Thinking and Destiny 14

    

 

 

Thus a doer in a human body is allowed to consider a personal God as its creator and source of power, and as the administrator of justice according to a moral code. In so far as the God's acts or omissions do not fall in with the moral code—the very code which is attrib-uted to the God—the doer believes in the "inscrutable ways of Providence." Sometimes small parts of the law of thought are to be found in religions; but then they are colored to fit in with the body of the theology. When the doer matures sufficiently to see that it is sense-bound in a body which is personalized nature, and to distinguish between the gods or God on the one hand, and, on the other, the Light it receives from its Intelligence, then by that Light will the doer understand the innate idea of justice, the real meanings of the "wrath of God" and of the doctrine of original sin. Accidents and chance are words used by persons who do not think clearly when they attempt to account for certain happenings. Anyone who thinks must be convinced that in a world as orderly as this there is no room for the words accident and chance. Every natural science depends upon the recurrence of certain facts in a certain order. A physical law means facts observed and the assurance of their recur-rence in orderly sequence. Such physical laws govern all physical actions, from sowing to harvesting, from boiling water to sailing a vessel, from playing a fiddle to the electri-cal transmission of sound and images by radio. Can it be that there is no certainty of the orderly sequence of facts and events when we search for moral law, for moral order? There is such a law, and it accounts for so-called accidents: Everything existing on the physical plane is an exteriorization of a thought which must be adjusted through the one who issued the thought, in accordance with his responsibility and at the conjunction of time, condition and place.

SECTION 2

An accident is an exteriorization of a thought. Purpose of an accident. Explanation of an accident. Accidents in history

An "accident" is an event which happens to one or more persons or things unexpectedly, without being foreseen and without intention. Therefore the accident stands out from the general and foreseen order of events as unusual or separate. A so-called accident is, like any other event on the physical plane, a thought in a certain part of its course. A thought is a being created by the Conscious Light and desire; and which, when issued, has in it an aim, a potential design, and a balancing factor—which balanc-ing factor, like the needle of a compass, points to the final balance of the thought as a whole. The thought endures until the balancing factor has brought about an adjustment through the one who issued the thought. The balancing fac-tor causes exteriorizations as long as the thought endures. Whenever the thought, moving in its courses, approaches the physical plane, it causes the one who issued it to be in place for an exteriorization of that thought. An exteriorization can happen only when there is a juncture of time, condi-tion and place. The laws which control the exteriorization do not always fit in with the intention and expectation of the persons concerned; and the exteriorization is then called an accident. An accident is a perceived physical part of a thought which is proceeding on its otherwise invisible course. The exteriorization makes visible that part of the thought which touches the physical plane and is not yet balanced. The demonstration is made on or through the person who is concerned in the accident. Accidents such as a personal injury, or a barn being struck by lightning, or an occurrence which prevents one from embarking on a ship that is to be wrecked, come only to those whose thoughts are thereby partially exteriorized to them. An accident presents to the one to whom it happens something of his past, either distant or recent.  The accident is a part of one of his own thoughts that he has not balanced, and which will endure, and from  time to time something of his past, eitner instant or recent. Tne accident is a part of one of his own thought that he has not balanced, and which will endure and, from time to time, meet him face to face as a physical event, until he has paid or received payment through the direct exteriorization of the design, learns his lesson from that child of his mind and desire, and has satisfied his conscience. Often accidents come to injure him, often to help him, and sometimes as protections. The reasons why events happen to him in the form of accidents, in an exceptional, unforeseen manner, are that a man would not do certain things to himself, like breaking an arm, or that circumstances do not call for a commission of a crime against him, that is, an intentional injury; or finally that the happening accidentally is the easiest and most 1 'red way to bring about the juncture of time, condition and ace for the exteriorization. Further, there is in the happening of an accident a ecial call for attention. An accident rather than an ordinary event, produces this, because the accident is unlooked for, startling. An accident is brought about in the ordinary course of the law of thought as destiny. Every man has a vast num-ber of thoughts cycling in his mental atmosphere toward and away from exteriorization on the physical plane. The thoughts live on with a tendency to exteriorize in the is which the balancing factor in each of them requires projects. The thoughts begin and continue their cycles from the time a person issues them. Whenever they approach the physical plane, they seek to exteriorize; but they are often held back by the exteriorizations of his present design. When there is an opportunity, be it ever so slight, the whole nature of the man seizes upon it and uses it to precipitate an event which will bring about one of these exterioriza-tions. Every thought, once it is issued, endures and appears cyclically, exteriorized as a physical event. For that purpose, the one who issued the thought calls mentally or psychically on other persons concerned with the thought, through their atmospheres. If a cycle of one of those persons' thoughts coincides with a cycle of one of his own, this will produce, unintentionally to the first one, the event which is called an accident. Another manner in which accidents are brought about is by elementals, nature units. They follow and are bound by a man's thought, and rush with it into his body as an impulse, so that he unexpectedly performs an act which results in an accident to him; he may, for instance, cut himself; or may fall in front of a fast moving car. Another way in which elementals may act to precipitate a thought, is by producing an occurrence without human intervention, as where fire burns a man, or a cinder gets into his eye, or melting ice drops on him from a roof, or he finds articles of value. In every instance his own thought, seeking exterioriza-tion, is the means of precipitating upon him the event which he calls an accident. The purpose of an accident is to call one's attention to the thought of which it is one of the exteriorizations. One to whom an accident happens can always, by searching, find out something about that. Though the event may not reveal the whole past to him, it may reveal that portion of the past which it is necessary for him to know. If he tries to under-stand, he will learn, and he will learn more, if he is willing to pay,—he must pay anyway. What he learns will bring him nearer to the adjustment.

