Thinking and Destiny 21

    

 

SECTION 3

Course and exteriorization of a thought. The innate idea of justice.

Next comes the course of the thought towards its exteriorization. The law is that thinking of physical things tends to be objectified into acts, objects or events on the physical plane. Not every thought that is generated is exteriorized. Some lack vitality to go on towards the physical plane; they have not the force to develop. Such thoughts die out and the desire in them returns into the matter of the psychic atmosphere, but the Light remains in the mental atmosphere. Some thoughts are changed before they are exteriorized. This can occur during any part of their course before exteriorization. The change occurs when the aim in the thoughts is changed;

 those thoughts will be exteriorized not as originally generated, but as changed by the new aim. Some thoughts are revoked before they are issued; this is so if the doer has dis-approved of the thought and its purpose, after the thought has been generated. When the doer refuses it exteriorization, it is dissipated.

 

The reason may be fear of discovery or of the consequences or it may be a change of aim. Often the human broods over certain subjects of thought in gloom, misery or despondency, without conceiving a thought. He merely creates and dwells in a drab atmosphere and entertains thoughts without issuing them.

Sometimes he plays with light fancies, castles in the air, day-dreams. These occupations do not at once produce thoughts. Yet all of this kind of thinking has a tendency to influence the mental atmosphere and to determine the aim when a thought is generated. Everything that is on the physical plane is an exteriorization of a thought, and in order to be so exteriorized that thought has to go through a certain course.

 

 Thoughts are conceived in the heart, that is, on the light plane of the life world. They are born or issued through the brain, that is, on the light plane of the light world, and this is so even though they are thoughts of low, disgusting physical things. Thoughts when born contain four factors, an aim, a plan or design, an effect or effects of the design, and the balancing factor.

 

These will become actual in the course of the thought. A thought issues as a thought, but it is still far from being a physical thing. It issues as a point on the light plane of the light world, on the nature-side.

 

A thought is intelligent-matter of the degree called feeling-and-desire and of the degree called Light of the Intelligence and is clothed in nature-matter of all the four worlds, but these clothes, potential as a structure within the point, become actual in its course toward exteriorization, when the structure within the point develops outward from the point.

A thought tends to carry out the potential design within  it; as soon as it issues as a point it carries within it also that which will eventually balance it. This balancing factor is related to conscience, that is, a man's knowledge of his departure from rightness, the man's moral standard of right.

 

The design is a cause, its exteriorization is an effect, which, owing to factors beyond one's control, is not always carried out as he desires. The exteriorization of the design is one thing, the exteriorization of the thought as a whole quite another.

If the exteriorization of its design is also the exteriorization of the whole thought, the thought is balanced at once. This is the case if one does what he knows to be right because it is right, without attachment to the results of his actions.

 

It is also the case in trivial affairs where conscience does not warn against the thought or action. But if the thought is not balanced at that exteriorization, then exteriorizations must continue until in time by some one exteriorization the whole thought has been exteriorized and is itself balanced by the doer.

 A thought may find exteriorization either as an act of the one who thought it, or as an event, a happening to him because of the exteriorization of the thought of another person, which his own past thought brings about.

 

To balance a thought is to return to nature all that is nature-matter in the thought, and to return to the doer all that belongs to the doer. The balance is made at one of the exteriorizations of the thought. Then the thought is abrogated, it ceases to exist and is balanced.

A human balances a thought when he performs a duty willingly and intelligently without attachment to the results. He may not know about the thought or the method by which he balances it. Nevertheless, the thought is balanced by him.

The knower and the thinker of the Triune Self are always ready. The doer is not ready because it is not will-ing to let go of that in the thought which is nature-matter and which it tries to make a part of itself.

 

The doer portion makes itself ready, though the human does not know it, when it desires to be honest and to do right and to be informed of its ignorance about itself and about what it wants. Some of the events which will exteriorize the design, may follow only after long periods.

The mystery of the physical world is caused by this separation of cause and effect. Though cause and effect become separated, there is an indissoluble connection between them and a tendency  towards balancing at every stage.

 Conditions and opportunities do not always permit an immediate balance, but the tendency to bring one about is there in the thought and will fulfill itself in the end. The energy in a thought is not exhausted until the thought is balanced.

