The feeling caused by the action of elementals starts desire,
which is as continuous as the sensations. Desire carries the impressions into
the mental atmosphere. It reaches that in the heart with which a portion of
the thinker of the Triune Self is in contact. Desire, the active side of the
doer, rushes to the passive side of the thinker, rightness. Through the heart,
the blood and the nerves, flows a stream of desires aroused by elementals.
The desire comes from the psychic atmosphere with the intake
of the breath and enters the heart with arterial blood from the lungs. When
the sensory nerves of the voluntary system are affected by feeling, in the
kidneys, they start the motor nerves connecting with the adrenals and reaching
the heart. With the nerve action there is a flow of secretions from the
adrenals to the heart.
The motor nerves from the adrenals affect the sensory nerves
of the heart which belong to rightness, the passive side of the thinker. The
action causes a mild emotion of approval or disapproval, which is the response
of rightness. If no action is taken against these impressions feeling and
desire begin to work some of the motor nerves of the heart and lungs belonging
to the thinker, and these communicate back to the sensory nerves of the
voluntary system in the kidneys, which belong to the doer.
Some of the nerves of the lungs which belong to reason, the
active side of the thinker, are then concerned with the feeling. The flow from
feeling-and-desire of the doer to rightness-and-reason of the thinker, and
back to feeling, that is, from the kidneys and adrenals to the heart and
lungs, and back to the kidneys, is passive thinking.
Passive thinking is the play of desire and mind, that is to say, the play of
desire in the Light, of the Intelligence, which is diffused in a part of the
mental atmosphere. It is the haphazard, purposeless, unintentional, random
thinking which fills nearly all the waking hours of the run of human beings.
It is produced by pictures, sounds, tastes, odors and contacts which strike
the four senses, and by elementals which enter the openings of the body. It
goes on without sequence, without reasoning, and it changes with each new
impression that comes into the body. By this flaccid and aimless thinking, a
little of the Light that is found in the mental atmosphere is drawn off into
nature by elementals as they leave through the openings. Only feeling and
desire are concerned in this kind of thinking.
Passive thinking leaves impressions on the breath-form. When these become
strong enough a different kind of thinking is started. When an impression is
marked distinctly and deeply enough it suggests the subject of thought for
which it stands. If this is in accord with reason, reason directs Light of the
Intelligence on the subject of thought. The I-ness of the knower is a witness
to the thinking. Thus passive thinking may induce and compel active thinking.
The motor nerves of the voluntary nervous system in the
heart and lungs act on the sensory nerves in the pituitary body and the
cerebrum, and the motor nerves from the hemispheres of the cerebrum react on
the sensory nerves in the heart, which start again the motor nerves in the
heart and lungs. By this continuing process certain thinking on the subject of
thought is urged on by desire and an effort is made to focus Light. This is
active thinking. It continues for a short time only, is intermittent and is
the effort to hold the diffused Conscious Light of the Intelligence steadily
oii a given subject of thought.
Through active thinking thoughts are produced by the union of desire and an
impression of nature with Light of the Intelligence. In passive thinking,
thinking merely plays in the Light, but by active thinking the Light is sought
to be held on the subject of thought. During this effort a thought is
conceived when Light unites with desire, that is, with the subject of thought.
The union is made in a point of nature-matter which has been carried by desire
into the mental atmosphere. Union can occur only when Light is sufficiently
focused, and this happens at the moment between the inbreathing and the
ontbreathing of the physical breath, at which time all the breaths are in
phase.
Desire comes into the heart impressed with getting or avoiding an act, an
object or an event. This desire is the subject of the thought, and it has in
it nature-matter of the physical world furnished by the senses of the body.
The desire itself is matter of the psychic atmosphere; rightness-and-reason
allow the drawing in of matter of the mental atmosphere; and the knower allows
the drawing in of matter of the noetic atmosphere. Then there is the Light of
the Intelligence.