 Suppose two men are traveling in a mountainous coun-try. By placing his foot on an insecure stone, one of them slips and falls into a ravine. His companion goes to the rescue, finds the mangled body below, among rocks; and close at hand he discovers, cropping out from the side of the ravine, a vein of gold. The death of the one impoverishes his family and causes failure to some with whom he was in busi-ness. Because of that fall, the other discovers an ore deposit which becomes a source of wealth. Such an occurrence is said to be an accident, bringing death to one, sorrow and poverty to some, failure to others, and "good luck" to the comrade whose wealth is gained by chance. There is no accident or chance connected with such occurrences. Each of the events is in accordance with the working out of the law as destiny, and is an exterioriza-tion of some thought, issued by the person affected, though beyond the limits of perception. The one who was killed was a man whose allotted time had run its course, though his death could have occurred a I, The one who was killed was a man whose allotted time A had run its course, though his death could have pect!-1171 a little sooner or might have been postponed for a short time. The manner of his death had been predetermined to be sudden. Further, it was necessary, on account of his family and his business connections, that his relations to them be severed abruptly. Therefore he suffered sudden death. Whether the poverty awakens self-reliance in those who have been dependent on the deceased and brings out traits which could not be seen while they were dependent on another, or whether they become disheartened, give up to despair or become paupers, rests largely upon the past of those concerned. Whether the one who discovers the gold improves the opportunity of wealth to be honest, to better the conditions of himself and others, to relieve suffering, or to support educational work; or whether, on the other hand, he does none of these, but uses his wealth and the power which it gives him for the oppression of others; or whether he becomes morally corrupt and urges others to lives of dis-

 

 