Usually there are no outward indications of the connection between results and a still existing thought; and though a thought is a part of the man who issued it, there is then no physical evidence to show his connection with the belated or outstanding exteriorization. But whenever an exteriorization of a thought occurs, as an event in the life of someone, and results of joy or sorrow follow, his thought is there, and brings about the event to him.

When a thought issues on its way to be exteriorized it is actually a point of matter on the light plane of the light world, having latent in it matter of the three lower worlds, and is therefore still potential, that is, its inherent possibilities have not become physical things. It is on the nature-side and is guided by its aim. A thought has in itself the tendency to unfold the structure within the point, and so to express itself in physical matter, out of which the generating desire was aroused and to which it is directed by the aim, (Fig. IV-A).

 The course may be devious, may be delayed or may be interfered with, but it descends to the physical plane and will arrive there at last. The term "descends" is figurative; it does not mean moving down. All the worlds intermingle in a human body. When it is said that a thought descends from one world or plane to another it means that the thought affects, and is itself affected by, different kinds of matter in a human body, and that it changes from the finer kind that clothed it to a coarser kind.

From the light plane of the light world the thought descends to the light plane of the life world, and there the potential life matter grows from the point outward, and clothing the thought becomes actual on that plane. Then the thought descends into the form world where the form matter becomes actual; then it descends to the light plane of the physical world.

The descent in each case is made when the matter grows from a point to the quarter circle. Then the thought enters the body or bodies through which it is to be exteriorized. It passes from the light plane to the radiant-radiant state on the physical plane of the physical world. There in the head it takes on radiant matter from the generative system. Then it descends to the airy state in the thorax and takes on airy matter from the respiratory system.

If the thought is to be exteriorized in speech or in an act not connected with food, smell or sex, it does not go below the heart, and there it draws from the circulatory and digestive systems, by means of the blood, fine fluid and solid matter, and is exteriorized with that. If the thought is one concerned with eating or smelling or sex, it goes below into the abdominal or the pelvic section and receives there the matter that will clothe it to become an act, an object or an event.

If the thought affects many, as the prosperity which comes from a harvest or a new road, or as the calamity which follows the sweep of a disease or a devastation, it is built into the event in the bodies of all the people, near and distant, who are touched by it.

This concretion of a thought may happen instantly or it may take a long time. If there is a delay the thought does not reach the physical plane, but waits on the radiant-form plane, in the abdomen. This is so even though the thought is to be manifested as speech and does not go below the heart. It is nevertheless on the radiant-form plane in the region of the kidneys.

When the thought has arrived on the radiant-physical plane, that is, in a state of radiant-radiant or astral matter, it is well defined and is the counterpart of what it is intended to be as a physical act, object or event. This is why events can sometimes be foretold.

When the astral form becomes the physical act, object or event, a part of the thought is exteriorized. It may take many physical efforts and a long series of physical events before the balance with the physical event is made by the doer in itself, as it inevitably must be made. Because of the factors in the generation of a thought, the balancing depends on conscience and responsibility. At present only the course of a thought will be kept in view.


 

PHẦN 3

Chu trình và thể hiện một tư tưởng. Ư tưởng bẩm sinh về công lư.

Tiếp theo là quá tŕnh tư tưởng hướng tới việc thể hiện nó. Quy luật là tư duy về các sự vật cơi trần có xu hướng được khách thể hóa thành các hành vi, đối tượng hoặc sự kiện trên cơi trần. Không phải mọi tư tưởng được tạo ra đều được thể hiện. Một số thiếu sức sống để tiếp tục hướng tới cơi trần; họ không có lực để phát triển. Những tư tưởng như vậy chết đi và mong muốn trong họ quay trở lại vấn đề của bầu không khí tâm linh, nhưng Ánh sáng vẫn c̣n trong bầu không khí tinh thần. Một số tư tưởng bị thay đổi trước khi chúng được phổ biến rộng răi. Điều này có thể xảy ra trong bất kỳ phần nào của đường đi trước khi thể hiện. Sự thay đổi xảy ra khi mục tiêu trong tư tưởng bị thay đổi;

 

 

những tư tưởng đó sẽ được thể hiện không phải như được tạo ra ban đầu, mà được thay đổi bởi mục tiêu mới. Một số tư tưởng được thu hồi trước khi chúng được ban hành; điều này là như vậy nếu người thực hiện không chấp thuận tư tưởng và mục đích của nó, sau khi tư tưởng đă được tạo ra. Khi hành giả từ chối nó thể hiện, nó sẽ bị tiêu tan.