Therefore, when a thought is conceived in the heart it has
in it actually matter of all the worlds, of all the atmospheres of the Triune
Self, and Light of the Intelligence. It has further potentially a structure,
which though yet non-existent will accord later with the systems of the three
factors of which it is composed. The desire is no longer desire, but is a part
of a new entity and can therefore, when it is united to Light, ascend in the
body to regions to which it could not go as desire.
The newly conceived thought goes by the joint action of the blood, the breath
and the nerves in both systems, to the cerebellum. There the thought is
gestated for a short or for a long time. Then it passes into the cerebrum and
into the ventricles of the brain, where it is elaborated and matured. Finally
it is born and sent forth through the frontal sinuses at a point above the
nose.
Not only elementals and one's own thoughts but thoughts from other persons
enter through the openings and nerve centers in the body. By whatever gate
elementals enter, they cannot go farther than the adrenals. The last thing
they do is to leave their impress on desire before it starts toward the heart.
It is different with thoughts from others. They go beyond the adrenals and
enter the heart itself, because in them is Light of an Intelligence. In the
heart they are either approved or disapproved by rightness.
If they are disapproved they are expelled through one of the openings with the
outward breath. If they are approved, or if rightness suffers desire to have
its way, they are entertained in the heart and then pass on to the cerebellum,
as does a newly conceived thought. In the brain they can be nourished,
weakened or slightly modified. Their aim cannot be changed, but their design
can be varied. They are issued through the frontal sinuses, like thoughts that
are newly born.
Thoughts of one's own return to him from time to time. Once a thought has been
conceived, gestated and issued, it remains in the mental atmosphere of the one
who created it. It circulates in the atmosphere and may re-enter the body from
time to time. It enters through the breath and does not again pass through the
lower stages of thinking by which it became a thought.
This ends the description of the generation of a thought, which may be the
conception, gestation and birth of one's own thought, or the reception,
entertainment and issue of a thought generated by someone else or by oneself,
in the past.
|
Cảm giác do hành động của các tinh linh gây ra bắt đầu ham
muốn, liên tục như cảm giác. Ham muốn mang những ấn tượng vào bầu không khí
tinh thần. Nó chạm đến điều đó trong trái tim mà một phần của nhà tư tưởng về
Bản thân Triune đang tiếp xúc. Mong muốn, mặt chủ động của hành giả, dồn về
phía bị động của học giả, lẽ phải. Thông qua trái tim, máu và các dây thần
kinh, chảy một ḍng ham muốn được khơi dậy bởi các tinh linh.
Sự khao khát đến từ bầu không khí tâm linh với sự hấp thụ
của hơi thở và đi vào tim bằng máu động mạch từ phổi. Khi các dây thần kinh
cảm giác của hệ thống tự nguyện bị ảnh hưởng bởi cảm giác, trong thận, chúng
bắt đầu các dây thần kinh vận động kết nối với tuyến thượng thận và đi đến
tim. Với hoạt động của dây thần kinh, có một luồng chất tiết từ tuyến thượng
thận đến tim.
Các dây thần kinh vận động từ tuyến thượng thận ảnh hưởng
đến các dây thần kinh cảm giác của tim thuộc về bên phải, bên thụ động của học
giả. Hành động gây ra một cảm xúc nhẹ nhàng về sự tán thành hoặc không tán
thành, đó là phản ứng của sự đúng đắn. Nếu không có hành động nào chống lại
những ấn tượng này, cảm giác và ham muốn bắt đầu hoạt động một số dây thần
kinh vận động của tim và phổi thuộc về học giả, và những dây thần kinh này
liên lạc trở lại với dây thần kinh cảm giác của hệ thống tự nguyện trong thận,
thuộc về hành giả .
Một số dây thần kinh của phổi thuộc về lư trí, bên hoạt động
của học giả, sau đó liên quan đến cảm giác. Ḍng chảy từ cảm giác và mong muốn
của hành giả đến tính đúng đắn và lư trí của học giả, và trở lại cảm giác, tức
là từ thận và tuyến thượng thận đến tim và phổi, và trở lại thận, là tư tưởng
thụ động.