V́ vậy, một hành giả trong cơ thể con người được phép coi một Thiên Chúa cá nhân là đấng sáng tạo và nguồn quyền lực của nó, và là người quản lư công lư theo quy tắc đạo đức. Trong chừng mực mà các hành vi hoặc thiếu sót của Đức Chúa Trời không thuộc quy tắc đạo đức — chính quy tắc được gán cho Đức Chúa Trời — hành giả tin vào “những cách thức khó hiểu của Sự Quan Pḥng”. Đôi khi những phần nhỏ của quy luật tư tưởng được t́m thấy trong các tôn giáo; nhưng sau đó chúng được tô màu để phù hợp với cơ thể của thần học. Khi hành giả đủ trưởng thành để thấy rằng nó bị ràng buộc về mặt cảm giác trong một cơ thể mang tính chất cá nhân hóa, và để phân biệt giữa thần thánh hay Thượng đế, và mặt khác, Ánh sáng mà nó nhận được từ Trí thông minh của nó, th́ bằng cách rằng Hành giả Light sẽ hiểu được ư tưởng bẩm sinh về công lư, ư nghĩa thực sự của "cơn thịnh nộ của Chúa" và học thuyết về tội nguyên tổ. Tai nạn và cơ hội là những từ được sử dụng bởi những người không suy nghĩ rơ ràng khi họ cố gắng giải thích cho các sự kiện xảy ra. Bất cứ ai nghĩ rằng phải tin chắc rằng trong một thế giới trật tự như thế này, không có chỗ cho hai chữ tai nạn và may rủi. Mọi khoa học tự nhiên đều phụ thuộc vào sự tái diễn của các dữ kiện nhất định theo một trật tự nhất định. Luật vật lư có nghĩa là các sự kiện được quan sát và đảm bảo sự tái diễn của chúng theo tŕnh tự có trật tự. Các quy luật vật lư như vậy chi phối tất cả các hành động vật lư, từ gieo hạt đến thu hoạch, từ đun sôi nước đến chèo thuyền, từ chơi tṛ chơi fiddle đến việc truyền âm thanh và h́nh ảnh bằng radio. Có thể không có sự chắc chắn về tŕnh tự có trật tự của các sự kiện và sự kiện khi chúng ta t́m kiếm quy luật luân lư, về trật tự luân lư? Có một luật như vậy, và nó giải thích cho cái gọi là tai nạn: Mọi thứ tồn tại trên b́nh diện vật chất đều là sự mở rộng của một suy nghĩ và phải được điều chỉnh thông qua người đưa ra tư tưởng, phù hợp với trách nhiệm của anh ta và cùng với thời gian. , điều kiện và địa điểm.

PHẦN 2

Một tai nạn là một sự mở rộng của một suy nghĩ. Mục đích của một vụ tai nạn. Giải thích về một tai nạn. Tai nạn trong lịch sử