 

 Lư do có thể là sợ bị phát hiện hoặc hậu quả hoặc có thể là thay đổi mục đích. Thường th́ con người nghiền ngẫm một số chủ đề suy nghĩ trong sự u ám, đau khổ hoặc tuyệt vọng, mà không tạo ra tư tưởng. Anh ta chỉ đơn thuần tạo ra và sống trong một bầu không khí buồn tẻ và nhắm vào những tư tưởng mà không đưa chúng ra.

 

 

Đôi khi anh ấy chơi với những điều huyền ảo nhẹ nhàng, những ṭa lâu đài trên không trung, những giấc mơ ban ngày. Những việc làm này không sản sinh ra tư tưởng ngay lập tức. Tuy nhiên, tất cả kiểu tư tưởng này đều có xu hướng ảnh hưởng đến bầu không khí tinh thần và xác định mục tiêu khi một tư tưởng được h́nh thành. Mọi thứ trên cơi trần đều là sự thể hiện của một tư tưởng, và để được thể hiện đến mức ấy thì tư tưởng đó phải trải qua một quá tŕnh nhất định.

 

 Ư nghĩ được h́nh thành trong ḷng, nghĩa là trên cơi ánh sáng của thế giới sự sống. Chúng được sinh ra hoặc được phát hành thông qua bộ năo, tức là, trên cơi ánh sáng của thế giới ánh sáng, và điều này là như vậy mặc dù chúng là những tư tưởng về những thứ vật chất thấp hèn, ghê tởm. Tư tưởng khi được sinh ra bao gồm bốn yếu tố, mục tiêu, kế hoạch hoặc thiết kế, hiệu ứng hoặc tác động của thiết kế và yếu tố cân bằng.

 

 

 Những điều này sẽ trở thành hiện thực trong quá tŕnh suy nghĩ. Một tư tưởng được coi là một tư tưởng, nhưng nó vẫn c̣n lâu mới trở thành một vật thể. Nó được coi là một điểm trên cơi ánh sáng của thế giới ánh sáng, về mặt tự nhiên.

 

 

Một ư nghĩ là vật chất thông minh ở mức độ được gọi là cảm giác và ham muốn và mức độ được gọi là Ánh sáng của trí tuệ và được bao bọc trong vật chất tự nhiên của cả bốn thế giới, nhưng những bộ quần áo này, tiềm năng như một cấu trúc bên trong điểm, trở thành thực tế trong quá tŕnh của nó theo hướng thể hiện, khi cấu trúc bên trong điểm phát triển ra bên ngoài so với điểm.

Một tư tưởng có xu hướng thực hiện thiết kế tiềm năng bên trong nó; ngay sau khi nó phát hành như một điểm, nó cũng mang bên trong nó mà cuối cùng sẽ cân bằng nó. Yếu tố cân bằng này liên quan đến lương tâm, nghĩa là, sự hiểu biết của con người về việc anh ta rời khỏi lẽ phải, tiêu chuẩn đạo đức của người đàn ông về lẽ phải.

 

 Thiết kế là một nguyên nhân, sự thể hiện của nó là một hiệu ứng, do những yếu tố nằm ngoài tầm kiểm soát của một người, không phải lúc nào cũng được thực hiện như anh ta mong muốn. Việc thể hiện thiết kế là một chuyện, việc thể hiện tư tưởng nói chung là một chuyện khác.

 

Nếu việc thể hiện thiết kế của nó cũng là sự thể hiện của toàn bộ tư tưởng, th́ ư nghĩ đó được cân bằng ngay lập tức. Đây là trường hợp nếu một hành giả những ǵ anh ta biết là đúng bởi v́ nó là đúng, không dính mắc vào kết quả của những hành động của anh ta.

 

 Đó cũng là trường hợp trong những việc tầm thường mà lương tâm không cảnh báo trước những tư tưởng hay hành động. Nhưng nếu tư tưởng không được cân bằng tại thời điểm thể hiện đó, th́ việc thể hiện phải tiếp tục cho đến khi có người nào đó thể hiện th́ toàn bộ tư tưởng đă được thể hiện và tự nó được cân bằng bởi người thực hiện.