Tư duy thụ động là tṛ chơi của dục vọng và tâm trí, có
nghĩa là tṛ chơi của dục vọng trong Ánh sáng, của Trí tuệ, vốn được khuếch
tán trong một phần của bầu không khí tinh thần. Đó là tư tưởng ngẫu nhiên,
không mục đích, không chủ định, ngẫu nhiên lấp đầy gần như tất cả các giờ thức
giấc của con người. Nó được tạo ra bởi h́nh ảnh, âm thanh, mùi vị, mùi và sự
tiếp xúc tác động vào bốn giác quan và bởi các tinh linh xâm nhập vào các khe
hở của cơ thể. Nó diễn ra không theo tŕnh tự, không lư luận, và nó thay đổi
theo từng ấn tượng mới xuất hiện trong cơ thể. Bằng cách suy nghĩ mông lung và
không mục đích này, một chút ánh sáng được t́m thấy trong bầu không khí tinh
thần sẽ bị các tinh linh hút vào thiên nhiên khi chúng đi ra qua các khe hở.
Chỉ có cảm giác và mong muốn nằm trong loại tư tưởng này.
Tư duy thụ động để lại ấn tượng trên breath-form/ h́nh thức hơi thở. Khi chúng
trở nên đủ mạnh, một kiểu tư tưởng khác sẽ được bắt đầu. Khi một ấn tượng được
ghi rơ ràng và sâu sắc, nó gợi ư cho người ấy một tư tưởng có liên quan. Nếu
điều này phù hợp với lư trí, lư trí sẽ hướng Ánh sáng của Trí tuệ vào chủ đề
tư tưởng. Cái Tôi của thức giả là một nhân chứng cho tư tưởng. Do đó, tư duy
thụ động có thể tạo ra và buộc phải tư tưởng chủ động.
Các dây thần kinh vận động của hệ thống thần kinh tự nguyện
trong tim và phổi hoạt động trên dây thần kinh cảm giác trong cơ thể tuyến yên
và đại năo, và dây thần kinh vận động từ các bán cầu của đại năo phản ứng trên
dây thần kinh cảm giác ở tim, bắt đầu lại vận động. thần kinh ở tim và phổi.
Bằng quá tŕnh liên tục này, một số tư tưởng nhất định về chủ đề tư tưởng được
thúc giục bởi ham muốn và nỗ lực được thực hiện để tập trung Ánh sáng. Đây là
tư duy tích cực. Nó chỉ tiếp diễn trong một thời gian ngắn, không liên tục và
là nỗ lực để giữ cho Ánh sáng Ư thức được lan tỏa đều đặn trong một chủ đề tư
duy nhất định.
Thông qua tư duy tích cực, những tư tưởng được tạo ra bởi sự kết hợp của ham
muốn và ấn tượng về thiên nhiên với Ánh sáng của Trí tuệ. Trong tư duy thụ
động, tư duy chỉ đóng vai tṛ trong Ánh sáng, nhưng bằng tư duy chủ động, Ánh
sáng được t́m kiếm để nắm giữ chủ đề của tư duy. Trong nỗ lực này, một tư
tưởng được h́nh thành khi Ánh sáng hợp nhất với ham muốn, nghĩa là, với chủ
thể của tư tưởng. Sự kết hợp được thực hiện trong một điểm thuộc về bản
chất-vật chất đă được mong muốn đưa vào bầu không khí tinh thần. Sự kết hợp
chỉ có thể xảy ra khi Ánh sáng được hội tụ đầy đủ, và điều này xảy ra tại thời
điểm giữa hơi thở vật chất hít vào và thở ra, tại thời điểm đó tất cả các hơi
thở đều ḥa nhịp với nhau.
