nhằn ai đó, nhưng không nhất thiết phải là người phụ nữ đó. Mục đích thứ ba là sự điều chỉnh giữa mong muốn của hành giả và sự thể hiện, cân bằng tư tưởng.

 

Việc điều chỉnh phải được thực hiện bởi hành giả một cách hiểu biết; không nhất thiết với kiến ​​thức về quá khứ, nhưng với một sự hiểu biết, ví dụ, với sự hiểu biết rằng một đau khổ nào đó là xứng đáng, và do đó, phải sẵn ḷng gánh chịu. Quyết định này thực hiện điều chỉnh, và tư tưởng đó sau đó được cân bằng. Thông thường một người từ chối có thái độ đó. Tư tưởng được tạo ra và tích lũy mà không được điều chỉnh. V́ vậy, những tư tưởng này trở thành hoàn cảnh khó khăn bao trùm rất nhiều. Trong mỗi tư tưởng này, yếu tố cân bằng gây ra sự thể hiện này tiếp theo sự thể hiện khác. Người đó học được rất ít và có ít điều chỉnh được thực hiện từ vô số tư tưởng tích lũy.

 

Ba mục đích có quan hệ với nhau. Bằng cách trả quả xấu và hái quả tốt, một người học về tư tưởng và nhiệm vụ của ḿnh. Nếu không bị trả quả, anh ta thường không học. Trong hầu hết các trường hợp, anh ta không học được ngay cả khi bị buộc phải trả quả nhiều lần. Anh ta phải tiếp tục trả quả cho đến khi anh ta học được những ǵ anh ta nên làm hoặc không nên làm trong một trường hợp cụ thể. Ngay cả sau khi anh ta đă học được điều ǵ sai, anh ta vẫn chưa học đủ tốt để chống lại sự cám dỗ; do đó điều kiện của thế giới mới như vậy. Nhưng có một tương lai tươi sáng ở phía trước nếu mọi người sẵn sàng học hỏi và điều chỉnh.

 

Tất cả mọi thế giới phụ thuộc vào cõi trần của thế giới vật chất của quả đất để phát triển. Sự tiến bộ của vật chất trong bất kỳ quả cầu nào cũng chỉ có thể được thực hiện trong khi vật chất của quả cầu đó nằm trong cơ thể vật chất của những hành giả. Chỉ có nó chịu ảnh hưởng của Ánh sáng của một Trí tuệ, và chỉ có ở đó mà tất cả các thế giới và các quả cầu mới gặp nhau.

 

Vật chất lưu thông qua bốn vùng tương ứng của bầu khí quyển của cơ thể. Sự tuần hoàn được duy tŕ bởi sự thay đổi của hơi thở khi nó đến và đi. Sau đó, vật chất tuần hoàn qua bốn hệ thống của tứ thể. Lư do mà mọi vật chất có thể kết hợp với nhau ở đó là ở đó các cõi vật chất của bốn thế giới liên kết với nhau. Bằng những tuần hoàn này, cơ thể này được xây dựng, duy tŕ, trở nên thô hơn hoặc mịn hơn, được giữ ǵn sức khỏe hoặc bị bệnh tật, tùy theo tư tưởng của người sinh sống nó. Một tư tưởng được xây dựng trong cơ thể thông qua các đơn vị thiên nhiên, các nguyên tố, chúng lao vào h́nh thức mà tư tưởng xác định. Chúng xây dựng nó ra và kết tủa nó, như một nét đẹp trai, một bộ phận dị dạng hoặc một căn bệnh trên cơ thể; hoặc chúng mang lại những hành động và tai nạn như là sự thể hiện của tư tưởng.

 

 

 

Ngoài cõi trần , quy luật của tư tưởng không quyết định hoặc bắt buộc kết quả; tuy nhiên, các kết quả không bị quy luật tư tưởng hướng dẫn hoặc ép buộc, cụ thể là các kết quả đối với hành giả được tạo ra bởi các sự kiện vật chất, cũng là phương tiện để dạy hành giả. Cuộc sống trong cơ thể con người mang đến những cơ hội mà hành giả sẽ được dạy, đào tạo và kỷ luật để ḥa hợp với Bản thân Ba ngôi của ḿnh. Do đó, hành giả có thể trở nên ư thức chỉ khi c̣n sống trong cơ thể người, không bao giờ có ư thức sau khi cơ thể chết. Chỉ khi nó ở trong cơ thể bằng xương bằng thịt của nó th́ người đó mới có thể tiếp xúc với tất cả các thế giới và quả cầu. Sự đi lại qua tất cả các thế giới và các khối cầu là cần thiết như một điều kiện để một Bản thân Triune có thể được nâng lên để trở nên có ư thức như một Trí tuệ.

 

Cơ thể là kết quả của công việc của hành giả trong các aeons. Trong cơ thể con người có các bộ phận khác nhau ở các mức độ khác nhau, khi đi xuống và đi lên. Cả hai lớp học đều cần cơ thể vật chất để thực hiện số phận của họ. Không có hai cơ thể nào b́nh đẳng trong bất kỳ ư nghĩa nào; những hành giả trong họ không b́nh đẳng trong sự phát triển, tư tưởng của họ cũng vậy, những tư tưởng này tạo nên cơ thể. Những người nh́n vào một cơ thể người ta thì không thể biết được trong đó có ǵ. Địa vị trong cuộc sống cũng không nói được điều gì; một người có tŕnh độ học vấn có thể nhanh chóng đi xuống, một người có vẻ thấp kém lại có thể thăng tiến. Tuy nhiên, trong những cơ thể vật chất này, tất cả đều nhận được số phận mà họ đă tạo ra cho chính ḿnh, và thông qua những chiếc bánh thánh giá này, toàn bộ thiên nhiên trong thế giới sinh tử của loài người vận hành.