 

Một ư nghĩ có thể được phổ biến hóa hoặc như một hành động của người nghĩ ra nó, hoặc như một sự kiện, một sự kiện xảy ra với anh ta v́ sự thể hiện tư tưởng của một người khác, điều mà tư tưởng trong quá khứ của chính anh ta mang lại.

 

Cân bằng một tư tưởng là trở về với tự nhiên tất cả những ǵ thuộc về bản chất-vật chất trong tư tưởng, và trả lại cho hành giả tất cả những ǵ thuộc về hành giả. Số dư được thực hiện tại một về sự thể hiện của tư tưởng. Sau đó, ư nghĩ bị băi bỏ, nó không c̣n tồn tại và được cân bằng.

 

Một người cân bằng một tư tưởng khi anh ta thực hiện nhiệm vụ một cách sẵn sàng và thông minh mà không gắn với kết quả. Anh ta có thể không biết về tư tưởng hoặc phương pháp mà anh ta cân bằng nó. Tuy nhiên, tư tưởng vẫn được anh cân bằng. Thức giả và học giả củ Bản thân Triune luôn sẵn sàng. Hành giả chưa sẵn sàng bởi v́ người ta không muốn buông bỏ điều đó trong tư tưởng vốn là vật chất tự nhiên và nó cố gắng trở thành một phần của chính ḿnh.

 

Phần hành giả sẵn sàng, mặc dù con người không biết điều đó, khi họ muốn trung thực và làm đúng và được thông báo về sự thiếu hiểu biết của họ về bản thân và về những ǵ họ muốn. Vài sự kiện sẽ thể hiện thiết kế, có thể chỉ xảy ra sau một thời gian dài.

 

 Sự bí ẩn của thế giới vật chất là do sự tách biệt của nhân và quả này. Mặc dù nguyên nhân và kết quả trở nên tách biệt, nhưng có một mối liên hệ không thể xóa bỏ giữa chúng và xu hướng cân bằng ở mọi giai đoạn.

 

Điều kiện và cơ hội không phải lúc nào cũng cho phép cân bằng ngay lập tức, nhưng xu hướng mang lại sự cân bằng là có trong tư tưởng và cuối cùng sẽ tự hoàn thành. Năng lượng trong một ư nghĩ không bị cạn kiệt cho đến khi ư nghĩ đó được cân bằng.

Thông thường không có dấu hiệu bên ngoài về mối liên hệ giữa kết quả và một tư tưởng vẫn c̣n tồn tại; và mặc dù ư nghĩ là một phần của người ban hành nó, nhưng sau đó không có bằng chứng vật chất nào cho thấy mối liên hệ của anh ta với sự thể hiện muộn màng hoặc nổi bật. Nhưng bất cứ khi nào sự thể hiện của một ư nghĩ xảy ra, như một sự kiện trong cuộc đời của một người nào đó, và kết quả của niềm vui hay nỗi buồn theo sau, th́ tư tưởng của anh ta ở đó và mang lại sự kiện đó cho anh ta.

 

Khi một ư nghĩ đang trên đường được phổ biến rộng răi th́ nó thực sự là một điểm của vật chất trên cơi ánh sáng của thế giới ánh sáng, tiềm ẩn trong nó vấn đề của ba thế giới thấp hơn, và do đó vẫn c̣n tiềm năng, tức là những khả năng vốn có của nó có không trở thành những thứ vật chất. Nó ở phía tự nhiên và được hướng dẫn bởi mục tiêu của nó. Bản thân một tư tưởng có khuynh hướng mở ra cấu trúc bên trong điểm, và do đó để thể hiện chính nó trong vật chất vật chất, từ đó ham muốn sinh ra được khơi dậy và nó được định hướng bởi mục đích, (H́nh IV-A).