"Tai nạn" là sự kiện xảy ra với một hoặc nhiều người hoặc nhiều việc một cách bất ngờ, không lường trước được và không chủ định. Do đó, tai nạn nổi bật so với trật tự chung và dự kiến ​​của các sự kiện là bất thường hoặc riêng biệt. Cái gọi là tai nạn, giống như bất kỳ sự kiện nào khác trên b́nh diện vật chất, là một ư nghĩ trong một phần nhất định của quá tŕnh của nó. Ư nghĩ là một được tạo ra bởi Ánh sáng Ư thức và ước muốn; và khi được ban hành, nó có một mục đích, một thiết kế tiềm năng và một yếu tố cân bằng — yếu tố cân bằng, giống như kim la bàn, hướng đến sự cân bằng cuối cùng của ư nghĩ nói chung. Suy nghĩ vẫn tồn tại cho đến khi yếu tố cân bằng mang lại sự điều chỉnh thông qua người đưa ra suy nghĩ. Mặt cân bằng gây ra sự mở rộng miễn là suy nghĩ c̣n tồn tại. Bất cứ khi nào ư nghĩ, chuyển động trong các đường đi của nó, tiếp cận b́nh diện vật chất, th́ nó khiến người ban hành nó phải sẵn sàng để phổ biến hóa tư tưởng đó. Việc mở rộng chỉ có thể xảy ra khi có sự khác biệt về thời gian, điều kiện và địa điểm. Các luật kiểm soát việc mở rộng không phải lúc nào cũng phù hợp với ư định và mong đợi của những người có liên quan; và việc mở rộng sau đó được gọi là một tai nạn. Tai nạn là một phần vật chất nhận thức được của một ư nghĩ đang tiến hành theo lộ tŕnh vô h́nh của nó. Sự mở rộng làm cho phần suy nghĩ chạm vào b́nh diện vật chất và chưa được cân bằng có thể nh́n thấy được. Cuộc biểu t́nh được thực hiện trên hoặc thông qua người có liên quan trong vụ tai nạn. Những tai nạn như thương tích cá nhân, nhà kho bị sét đánh, hoặc sự cố khiến người ta không thể lao vào con tàu sắp bị đắm, chỉ đến với những người mà suy nghĩ của họ do đó đă được mở rộng một phần. Một tai nạn xảy ra với một người mà nó xảy ra trong quá khứ của anh ta, dù là xa hay gần đây. Tai nạn là một phần trong suy nghĩ của chính anh ta mà anh ta đă không cân bằng, và điều này sẽ chịu đựng, và theo thời gian một cái ǵ đó trong quá khứ của anh ấy, eitner tức th́ hoặc gần đây. Tai nạn là một phần trong suy nghĩ của anh ta rằng anh ta không cân bằng, và điều này sẽ chịu đựng và thỉnh thoảng gặp anh ta như một sự kiện thể chất, cho đến khi anh ta đă thanh toán hoặc nhận được khoản thanh toán thông qua việc mở rộng trực tiếp thiết kế, học được bài học của ḿnh từ đứa con trong tâm trí và ước muốn của ḿnh, và đă thỏa măn lương tâm của ḿnh. Thường th́ tai nạn đến làm anh ta bị thương, thường là để giúp anh ta, và đôi khi là sự bảo vệ. Lư do tại sao các sự kiện xảy ra với anh ta dưới dạng tai nạn, một cách đặc biệt, không lường trước được, là một người đàn ông sẽ không làm những việc nhất định đối với bản thân, như bẻ một cánh tay, hoặc những trường hợp đó không buộc phải phạm tội anh ta, tức là tội cố ư gây thương tích; hoặc cuối cùng là việc vô t́nh xảy ra là cách dễ nhất và đơn giản nhất để mang lại khoảng thời gian, điều kiện và lợi thế cho việc mở rộng. Hơn nữa, việc xảy ra một vụ tai nạn là một lời kêu gọi xă hội chú ư. Một tai nạn chứ không phải một sự kiện thứ tự, tạo ra điều này, bởi v́ tai nạn được mở khóa sự kiện b́nh thường, tạo ra điều này, bởi v́ tai nạn được mở ra, gây sửng sốt. Một tai nạn xảy ra trong quá tŕnh b́nh thường của quy luật được coi là định mệnh. Mỗi người đàn ông đều có vô số suy nghĩ đang quay cuồng trong bầu không khí tinh thần của ḿnh hướng tới và ra xa hỏi việc mở rộng trên b́nh diện vật lư. Các tư tưởng sống chung với xu hướng mở rộng trong đó yếu tố cân bằng trong mỗi người trong số họ đ̣i hỏi các dự án. Những suy nghĩ bắt đầu và tiếp tục chu kỳ của chúng từ thời gian một người phát hành chúng. Bất cứ khi nào họ tiếp cận b́nh diện vật chất, họ t́m cách mở rộng; nhưng chúng thường bị ḱm hăm bởi sự mở rộng của thiết kế hiện tại của anh ấy. Khi có một cơ hội, dù là rất nhỏ, toàn bộ bản chất của con người nắm bắt lấy nó và sử dụng nó để kết thúc một sự kiện sẽ dẫn đến một trong những điều này. Mỗi ư nghĩ, một khi nó được ban hành, sẽ tồn tại và xuất hiện theo chu kỳ, được mở rộng ra như một sự kiện vật chất. V́ mục đích đó, người đưa ra ư nghĩ gọi những người khác có liên quan đến ư nghĩ đó về mặt tinh thần hoặc tâm linh thông qua bầu không khí của họ. Nếu chu kỳ suy nghĩ của một trong những người đó trùng với chu kỳ của chính người đó, điều này sẽ vô t́nh tạo ra cho người đầu tiên một sự kiện được gọi là một tai nạn. Một cách khác mà tai nạn được gây ra là do các nguyên tố, các đơn vị tự nhiên. Họ làm theo và bị ràng buộc bởi suy nghĩ của một người đàn ông, và lao vào cơ thể anh ta như một sự thôi thúc, để anh ta bất ngờ thực hiện một hành động dẫn đến tai nạn cho anh ta; anh ta có thể, ví dụ, cắt bản thân anh ấy; hoặc có thể ngă trước một chiếc ô tô đang di chuyển nhanh. Một cách khác mà các nguyên tố có thể hoạt động để tạo ra một suy nghĩ, là bằng cách tạo ra một sự kiện xảy ra mà không có sự can thiệp của con người, chẳng hạn như lửa thiêu rụi một người, hoặc một mảnh vụn rơi vào mắt anh ta, hoặc làm tan chảy những giọt băng trên người anh ta từ một mái nhà, hoặc anh ta t́m thấy các vật phẩm. của giá trị. Trong mọi trường hợp, suy nghĩ của chính anh ta, t́m kiếm mở rộng, là phương tiện dẫn đến anh ta sự kiện mà anh ta gọi là một tai nạn. Mục đích của một vụ tai nạn là kêu gọi sự chú ư của một người đến suy nghĩ mà nó là một trong những động thái mở rộng. Một người mà một tai nạn xảy ra luôn có thể, bằng cách t́m kiếm, t́m ra điều ǵ đó về điều đó. Mặc dù sự kiện có thể không tiết lộ toàn bộ quá khứ cho anh ta, nhưng nó có thể tiết lộ phần quá khứ mà anh ta cần biết. Nếu anh ta cố gắng đứng dưới, anh ta sẽ học, và anh ta sẽ học thêm, nếu anh ta sẵn sàng trả tiền, - dù thế nào anh ta cũng phải trả tiền. Những ǵ anh ta học được sẽ đưa anh ta đến gần hơn với sự điều chỉnh.