Mong muốn đi vào trái tim ấn tượng với việc nhận được hoặc tránh một hành
động, một đối tượng hoặc một sự kiện. Mong muốn này là chủ đề của tư tưởng, và
nó có trong nó bản chất - vật chất của thế giới vật chất được cung cấp bởi các
giác quan của cơ thể. Bản thân ước muốn là vấn đề của bầu không khí tâm linh;
tính đúng-và-lư cho phép vẽ ra vật chất của bầu không khí tinh thần; và thức
giả cho phép vẽ ra vật chất của bầu không khí thơ mộng. Sau đó là Ánh sáng của
Trí tuệ.
Do đó, khi một tư tưởng được h́nh thành trong trái tim, nó
thực sự có trong nó vấn đề của tất cả thế giới, của tất cả các thể của Bản
thân Ba ngôi, và Ánh sáng của Trí tuệ. Nó có tiềm năng hơn nữa là một cấu
trúc, mặc dù chưa tồn tại sẽ phù hợp với hệ thống của ba yếu tố mà nó
được cấu thành. Mong muốn không c̣n là ham muốn nữa, mà là một phần của một
thực thể mới và do đó, khi nó được kết hợp với Ánh sáng, đi lên trong cơ thể
đến những vùng mà nó không thể đi đến như mong muốn.
tư tưởng mới được h́nh thành đi theo hoạt động chung của máu, hơi thở và các
dây thần kinh trong cả hai hệ thống, đến tiểu năo. Ở đó, tư tưởng được thể
hiện trong thời gian ngắn hoặc dài. Sau đó, nó đi vào năo và tâm thất của năo,
nơi nó được hoàn thiện và trưởng thành. Cuối cùng, nó được sinh ra và gửi đi
qua các xoang trán ở một điểm trên mũi.
Không chỉ các tinh linh và tư tưởng của chính ḿnh mà tư tưởng từ những người
khác đi vào các chỗ hở và trung tâm thần kinh trong cơ thể. Bởi bất kỳ tinh
linh đi vào cổng nào, chúng không thể đi xa hơn các adrenals. Điều cuối cùng
họ làm là để lại ấn tượng về ham muốn trước khi nó bắt đầu hướng đến trái tim.
Nó khác với tư tưởng từ những người khác. Họ vượt ra ngoài khuôn khổ và đi vào
trái tim của chính nó, bởi v́ trong chúng có Ánh sáng của một Trí thông minh.
Trong trái tim, chúng được tán thành hoặc không tán thành bởi lẽ phải.
Nếu chúng không được chấp thuận, chúng sẽ bị trục xuất qua một trong các lỗ
thông với hơi thở ra ngoài. Nếu chúng được chấp thuận, hoặc nếu sự đúng đắn bị
khao khát có được theo cách của nó, chúng sẽ được giải trí trong trái tim và
sau đó truyền đến tiểu năo, cũng như một tư tưởng mới được h́nh thành. Trong
năo chúng có thể được nuôi dưỡng, làm suy yếu hoặc sửa đổi một chút. Mục đích
của chúng không thể thay đổi, nhưng thiết kế của chúng có thể đa dạng. Chúng
được phát ra thông qua các xoang trán, giống như những tư tưởng mới được sinh
ra.
Những tư tưởng về bản thân của một người trở lại với anh ta theo thời gian.
Một khi một tư tưởng đă được h́nh thành, thể hiện và ban hành, nó vẫn nằm
trong bầu không khí tinh thần của người tạo ra nó. Nó lưu thông trong khí
quyển và thỉnh thoảng có thể xâm nhập lại vào cơ thể. Nó đi vào qua hơi thở và
không lại đi qua các giai đoạn tư duy thấp hơn mà nó đă trở thành một tư
tưởng.
Điều này kết thúc việc mô tả quá tŕnh h́nh thành một tư tưởng, có thể là sự
thụ thai, h́nh thành và sinh ra tư tưởng của chính ḿnh, hoặc việc tiếp nhận,
giải trí và đưa ra một tư tưởng do người khác hoặc do chính ḿnh tạo ra trong
quá khứ.
|