 

Đường đi có thể quanh co, có thể bị tŕ hoăn hoặc có thể bị can thiệp, nhưng nó đi xuống cơi trần và cuối cùng sẽ đến đó. Thuật ngữ "đi xuống" là nghĩa bóng; nó không có nghĩa là di chuyển xuống. Tất cả các thế giới đan xen trong một cơ thể con người. Khi người ta nói rằng một ư nghĩ đi xuống từ thế giới hoặc cơi này sang thế giới khác, điều đó có nghĩa là ư nghĩ đó ảnh hưởng, và bản thân nó bị ảnh hưởng bởi các loại vật chất khác nhau trong cơ thể con người, và nó thay đổi từ loại tốt hơn đă bao bọc nó thành một loại thô hơn.

Từ cơi ánh sáng của thế giới ánh sáng, ư nghĩ đi xuống cơi ánh sáng của thế giới sự sống, và ở đó vật chất sống tiềm tàng phát triển từ điểm ra ngoài, và quần áo của tư tưởng trở thành hiện thực trên cơi đó. Sau đó, ư nghĩ đi xuống thế giới h́nh thể nơi vật chất h́nh thức trở thành thực tế; sau đó nó đi xuống cơi ánh sáng của thế giới vật chất.

 

 Sự đi xuống trong mỗi trường hợp được thực hiện khi vấn đề phát triển từ một điểm đến một phần tư ṿng tṛn. Sau đó, ư nghĩ đi vào cơ thể hoặc các cơ quan mà qua đó nó sẽ được thể hiện. Nó đi từ cơi ánh sáng sang trạng thái bức xạ-bức xạ trên cơi trần của thế giới vật chất. Ở đó trong đầu nó tiếp nhận vật chất bức xạ từ hệ thống tạo ra. Sau đó, nó đi xuống trạng thái khí trong lồng ngực và tiếp nhận chất khí từ hệ thống hô hấp.

 

 

 

Nếu tư tưởng được phổ biến rộng răi trong lời nói hoặc trong một hành động không liên quan đến thức ăn, mùi hoặc t́nh dục, nó không đi xuống dưới tim, và ở đó nó lấy từ hệ thống tuần hoàn và tiêu hóa, nhờ máu, chất lỏng tốt và chất rắn, và được thể hiện với điều đó. Nếu ư nghĩ đó liên quan đến việc ăn uống, ngửi hoặc quan hệ t́nh dục, nó sẽ đi vào bên dưới phần bụng hoặc phần xương chậu và nhận ở đó vật chất sẽ bao bọc nó để trở thành một hành động, một đồ vật hoặc một sự kiện.

 

Nếu ư nghĩ ảnh hưởng đến nhiều người, như sự thịnh vượng đến từ mùa màng hoặc một con đường mới, hoặc như tai họa sau khi dịch bệnh hoặc sự tàn phá, nó được xây dựng thành sự kiện trong cơ thể của tất cả mọi người, gần và xa, những người cảm động bởi nó.

 

 Việc cụ thể hóa một ư nghĩ có thể xảy ra ngay lập tức hoặc có thể mất nhiều thời gian. Nếu có sự chậm trễ, sự suy nghĩ sẽ không đạt đến cơi trần, nhưng chờ đợi trên cơi dạng bức xạ, trong bụng. Điều này là như vậy mặc dù ư nghĩ được thể hiện dưới dạng lời nói và không đi dưới trái tim. Tuy nhiên, nó nằm trên mặt phẳng dạng bức xạ trong vùng thận.

 

Khi ư nghĩ đă đến trên cơi trần bức xạ, nghĩa là, ở trạng thái vật chất bức xạ-bức xạ hoặc vật chất trung gian, nó được xác định rơ ràng và là bản sao của những ǵ nó được dự định trở thành một hành động vật chất, đối tượng hoặc sự kiện. Đây là lư do tại sao các sự kiện đôi khi có thể được báo trước.

 

Khi h́nh thức cơi trung giới trở thành hành động tại cơi trần, đối tượng hoặc sự kiện, một phần của tư tưởng sẽ được thể hiện. Có thể cần nhiều nỗ lực tại cơi trần và một chuỗi dài các sự kiện tại cơi trần trước khi sự cân bằng với sự kiện tại cơi trần được thực hiện bởi chính người thực hiện, v́ nó chắc chắn phải được thực hiện. Bởi v́ các yếu tố trong việc h́nh thành một tư tưởng, việc cân bằng phụ thuộc vào lương tâm và trách nhiệm. Hiện tại chỉ có quá tŕnh của một tư tưởng sẽ được quan sát.