 Giả sử hai người đàn ông đang đi du lịch ở một vùng núi non-try. Khi đặt chân lên một tảng đá không chắc chắn, một trong số họ bị trượt chân và rơi xuống một khe núi. Người bạn đồng hành của anh ta đến giải cứu, t́m thấy cơ thể bị lật tẩy bên dưới, giữa những tảng đá; và gần trong tầm tay, anh ta phát hiện ra, cắt ra từ bên cạnh khe núi, một mạch vàng. Cái chết của một người làm nghèo gia đ́nh anh ta và gây ra sự thất bại cho một số người mà anh ta đang ở cùng. V́ cú ngă đó, người kia phát hiện ra một mỏ quặng trở thành nguồn của cải. Một sự cố như vậy được cho là một tai nạn, mang lại cái chết cho một người, nỗi buồn và nghèo đói cho một số người, thất bại cho những người khác, và "may mắn" cho đồng chí mà sự giàu có của họ có được một cách t́nh cờ. Không có tai nạn hay cơ hội nào liên quan đến những sự cố như vậy. Mỗi sự kiện đều phù hợp với quy luật vận hành như định mệnh, và là sự mở rộng của một số suy nghĩ, được đưa ra bởi người bị ảnh hưởng, mặc dù vượt quá giới hạn của nhận thức. Người bị giết là một người đàn ông mà thời gian quy định đă trôi qua, mặc dù cái chết của anh ta có thể xảy ra với tôi, Người bị giết là một người đàn ông có thời gian dành cho A đă chạy theo hướng của nó, mặc dù cái chết của anh ta có thể kết thúc! - Năm 1171 sớm hơn một chút hoặc có thể đă bị hoăn lại trong một thời gian ngắn. Cách thức cái chết của anh ta đă được định trước là đột ngột. Hơn nữa, v́ lư do gia đ́nh và các mối quan hệ kinh doanh của anh ta, cần phải cắt đứt quan hệ của anh ta với họ đột ngột. Do đó anh ta bị đột tử. Liệu cái nghèo có đánh thức tính tự lập ở những người đă sống phụ thuộc vào người đă khuất và làm nổi lên những đặc điểm mà họ không thể nh́n thấy được khi họ phụ thuộc vào người khác hay không, hay việc họ trở nên chán nản, tuyệt vọng hay trở thành kẻ khốn cùng, phần lớn phụ thuộc vào quá khứ của những người có liên quan. Cho dù người khám phá ra vàng sẽ cải thiện cơ hội giàu có để lương thiện, cải thiện điều kiện của bản thân và người khác, để giảm bớt đau khổ, hoặc để hỗ trợ công việc giáo dục; hoặc mặt khác, anh ta không làm ǵ trong số này, nhưng sử dụng của cải của ḿnh và quyền lực mà nó ban cho anh ta để áp bức người khác; hoặc liệu anh ta có trở nên băng hoại về mặt đạo đức và thúc giục người khác sống cuộc sống không